MỘNG HUYỀN
Một khúc thần thi thoáng hiện về
Địa Đàng hoan lạc ngất đê mê
Đầu lưỡi ta mài thành ngọn bút
Máu tim ta chấm viết hả hê.
Dị tứ trăm dòng tuôn suối thi
Bổng trầm réo rắt điệu mê ly
Bách thảo ngàn hoa muôn sắc thắm
Huyền ảo lung linh đến diệu kỳ.
Ta uống ánh vàng nơi suối trăng
Thời gian đứng lại giữa cung Hằng
Nhởn nhơ én liệng xuân vờn nắng
Rập rờn vàng bướm cánh tung tăng.
Địa Đàng thuần khiết gió nguyên sơ
Hồng hoang trinh bạch ánh trăng mờ
Ta viết say sưa nguồn thi hứng
Trăng chếch bên song đứng ngẩn ngơ…
-----------------------------------
Giu se
Nguyễn văn Sướng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét