THƠ: MỘT LỜI THẦY PHÁN & VẬY NGƯỜI NÀY LÀ AI! & HỠI ÔNG CHỦ ĐỜI CON



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 12 THƯỜNG NIÊN NĂM B



MỘT LỜI THẦY PHÁN

Bão giông giải rắc đời con
Thầy nằm, ngủ mãi, héo hon con chìm
Ngày xưa môn đệ còn tìm
Con nay quên bẵng Thầy lim dim kề

Hồn con một thuở u mê
Bỏ Thầy nằm đó sơn khê con trèo
Ba đào chi nỗi bọt bèo
Chín chìm bảy nổi lũng đèo giăng giăng

Mải theo đóm bỏ ánh trăng
Quên Thầy chí Thánh vẫn hằng sát bên
Trước cơn cuồng nộ vang rền
Hãi van tám hướng sợ rên bốn bề

Xin soi sáng kẻo u mê
Đường quê biển lặng lối về bình an
Thầy ơi dạy dỗ bảo ban
Thêm Tin Cậy Mến chứa chan một đời

Bão giông vần vũ: Trời ơi
Con lên tiếng gọi, đáp lời Thầy vui
Thuyền con sóng cả dập vùi
Một lời Thầy phán, sụt sùi sóng tan.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




VẬY NGƯỜI NÀY LÀ AI!


“Vậy Người Này là ai!”
Gió vâng theo Lời Ngài
Biển lặng tờ kinh hãi
Im nghe lệnh khiến sai

“Hãy câm đi, lặng đi”
Một Lời thật oai nghi
Trước nộ cuồng biển bão
Kìa, xem chúng thực thi!

Thế gian chẳng ai từng!
Con ngồi ngẫm rưng rưng:
“Thế mới là Chủ chứ
Thế mới xứng Tin Mừng”

Vĩ nhân, vỗ ngực nhiều
Tuyên bố đáng bao nhiêu
Mà muôn đời giả thuyết
Chân lý chỉ ngoa điêu!

“Vậy Người Này là ai!”
Một câu tưởng sơ sài
Nghe đi rồi nhức nhối
Người, có một không hai

“Vậy Người Này là ai!”
Người là Đấng Thiên Sai
Là Chủ muôn hoàn vũ
Ngài thật Chúa Ngôi Hai.

***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng





HỠI ÔNG CHỦ ĐỜI CON

Biển gầm gào cơn nộ cuồng sóng cả
Gió rú trầm trận xoáy lốc phong ba
Tiếng Ai kia chìm lỉm giữa giang hà
Chợt như sấm vang trời quang mây tạnh

Chỉ là tiếng nhỏ nhoi trong bão mạnh
Tiếng Con Người so giông tố sao cân
“Hãy câm đi” đầy nhỏ bé bội phần
Bỗng lặng tờ, cầu dao ai mới ngắt

Thế mới Chủ, oai quyền này xứng mặt
Lời khẽ khàng, khiến bão tố tuân vâng
Dâng trong hồn niềm cảm mến lâng lâng
Ôi Thiên Chủ, Đấng sinh thành muôn vật

Đây mới đúng Đấng là Đường, Sự Thật
Thế gian này chỉ có một không hai
Ấn tín đây là chính thật môn bài
Giông bão ấy, phỉnh lừa nào xếp đặt?

Chúa vẫn hằng ngay cả điều nhỏ nhặt
Huống chi là giông bão phận đời con
Xin quan phòng Tin Cậy Mến sắt son
Hỡi ông Chủ đời con hằng thờ phụng.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


 *************************