THƠ: BÁNH HẰNG SỐNG & MÌNH NGÀI THIỆT BÁNH








BÁNH HẰNG SỐNG


Bánh cơm muôn thuở sự thường
Bánh Hằng Sống mới là Đường Trường Sinh

Hai con cá nhỏ, thiệt tình
Thêm năm chiếc bánh, trọng khinh ai nào?
Năm ngàn đinh tráng ngán ngao
Phụ nhi chưa kể, tơ hào vào đâu!
Thế mà no ngán ngập đầu
Mười hai thúng vụn nhiệm mầu thế nhân.

Ngày xưa chưa hiểu, bất cần
Ngày nay lơ láo hồng ân bởi Trời
Mặc cho Nhiệm tích chơi vơi
Mong chờ con cái, gọi mời thiết tha
Bánh cơm vất vả, mặn mà
Bánh Hằng Sống để lơ là ngày qua!

Rồi ra cơm bánh nhạt nhòa
Bánh Hằng Sống mới nở hoa trường tồn.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



MÌNH NGÀI THIỆT BÁNH


Đoàn dân lũ lượt theo Ngài
Nắng chiều đã ngả vạn chài tiêu sơ
Động lòng thương đến ngẩn ngơ
Chút tình cá, bánh huyền mơ ngọt ngào
Hai con cá nhỏ là bao
Và năm chiếc bánh ôi chao nhiệm mầu
Năm ngàn vạm vỡ mày râu
Phụ nhi chẳng kể ân sâu no đầy
Mười hai thúng vụn dư đây
Đặt nên thắc mắc: Ông Thầy là ai?

Hai ngàn năm lẻ dặm dài
Âm thầm Nhiệm Tích miệt mài trung trinh
Mình Ngài thiệt Bánh Trường Sinh
Ai ăn sẽ sống hiển vinh muôn đời.

        *****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng