THƠ: NHỚ MẸ






NHỚ MẸ

Hoa héo rũ lâu rồi
Giờ rụng xuống gốc xưa
Mẹ đi về...cội Phúc
Ngậm ngùi con tiễn đưa.

Tiếng nhạc buồn văng vẳng
Như cứa vào tim con
Biển Thái Bình bao la
Có lúc ngưng dạt dào.

Mỗi sáng sớm ai qua
Vai gánh hàng kĩu kịt
Giật mình tưởng mẹ xưa
Con nước đã xuôi dòng!

Mẹ còn hơn Nếp Mật
Hơn cả chuối Ba Hương
Câu ca nào đã ví
Chảy nghèn nghẹn trong tim.

 
Bàn tay hiền chở che
Tảo tần nuôi con trẻ
Thành một đời hy sinh
Ai đếm nổi ân tình!

Tiếng cầu kinh chầm chậm
Như nài nẳng trong đêm
Như câu ru êm đềm
Thảng thốt trái tim con.

Mẹ vĩnh viễn ra đi
Chúa đưa mẹ về trời
Lá rụng rơi về cội
Còn nỗi nhớ khôn nguôi.
--------------------------
Giuse Nguyễn văn Sướng.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét