THƠ: LÀM TÔI HAI CHỦ



TIN MỪNG CHÚA NHẬT 25 THƯỜNG NIÊN NĂM C



        LÀM TÔI HAI CHỦ

Nhà kia, Quản lý bất lương
Chủ bèn gọi lại tính đường đuổi y
Ranh ma hắn đã chi li
Tương lai toan liệu lối đi ngõ về:
“Cày sâu cuốc bẫm chưa hề
Xin ăn thì thật ê chề sao đang…
Thôi, ta đã biết con đàng.”
Gọi con nợ lại kỹ càng hỏi han:
“Bao nhiêu nợ chớ than van”
“Trăm thùng dầu mới, ruột gan lo phiền”
“Năm mươi, viết lại liền liền”
“Còn anh, ngồi xuống ưu tiên trình bày
Nợ bao nhiêu giạ hiện nay?”
“Một ngàn giạ lúa, xin thày cảm thông!”
Biên lai viết lại như không:
“Tám trăm thôi nhé, thương ông nợ nần”
Chủ khen Quản lý ôn thần
Tinh khôn hành xử ân cần biết bao
Con đời này xử ngọt ngào
Hơn con sự Sáng khi vào thế gian!
Tín trung việc nhỏ chẳng than
Thì trong việc lớn nguy nàn vẫn trung
Bất trung việc nhỏ cuối cùng
Việc to xảy đến phản thùng không sai
Của phi nghĩa bất trung dài
Ai đem của thật sơ sài giao anh
Làm tôi hai chủ: Lưu manh!
Vừa tôi Thiên Chúa vừa giành Ma-môn.

Ai tôi hai chủ liệu hồn
Cả hai chủ chối…Linh hồn về đâu?
   -------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: CHỈ LÀ QUẢN LÝ



TIN MỪNG CHÚA NHẬT 25 THƯỜNG NIÊN NĂM C




CHỈ LÀ QUẢN LÝ

Tài năng, của cải, chức quyền
Chúa giao quản lý tùy duyên trên đời
Mọi điều ta được bởi Trời
Nhiệm mầu chứ chẳng khơi khơi sự thành
Chỉ là quản lý giao anh
Đừng lầm là chủ quyền hành tự tung
Phúc thay quản lý tín trung
Thi hành ý Chủ khiêm cung chuyên cần
Quản gia có nghĩa có nhân
Ngày sau Chủ đến dự phần hiển vinh.
    --------------------------------
  Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THƠ: DỤ NGÔN CHÚA DẠY



TIN MỪNG CHÚA NHẬT 24 THƯỜNG NIÊN NĂM C


DỤ NGÔN CHÚA DẠY

Trăm chiên lạc mất một con
Chủ liều chín chín sắt son kiếm tìm
Tìm chiên như thể tìm kim
Gặp rồi mừng rỡ ngang tim ẵm về
Mười quan rớt một não nề
Bà kia đốt đuốc ê chề xăm soi
Thấy tiền: “Các chị đến coi
Đồng quan tìm được mặn mòi chia vui”
Trời cao ngấn lệ bùi ngùi
Một người hối cải hơn gùi chính nhân
Nhà kia hai cậu ôn thần
Đứa em một sớm lại gần: “Thưa cha
Phần con, cha sớm chia ra”
Gia tài cậu ẵm chốn xa hoang đàng
Ăn chơi vùng vẫy ngang tàng
Rồi tiền hết sạch ra chàng chăn heo
Cám thèm chẳng được, đói meo
Túng cùng nó nghĩ trong veo: Về nhà
Người cha trông thấy từ xa
Vội vàng chạy đến mặn mà ôm con
“Thưa cha con tội mỏi mòn
Xin làm đầy tớ vuông tròn cha thôi”
Người cha dạ những bồi hồi:
“Mau đem áo đẹp, dép đôi, nhẫn vàng
Dầu thơm xức đẫm cho chàng
Tiệc kia bê béo cả làng chia vui”
Anh con trai lớn giận vùi:
“Thằng con cha đó ghẻ cùi về đây
Rượu ngon bê béo cha bầy
Phần tôi công khó bê gầy cũng không!”
Cha già an ủi: “Con trông
Em con tưởng chết phúc hồng còn cao
Đã mất tìm được may sao
Tiệc vui phải dọn ngọt ngào mừng say
Của cha là của con rày
Phần con chẳng suyển mảy may chút nào ”

Con chiên Nguyên Tổ tự cao
Dẫn bầy con cháu hỗn hào đi hoang
Khiến lòng Thiên Chúa bàng hoàng
Soi tìm như kẻ tuềnh toàng đáng thương
Con là con thứ bướng ương
Con là chiên ghẻ lạc đường ngu ngơ
Con là đồng bạc nhớp dơ
Con như con cả lì trơ bạc tình
Cực lòng Thiên Chúa hiển vinh
Xin cho con biết sửa mình từ nay.
   ------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng