THƠ: BÀI TẾ THI CẢM MẾN







BÀI TẾ THI CẢM MẾN

Từ muôn thuở quan phòng con Thi tế
Lòng bên lòng cho kề cận Cao Sâu
Để ngất ngây chiêm ngắm những nhiệm mầu
Hồn vì thế trong ngần tơ trời mảnh

Hồn vì thế vút cao ngàn cặp cánh
Thẳm từng không bỏ lại cả trăng sao
Vượt trùng khơi mặc muôn sóng dạt dào
Và lặn ngụp vẫy vùng trong huyền nhiệm

Hồn thấy Đấng mà muôn loài tô điểm
Giữa hiu hiu làn gió nhẹ mơn man
Dìu dịu trăng giãi sáng khắp non ngàn
Đưa thoang thoảng hương hoa tràn hơi thở

Bình minh sớm rực lên ngàn bỡ ngỡ
Lá trên cành rộn rã tiếng chim kêu
Bức tranh thêu tạo vật trải dàn đều
Cho khoảnh khắc đọng ngưng thành vô tận

Hồn Thi tế ngỡ ngàng điều cảm nhận
Biết ơn đầy khơi nức nở thành thơ
Ngân rung lên niềm cảm mến vô bờ
Vang vọng đến khắp tận cùng cõi thế

Lời bí nhiệm uy nghiêm chưa đặt để
Ý ảo huyền bát ngát đã cao xanh
Bài Tế thi là cả tấm lòng thành
Gieo thánh thót mê ly tràn ngây ngất

Bài Tế thi vươn lên từ cõi đất
Réo rắt nâng trần thế tới Thiên cung
Đưa khát khao hữu hạn chạm Vô cùng
Hồn run rẩy giọt lòng nào thổn thức.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: KHỔ GIÁ & CON ĐƯỜNG KHỔ GIÁ




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 22 THƯỜNG NIÊN NĂM A



KHỔ GIÁ

Khổ giá đến một hôm khi thất nghiệp
Khổ giá về khi tai nạn vương mang
Khi ức oan mang vào cổ giữa đàng
Khi cay đắng nhận ra mình tay trắng

Đời sum họp chỉ riêng mình trống vắng
Con cãi cha, chồng vợ phút ly tan
Nghèo bám theo mãi tận lúc thở tàn
Bao mơ ước một đời không hiện thực!

Mầu nhiệm lắm khổ đau ngàn thường trực
“Sao lại tôi?” mà chẳng phải ai kia
Kiếp nhân sinh khổ đeo đẳng đầm đìa
“Đời bể khổ” quả không ngoa người hỡi

Thiếu Ánh Sáng thì tối tăm tìm tới
Không nhiệt về lạnh lẽo sẽ lên ngôi
Hạnh phúc xua cho bất hạnh ngược trồi
Sự dữ đến vì Sự Lành vắng bóng

Chân Thiện Mỹ Chúa là, đời mong ngóng
Trót đuổi xua giờ đau khổ phủ vây
Mừng vui lên vì Chúa nhận đọa đầy
Trả nợ hết bội tình A-đam cũ

Đường khổ giá con đường tình đầy đủ
Vác lên đi theo Chúa đến thiên cung
Vác lên đi hỡi môn đệ uy hùng
Con đường ấy Thầy đi bằng yêu mến

Đừng trốn chạy khổ đau khi nó đến
Khổ giá cần để luyện lọc hồn ơi
Khổ giá công cụ thánh hóa tuyệt vời
Gieo nước mắt gặt vui mừng hớn hở

 Qua khổ giá là vinh quang rạng rỡ
Tử nạn rồi đến hiển trị phục sinh
Đường chông gai cửa hẹp lối an bình
Đường khoảng khoát thênh thang đường hư mất

Chúa là Đường, ôi con Đường chính thật
Bước theo Ngài vui khổ giá ra khơi
Không nghiến răng nguyền rủa bão giông đời
Cuối trời thấy nhiệm huyền thiên đàng mở.

    ************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



CON ĐƯỜNG KHỔ GIÁ

“Theo Ta, vác khổ giá mình
Chẳng còn đường khác quang minh trên đời
Kẻ yêu mạng sống hỡi ơi
Là liều đánh mất một thời lập công
Vì Thầy, thiệt mạng, cậy trông
Đời đời được lại mênh mông phúc nhàn
Lãi lời muôn vạn thế gian
Linh hồn thiệt mất đồ gàn ích chi?”

Con đường khổ giá Chúa đi
Thế gian xem chẳng ra gì ngày nay
Buông tuồng hưởng thụ mới hay
Mới là sành điệu mới tay “Bố già”
Xe hơi dinh thự nguy nga
Cho lăn lóc đá kẻo mà một mai..

Kệ ai toan tính một hai
Con đường khổ giá theo Ngài có con
Xin ban một tấm lòng son
Hàng ngày bổn phận vuông tròn kiên trung
Mến yêu khổ giá đến cùng
Gương Thầy núi Sọ uy hùng không quên.

      ********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng







THƠ: NGƯỜI TA BẢO THẦY LÀ AI? & THẦY LÀ ĐẤNG KI-TÔ, CON THIÊN CHÚA



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 21 TN NĂM A




NGƯỜI TA BẢO THẦY LÀ AI?


“Người ta bảo Thầy là ai?”
Thoạt nghe câu hỏi sơ sài biết bao
Chỉ là câu chuyện khơi mào
Dẫn đưa quyết liệt cao trào không tha:
“Là ai, các con bảo Ta”…

Hai ngàn năm lẻ cách xa diệu vời
Vẫn còn vấn nạn mù khơi
Đặt ra chất vấn mọi thời thế nhân
Người tin, kẻ chối phân vân:
Ki-tô hay mánh mị dân bậc thầy?

Mặc ai chối bỏ Cao-dầy
Con xin hớn hở tỏ bầy muôn nơi
Thầy là Ki-tô cứu đời
Là Đường, Sự Thật từ Trời, Hằng Sinh
Cứu dân thoát khỏi tội tình
Tâm hồn giải phóng an bình thế nhân.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THẦY LÀ ĐẤNG KI-TÔ, CON THIÊN CHÚA

Câu hỏi ấy bây giờ Người vẫn hỏi:
“Thầy là ai trong tâm thức muôn dân?”
Người thời nay không lưỡng lự, tần ngần:
Người kiệt xuất trong nhóm người kiệt xuất

Dù vang bóng nhưng giờ người đã khuất.
Một con người sáng lập Đạo Ki-tô
Và không tin dù vẫn đáp hàm hồ
Ngài là Chúa Giê-su người Do Thái

Ngài là một chính trị gia thất bại
Chua chát hơn, ông ấy kẻ mị dân!
“Còn các con” Người vẫn hỏi ân cần
“Các con bảo, Thầy là ai?” đừng ngại

Thầy là Đấng Ki-tô và mãi mãi
Đấng Cứu đời, đến giải thoát nhân gian
Chúa Ngôi Hai, Con Thiên Chúa cao ngàn
Cứu loài người thoát xích xiềng tội lỗi

Ngài giải thoát tận thâm sâu nguồn cội
Trả cho con trinh trắng thuở nguyên sơ
Cho hồn con tìm thánh thiện vô bờ
Người với người sẽ không còn lang sói

Ngài giải thoát muôn mê lầm buộc trói
Ban trái tim nồng cháy lửa yêu thương
Muôn phân ly họp lại chỉ một Đường
Và thứ tha hủy thiêu bao thù oán

Thầy là Đấng Ki-tô con thưởng ngoạn
Đấng Cứu đời thỏa ao ước con mong
Ôi, Giê-su, Đấng hiển trị muôn lòng
“Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa”

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THƠ: THOẢNG HIỆN CAO QUANG * CHÚA LÀ NHƯ VẬY ĐẤY * KHI HIỆN TẠI LÀ XIN VÂNG





THOẢNG HIỆN CAO QUANG

Dấu vết Trời cao bỏ lại đây
Mênh mông đất ngóng nhớ nhung đầy
Ngày mờ bóng nhạn đêm tăm cá
Bàng bạc mơ hồ vẫn phủ vây

Thoang thoảng hoa xinh ướp đẫm hương
Quen quen lạ lạ giữa con đường
Lung linh cánh bướm tình ngơ ngẩn
Thổn thức hồn vương ý lạ thường

Ừ phải, ừ không, quá nhiệm mầu
Bài ca tạo vật ấy cao sâu
Xui lòng thảng thốt bao hoài niệm
Biết đến bao giờ cõi bể dâu!

Là Thiện, là Chân, là Mỹ sao?
Trong trăng, trong gió gợn lao xao
Tiếng thơ, điệu nhạc đầy run rẩy
Thực tại mong manh đến ngọt ngào

Họ bảo người là Thiên-sứ xưa
Đọa đầy cõi thế chốn đong đưa
Hồn luôn tưởng vọng quê trời cũ
Khắc khoải hoài mong mấy chẳng vừa

Bất chợt tơ lòng ai khẽ rung
Ý thơ rón rén chạm Vô Cùng
Thời gian ngưng lại chờ khoảnh khắc
Thoảng hiện Cao Quang giữa mịt mùng.

     ***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CHÚA LÀ NHƯ VẬY ĐẤY

Ôi Thiên Chúa, sao Ngài như thế nhỉ!
Để con người mặc cả(1) trước Thiên Ân
Cò kè lâu vẫn kiên nhẫn ân cần
Ai buộc Chúa phải nghe người đề nghị?

Chúa không đến trong uy hùng hiển trị
Giữa nộ cuồng đất động bão điên lay
Lửa đốt thiêu hừng hực táp ngang mày
Chúa đến giữa hiu hiu làn gió mát(2)

Chúa chỉ thử Áp-ra-ham tế sát(3)
Lại thật trao chính Con Một yêu thương
Trần truồng treo Thập Giá để làm “Đường”
Sao như thế, Hóa Công ơi, tuyệt diệu!

Thế nhân có là gì Ngài quá hiểu
Con người đáng là chi để bận tâm
Huyền nhiệm sâu rên thành tiếng âm trầm
Không lý giải chỉ tơ lòng rung động

Thực-Tại sâu mơ hồ là ảo mộng
Cao-Quang ngời cho tăm tối mông lung
Ngước mắt lên chỉ bí nhiệm trùng trùng
Vẳng cao cung Chúa là như vậy đấy.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(1)            Áp-ra-ham xin cho Thành Xơ-đôm
(2)            Chúa đến với Tiên-tri Ê-li-a
(3)            Áp-ra-ham sát tế I-sa-ác



KHI HIỆN TẠI LÀ XIN VÂNG


Khi Thần-sứ đạt truyền lời đề nghị
Mẹ khiêm nhường thưa một tiếng “Xin vâng”
Và trót đời Mẹ đã sống hiến dâng
Đâu được biết tương lai đầy bỉ cực!

Lửa thử vàng còn gian nan thử đức
Ân ban nhiều đòi buộc cũng cao sâu
Cuộc đời ta Chúa đặt để nhiệm mầu
Chẳng có chuyện tình cờ nào vướng phải

Nghĩa là “Nếu”, “Thì”… không cần sợ hãi
Trong tay Ngài muôn sự chính hồng ân
“Xin vâng” xưa, gương Mẹ dõi ân cần
Đẹp ý Chúa dù một đời thua thiệt

Khi hiện tại là xin vâng tha thiết
Bao ngỡ ngàng nhắm mắt thấy thiên cung
Thấy Ba Ngôi siêu vượt chốn cửu trùng
Cùng Thần, Thánh rập vang lời chúc tụng.

***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



 

THƠ: MẪU GƯƠNG NGOẠI GIÁO



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 20 TN NĂM A


MẪU GƯƠNG NGOẠI GIÁO


Một bà ngoại giáo Ca-na(*)
Nài xin Chúa chữa con bà thiết tha
Lạ thay Chúa chẳng mặn mà
Còn lời ghẻ lạnh gần xa chối từ
Lòng son sắt đá khư khư
Bà tin sáng tỏ thực hư nơi Ngài
Chúa khen thiệt một không hai
Cho con bà ấy qua tai khỏi nàn.

Mẫu gương ngoại giáo chan chan
Xưa nay Chúa vẫn thở than khác gì
Chỉ danh dân Chúa ích chi
Hèn tin, cứng cổ, hồ nghi, hai lòng
Bao là ơn lạ ước mong
Dân ngoại được hưởng thong dong tràn trề
Dân Chúa tin chẳng trọn bề
Nửa vời đành phải trở về tay không!

Cho con dầu giữa gai chông
Vững tin Chúa cả thần thông cao vời.
   
       ********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Người Ca-na-an



THƠ: LÀ CHẲNG PHẢI TÌNH CỜ & CÓ THẦY MỚI THẬT CÓ BÌNH AN



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN NĂM A


LÀ CHẲNG PHẢI TÌNH CỜ

Con chìm đuối giữa biển đời hung bạo
Ngã tay chèo đầu ngọn sóng mênh mông
Kỳ lạ thay con vẫn nổi bềnh bồng
Mầu nhiệm ấy con chưa nhìn thấu tỏ

Những ngã đường tiếp nhau đen và đỏ
Con không hề thấu suốt lấy tương lai
Nghoảnh lại xem kìa quá khứ trải dài
Hồn bỡ ngỡ, nhiệm huyền nào dẫn lối!

Đan xen giữa ảo huyền đầy sáng tối
Là diệu kỳ ngời ánh biếc lung linh
Là Tình Yêu xuyên suốt nẻo hành trình
Là chẳng phải tình cờ may lại rủi

Có giây phút Cao Quang như gần gũi
Lại những ngày tăm tối kéo lê thê
Giữa bơ vơ mong ngóng nẻo đường về
Đâu huyền nhiệm giữ con lòng trông cậy

Chúa dắt đi dù không hề tưởng vậy
Đỡ nâng từng sai lạc bước chân con
Mặc thế gian gầm rú trước mỏng dòn
Đi trên sóng nộ cuồng còn vững bước

Chúa dắt đi đời còn chi xuôi ngược
Không còn gì luyến tiếc ả trần gian
Trong ba đào ác hiểm vẫn bình an
Huyền nhiệm thế cho lòng tràn phó thác.

   *************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



CÓ THẦY MỚI THẬT CÓ BÌNH AN

Đại dương muôn thuở chốn phong ba
Đâu phải lầu son tháp bảo ngà
Hiểm ác gian trần còn thập bội
Ba thù rình rập mãi không tha

Con thuyền xưa ấy cũng gian nan
Vắng Chúa cuồng phong hãm ngập nàn
Đến cả Phê-rô chìm khiếp hãi
Có Thầy mới thật có bình an

Con đang chèo chống biển trần ai
Xác thịt đòi phen ngã trượt dài
Ma quỷ bên tai hằng cám dỗ
Thế gian ngầm ẩn bẫy chông gai

Xin Ngài kíp đến Chúa con ơi
Kiên vững tay con đã mỏi rời
Thắp sáng niềm Tin đường lữ thứ
Thuyền đời thẳng tiến hết chơi vơi

Như hình với bóng Chúa bên con
Nhát đảm  con lê kiếp mỏi mòn
Chúa hỡi dẹp yên bao sóng dữ
Căng buồm linh đạo lướt bon bon.

    ************************
  Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THƠ: CON LÀ THẰNG ĐÍNH







CON LÀ THẰNG ĐÍNH

Nếu con Tổng Thống, Mẹ ơi
Mẹ thưa “Tổng Thống” xa vời buồn thay
Hay con Linh Mục từ rày
“Thưa Cha” mẹ đáp, cực cay con buồn
May con hạnh vận chẳng suôn
Mẹ kêu thằng Đính luôn luôn, thiệt mừng
Thân thương vâng dạ rưng rưng
Như con thuở bé chưa từng lớn khôn
Vẫn là thằng Đính ôn tồn
Kẻo hư mẹ mắng ra hồn, Mẹ ơi.

   *********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng