THƠ: THƠ LÒNG



THƠ LÒNG


Gió thở dài, Chúa thầm thì sâu lắng
Hoa tươi cười, Chúa tuyệt mỹ lung linh
Hồn ngất ngây trước bí nhiệm siêu hình
Tiếng siêu âm rì rào lay khóm trúc.

Trong thảng thốt mơ hồ trào cảm xúc
Lúc Vô Cùng thoáng chạm đến mong manh
Mây bồng bềnh lờ lững tít không xanh
Cho ngừng lại thời gian thành vĩnh cửu.

Người rong ruổi dương gian tìm Hằng Hữu
Người nghiêng tai đảo mắt kiếm Cao Sâu
Kỳ tuyệt thay chuyện thiêng thánh nhiệm mầu
Lòng ốc nhỏ là đại dương sâu thẳm.

Khi con người tìm về nguồn say đắm
Mãi ôm lòng hoài vọng đến thiên thu
Hồn như chim trong lồng tối ngục tù
Luôn khắc khoải miền huyền quang sáng láng.

Ôi, Ánh Sáng huy hoàng của ánh sáng
Ôi, Âm Thanh dịu ngọt của thanh âm
Ôi, Cao Xanh thăm thẳm của cao xanh
Nguồn Cực Thánh của tuyệt vời thiêng thánh.

Nơi Cửu Trùng rạng hào quang lấp lánh
Khắp Tổng Thần phải sấp mặt che chân
Chốn linh thiêng bái vọng của nhân trần
Hồn che mặt nghe tiếng lòng thổn thức.

 
Nghe thơ Trời ngân nga hoài chẳng dứt
Bản đồng ca vũ trụ vút thinh không
Nào ngợi khen, nào cảm mến rập đồng
Thánh, Thánh, Thánh, chuyển rung toàn vũ trụ.

Tim rạo rực phồng lên cùng hoàn vũ
Hồn ngất ngây khí vị chốn Thiên Cung
Trí lung linh hạnh phúc cõi Vô Cùng
Khi mơ hồ về Cao Xanh huyền bí.

Ôi, con người mọn hèn mà kỳ vĩ
Chỉ đất thô mà mơ ước Siêu Linh
Chút mỏng manh tìm vươn mãi Siêu Hình
Vì Hồn được tác thành cho giống Chúa.

Hồn trào thơ ngợi ca về Đức Chúa
Dâng khúc lòng hợp tiếng gió du dương
Hiệp ngàn hoa lời kinh ngát thiên đường
Say chúc tụng vinh quang về Vô Tận.
   --------------------------------------
    Giu-se Nguyễn văn Sướng




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét