THƠ ĐẠO: MÂN CÔI, MẸ VÀ CON



         Tháng Mân Côi lại về, mời bạn cùng suy ngắm
            mầu nhiệm Ngôi Hai xuống thế cứu chuộc 
                loài người, và kỳ diệu thay nơi nào 
                       có CON nơi ấy có MẸ!
                                                              *
                                                         *        *






  MÂN CÔI, MẸ VÀ CON

Mẹ thường có mặt luôn luôn
Sẻ vui hạnh phúc, chia buồn thương đau
Truyền Tin hôm trước, hôm sau
I-sa-ve, Mẹ, đến mau ân cần
Con sinh hang đá cơ bần
Mẹ là nôi ấm nệm thần ru Con
Kìa Con ở lại đền son
Te te tái tái Mẹ mòn gót lê
Con đi dự tiệc chân quê
Mẹ không can thiệp, ê hề rượu đâu?
Con nam ngược bắc dãi dầu
Mẹ là chiếc bóng cơ cầu gió sương
Con treo Thập Giá tang thương
Nghẹn ngào Mẹ đứng phi thường dưới chân
Mân Côi suy ngắm bần thần
Con đâu Mẹ đấy ân cần thương yêu
Gió ru nài nẵng kinh chiều
Êm êm điệp khúc phiêu diêu địa đàng
Mẹ luôn hiện diện cưu mang
Nơi nào có Mẹ thênh thang ngọt ngào.
  ----------------------------------
  Giu-se Nguyễn văn Sướng