THƠ



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 17 Thường Niên C


XIN: ĐƯỢC, TÌM: THẤY, GÕ: MỞ CHO

Xin: Được, Tìm: Thấy, Gõ: Mở cho
Lẽ nào “Lời” nói chỉ quanh co!
Tương quan mật thiết Cha-Con ấy
Chẳng lẽ làm con phải tẽn tò

Xin hươu, xin vượn, vẫn kêu xin
Mà ước mà mong Chúa nhận nhìn
Chúa chẳng đóng vai Thần-giúp-việc
Người ơi xin xét lại niềm tin

Tìm mà không thấy bởi thông manh
Mù mở bao năm bả lợi danh
Phù hoa nối tiếp phù hoa cả
Chân lý bỏ qua vẫn đoạn đành

Gõ hoài gõ hủy gõ liên miên
Gõ những cửa Quan, gõ cửa Tiền
Rồi chán rồi than rằng vô vọng
Chẳng thấy mở cho chút nhãn tiền

 Xin: Được, Tìm: Thấy, Gõ: Mở cho
Hỡi người thảo hiếu chớ âu lo
Lời Cha xác quyết, Lời-chân-thật
Phúc ai xác tín chẳng thẹn thò.

****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


XIN ĐƯỢC TÌM THẤY GÕ MỞ RA

Xin, được. Tìm, thấy. Gõ, mở ra
Con đã kêu xin rất mặn mà
Bao năm xin miết mà chẳng được!
Lời Chúa lẽ đâu cũng…thật là

Lời Chúa lẽ đâu dối gạt người
Vậy xin không được chỉ do ngươi
Xin điều không đúng, xin ngang trái
Lại tưởng vàng thau giống vàng mười

Lại tưởng vàng thau giống vàng nguyên
Bán tín bán nghi chẳng tinh tuyền
Tin mỏng tin dòn tin yếu ớt
Dị đoan mê tín mới truân chuyên

Dị đoan mê tín mới nguy nan:
Chúa cũng bao Thần giữa thế gian!
Thần tham, Thần chướng, Thần giúp việc
Gọi đến phải nghe. Thật quấy càn!

Xin gì được nấy, mấy ai không?
Địa giới Đạo ni ắt đại đồng
Chẳng cần “Tin” nữa vì chắc chắn
Kho đà mở sẵn kéo cho đông

Mà những kêu xin trái ngược nhau
Chúa ban thỏa mãn mới thương đau
Trần thế loạn lên cùng khắp cả
Cũng chẳng ai còn công phúc sau

Kêu xin là đặt lại Chúa-Tôi
Bên Chúa, Hóa Công vút cao ngôi
Bên tôi, tạo vật cần nương tựa
“Xin” là “Tin” chắc chuyện thế rồi

Kêu xin là khẳng định liên quan
Chúa chẳng nợ ta để bồi hoàn
Hóa Công độc nhất, Thần muôn Thật
Và ta chỉ ước: Đứa con ngoan

Danh Cha cả sáng, Nước vẻ vang
Ý Chúa, trần gian giống địa đàng
Tiên vàn ta hãy xin như thế
Muôn sự quan phòng, Chúa cao sang

*******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HÃY XIN SẼ ĐƯỢC

Chúa còn cất tiếng dạy thêm:
“Nửa đêm anh bạn trước thềm gọi vang:
(Bạn ơi, tôi có khách vàng
Không gì thết đãi hiện đang đói lòng
Xin vay ít bánh, trông mong)
Thật Ta nói thật lòng vòng đâu xa
Dù không vì bạn mặn mà
Nhưng vì hắn cứ kêu ca quấy rầy
Anh ta không thể cù nhầy
Mà không cho mượn đủ đầy bánh vay
Thế nên Ta bảo chuyện này
Hãy xin sẽ được, tìm rày sẽ ra
Gõ đi sẽ mở cho mà
Kìa xem anh chỉ là cha bình thường
Nhưng con xin cá dễ thương
Lẽ nào lấy rắn ngoài đường cho con
Hay con xin trứng thơm ngon
Lại đưa bò cạp có còn tình chi?
Vốn là kẻ xấu trơ lì
Còn cho cuả tốt, huống gì Muôn Cao!
Chẳng ban Thánh Thần ngọt ngào
Cho người van vỉ dồi dào hồng ân.”

Ôi, Chúa biết bao ân cần
Sợ đoàn con dại ngại ngần kêu van
Dạy xin kiên nhẫn, sẽ ban
Dạy xin nài nẵng, hợp tan mặc đời
Thiên Chúa chí Thánh trên trời
Quan phòng tỉ mỉ từng lời kêu xin.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



CHÙM THƠ MAI ĐỆ LIÊN



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 16 Thường Niên C

ƠI NGƯỜI ĐÃ CHỌN

Ơi Người(*) đã chọn nghe Lời
Dù Người chưa biết tuyệt vời phần hơn!
Tình yêu xui khiến nguồn cơn
Đưa Người thẳng đích cao sơn nhiệm mầu

Đơn sơ tiến giữa bể dâu
Vào nơi huyền nhiệm thẳm sâu cung lòng
Tái sinh hồn xác trắng trong
Được ban trên cả ước mong thỏa nguyền

Ơi Người đạt thấu uyên nguyên
Một lần suối lệ tóc huyền lau chân
Ơi Người tẩy sạch tội trần
Dìm mình trong bể hồng ân vĩnh hằng

Ơi Người, Người có nghe chăng
Hôm nay Chúa phán thẳng băng: Phúc Người
Cho Người phần nhất mười mươi
Chẳng ai giành được vui tươi Địa đàng

Ơi Người đã chọn cao sang
Bên chân(**) Người nuốt Lời vàng khát khao
Từng Lời-Hằng-Sống ngọt ngào
Phúc Người vì chọn muôn cao nhiệm huyền.

****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Mai Đệ Liên  (**) Chúa Giê-su

ĐỜI THI TẾ

“Mác-ta, Mác-ta ơi
Bôn chôn lo lắng đủ chuyện đời
Mà cuộc đời thì bao giờ hết chuyện?
Bao giờ con mới được thảnh thơi!

Mác-ta, này Mác-ta
Một chuyện cần hơn giữa bao la
Ma-ri-a đã khôn ngoan giành lấy
Đã chạm vào huyền nhiệm rất sâu xa.”

Đi qua giữa thế gian đường muôn ngả
Có con đường con vẫn muốn bôn chôn
Ngợp kỳ hoa dị thảo đắm say hồn
Đường vinh dự ngập tràn: Đường Thi Tế.

Bên chân Chúa, con ngồi im lặng để
Thoảng mơ hồ tiếng Chúa rót bên tai
Nghe du dương thiêng thánh đẫm thiên thai
Cho mầu nhiệm thấm tơ lòng run rẩy.

Và mặc tình cho thần thi đưa đẩy
Con nghẹn ngào lời tán tụng tri ân
Của lễ dâng ngào ngạt tỏa bệ Thần
Đời Thi Tế tơ lòng con tiến mãi.

***********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng 

LẮNG NGHE VÀNG NGỌC

Bên chân, Cô(*) những bồi hồi 
Lắng nghe vàng ngọc từ môi ngọt ngào
Lời từ muôn thuở muôn cao
Trầm trầm đồi núi dạt dào đại dương
Vạch ra cho thấy Con Đường
Chỉ ra cho biết tận tường trường sinh
Biết yêu, biết cả hy sinh
Biết Người, biết đến Thánh Linh cao vời
Chưa từng có ở trên đời
Lời đem sự sáng gọi mời đêm đen
Nghe Lời, chán những bon chen
Chán danh cùng lợi đê hèn thế gian
Nghe Lời hồn những bình an
Hết còn khắc khoải giữa ngàn hư vô…

Đã chọn phần nhất, hỡi Cô(*)
Phần cao trọng giữa xô bồ vây quanh!

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Maria Madalena

CHỌN LỜI THIÊN CHÚA

Lời Thiên Chúa xuống làm người
Chọn Lời, hơn cả vàng mười, tuyệt sao
Nghe Người nghe những ngọt ngào
Nghe Người là chọn muôn cao giữa đời
Vì Người chính thật Ngôi Lời
Là phần duy nhất tuyệt vời thế gian
Chọn Người chọn bến bình an
Chọn đường, Sự Thật giữa ngàn hư vô
Lời cao trọng giữa xô bồ
Giờ nghe sau khỏi hồ đồ ăn năn..

Ma-ri-a(*) chẳng lăn tăn
Chọn phần tuyệt nhất, ai ngăn được nàng!

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Maria Madalena


THƠ: CÓ NGƯỜI-NHÂN-HẬU



CÓ NGƯỜI-NHÂN-HẬU

Hồn con chờ chết bên đàng
Có Người-Nhân-Hậu dịu dàng quan tâm
Cung thương một nốt lặng trầm
Xót lòng vực kẻ lạc lầm mê si

Đồng xu rớt mất đáng gì
Con chiên lạc mất cũng thì, thì thôi
Đèn soi đuốc đốt bồi hồi
Dặm dài hoang mạc lũng đồi quên thân!

Trần gian đầy cả hồng ân
Trời cao đất thấp đã gần hết xa
Tình-Yêu: Hai chữ đậm đà
Thiên đàng, hạ giới mặn mà xiết bao

Ôi, Người-Nhân-Hậu ngọt ngào
Tìm con vực dậy dạt dào yêu thương
Để con được sống phi thường
Khi đang chờ chết bên đường năm xưa.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




Thơ: BẢY MƯƠI HAI ẤY



BẢY MƯƠI HAI ẤY

Chọn rồi một nhóm Mười Hai
Chừng như chưa đủ, bài sai thêm người
 Bảy Mươi Hai, số xinh tươi
Đi theo từng cặp vẹn mười chứng nhân

Lên đường đến với toàn dân
Tham gia loan báo hồng ân Tin Mừng
Trở về nước mắt rưng rưng:
“ Quỷ Ma cũng phải tuyên xưng Danh Thầy”…

Chúng con qui tụ nhau đây
Xin là một, giữa đủ đầy Bảy Hai
Thi ca loan báo miệt mài
Tin Mừng bay suốt dặm dài gió mây

Bảy Mươi Hai ấy, thưa Thầy
Vẫn đang hăng hái dựng xây Nước Trời
Dù không chính thức gọi mời
Tâm tư vẫn kể một đời hiến trao

Viết thiên tình khúc ngọt ngào
Dệt ngàn thi tứ khát khao nhiệm mầu
Nhả tơ rút ruột đêm thâu
Tin Mừng góp mật vơi sầu bớt thương

Biết là chỉ chút tầm thường
Giữa đời gió thoảng chút hương nghèo nàn
Mong là nén bạc ân ban
Ngày về nước mắt rụa ràn mừng vui.

*********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng