THƠ: THÁNG HOA, THÁNG MẸ



                                                                    Hoa Tử Đằng



THÁNG HOA, THÁNG MẸ

Mẹ về với hạ chói chang
Đỏ rào bông Giấy, vàng đàng hoa Sưa
Lộc Vừng trước gió lưa thưa
Ngạt ngào Sứ trắng, đung đưa Tử Đằng
Nắng vờn tím ngọn Bằng Lăng
Phượng tô lửa hạ rực hằng Tháng Hoa
Ngàn hoa bái tiến chút quà
Chút hương chút sắc trước tòa Mẹ yêu
Ngâm nga cùng tiếng kinh chiều
Vui, Thương, Mừng, Sáng, huyền siêu ngọt lời
Êm đềm như thuở à ơi
Mân Côi trầm nhịp điệu Trời thân thương
Hoa, Kinh, bàng bạc phố phường
Tháng Hoa, Tháng Mẹ, vấn vương trọn đời.

***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: ĐẤY LÀ DẤU CHỈ


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 6 PHỤC SINH


ĐẤY LÀ DẤU CHỈ

“Yêu Ta, nhớ giữ Lời Ta
Cha và Ta đến mặn mà ngụ cư
Thánh Thần, Bảo Trợ, đầy dư
Nhắc Lời như thể Minh sư cận kề
Bình an ban xuống tràn trề
Bởi vì Thầy sẽ đi về cùng Cha…”

Yêu không hệ tại thiết tha
Còn do hành động sâu xa một đời
Đi đôi lòng trí tuyệt vời
Bởi vì cảm tính nhất thời sẽ qua
Lửa rơm chẳng thể thăng hoa
Rồi ra chóng vánh nhạt nhòa phôi pha:
“Ai yêu sẽ giữ Lời Ta…”
Đấy là dấu chỉ đậm đà kẻ…Yêu.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: CĂN CƯỚC NƯỚC TRỜI.





 THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 5 PHỤC SINH 2016

CĂN CƯỚC NƯỚC TRỜI.


Một điều răn mới Thầy ban
Tưởng chừng đơn giản, ngút ngàn khó khăn!
Tật nguyền Nguyên Tổ di căn
Muôn đời con cháu cộc cằn, xót xa!

Một điều răn mới ngọc ngà:
Yêu nhau như thể hải hà Chúa yêu.
Hãy yêu, luật mới huyền siêu
Yêu là căn tính mỹ miều ban sơ

Điều răn đẹp tựa bài thơ
Điều răn tưởng chỉ trong mơ, vợi vời
Điều răn xứng với Đạo Trời
Thỏa lòng ước nguyện một đời khát khao

Yêu nhau, giới luật ngàn cao
Yêu nhau, luật mới ngọt ngào Chúa ban
Thiên đàng khởi tự trần gian
Tình yêu, căn cước dự bàn Thiên cung.

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: BÀI TẾ THI CÒN GIẤY TRẮNG





BÀI TẾ THI CÒN GIẤY TRẮNG

Con cắn bút giữa đêm dài bất lực
Bài Tế thi còn giấy trắng khô khan
Không một lời, chẳng một ý, lan man
Hồn hoang vắng như bạt ngàn sa mạc

Đâu rồi những véo von cùng Lễ nhạc
Nâng thơ lên cao bệ Thánh hùng uy
Những trầm hùng tiếng dội  trống chỉ huy
Và loa thổi kèn vang ngàn sôi sục

Đâu rồi những bình minh từ sương đục
Tiếng thơ là tiếng hót sớm mai chim
Tiếng cao dâng từ triệu ức con tim
Say chúc tụng về cao ngàn tuyệt đối

Đâu rồi những êm đềm muôn buổi tối
Hương dịu về xao động ánh trăng nghiêng
Từng lời thơ lời thanh thoát linh thiêng
Cho huyền nhiệm len sâu từng khắc khoải

Bài Tế thi giờ lời buồn độc thoại
Không hương hoa thì xin chút thành tâm
Giữa canh khuya đối diện với âm thầm
Đây chút ý chút lòng con khẩn nguyện.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: MỘ TRỐNG, KHÔNG RA & NẾU TÔI CHẲNG THẤY


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT II PHỤC SINH


MỘ TRỐNG, KHÔNG RA

Mẹ không đến mộ sáng tinh mơ
Ngại nỗi thương đau quá mịt mờ?
Ngại nỗi phân ly hồn gục ngã?
Hay là ấp ủ nỗi mong chờ!

Mẹ không viếng mộ sáng hôm nay
Cả Bốn Phúc Âm đã tỏ bày!
Thánh Giá chiều kia còn Mẹ đứng
Thăm mồ chẳng lẽ Mẹ ngơ thay.

Mẹ không bái mộ khóc Con sao
Phụ nữ thường khi vẫn nghẹn ngào
Tỉ mỉ chi li nhiều thứ lắm
Trắng đêm mờ sáng đã nôn nao.

Mẹ không đến mộ khóc thương Con:
“Dấu lạ Giô-na quyết phải tròn
Cứ phá Đền Thờ, Ta dựng lại”
Lời Con, Mẹ ngẫm, Đức Tin son.

Dõi Con là Mẹ, mối thông linh
Viếng Mẹ, Con tìm lúc Phục Sinh
Mộ trống không ra vì Mẹ biết
Đêm dài đã xuất hiện Bình Minh.

***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

NẾU TÔI CHẲNG THẤY

“Nếu tôi chẳng thấy dấu đinh
Thì không tin được…” thường tình thế thôi.
Con người duy chứng xa xôi
Tận tay tận mắt thấy rồi mới tin…

Ngày nay duy chứng nghìn nghìn
Chối từ chân lý để vin tầm thường
Sẵn sàng tin vãi tin vương
Chiều theo thị dục bất lương cuộc đời
Biết là chân lý rạng ngời
Cối chày lấp liếm gọi mời Tin Vui
Tô-ma xưa đã bùi ngùi
Dẫu là thí mạng chẳng lùi bước chân 
Cho con theo Chúa ân cần
Vững tin, không thấy, Thánh Thần dẫn đưa.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng