CHÙM THƠ VỀ CHA

 

CHÙM THƠ VỀ CHA

CHA.

( Kính nhớ cha tôi .)


Con đã là cha, con rất biết

Lòng cha tha thiết lắm cha ơi!

Cái thuở ấu thơ con từng sống

Thương nhớ trong lòng con vấn vương


Khúc nhạc ƠN CHA đã lặng rồi

Lòng con dậy sóng gió Thày ơi

Bao năm vất vả cho đầu bạc

Còm cõi thân già nuôi chúng con


Con nhớ năm xưa, những trận đòn

Tiếng Thày quát mắng vẫn bên tai

Ông "ÁC" trong nhà, Thày gánh lấy

Vai "HIỀN" Thày để lại cho Bu


Không có quà ngon giống mẹ hiền

Chẳng lời dịu ngọt lúc con đau

Dạy con cứng rắn trong cuộc sống

"Miệng cắn rồi, chân phải đá luôn"


Con gái con giờ chưa lớn khôn

Mà lòng con áy náy không yên

Chẳng trách khi xưa Thày nghiêm cấm

Các chị ra ngoài lúc đêm hôm!


Thằng bé nhà con nhác học hành

Dạy dỗ bao lần, con khắt khe

Thương nó con nay đành để bụng

Như Thày xưa cũng đã thương con


Sinh thành, dưỡng dục ơn cao ngất

Bây giờ thấm thía lắm, Thày ơi!

Thày đã đi xa, không về nữa

Con vẫn thấy gần trong tấc gang


Một thuở chở che, bấy nhọc nhằn

Một đời bảo bọc, bấy hy sinh

Thâm tình nghiêm phụ, ơn cao ấy

Vài dòng chi xiết kể Cha ơi


Mắt tuy ráo lệ, lòng đổ lệ

Mặt dầu bình tĩnh, sóng bên trong

ƠN CHA hai tiếng thương yêu quá

Sẽ chẳng phai mờ với tháng năm


Trọn khúc ƠN CHA đã lặng rồi

Lòng con chẳng lặng sóng yêu thương

Bao nhiêu năm sống, bao kỷ niệm

Đè nặng tim con tấm phụ từ


Trọn khúc ƠN CHA đã lặng rồi

Lòng con còn dậy sóng, Thày ơi!


**************

Giuse  Nguyễn Văn Sướng .

NHỚ CHA

(Kính nhớ về Cha tôi)

Tháng sáu, nắng như tạt lửa
Con tiễn Thày(*) đi,  không trở lại
Ngoài đường, phượng rực cháy trên cao
Và dưới hồ, hoa sen nở kín
Những tháng sáu ra đi và những tháng sáu trở lại
Thày vẫn biền biệt
Cuộc sống với những bộn bề, toan tính!
Đứa bé ngày nào nửa đêm choàng tỉnh khóc vì cha không nằm bên cạnh giờ tóc đã hoa râm!
Những tưởng nỗi nhớ rồi sẽ nguôi ngoai theo năm tháng
Nào ngờ vẫn rực cháy trong tim mỗi độ tháng sáu trở về.
Nhớ Thày xưa thường hay thở dài!
Nhà nghèo con đông
Nhịn ăn nhịn mặc nhịn cả...ước mơ!
Chắt chiu từng đồng, bữa no lo bữa đói
Bốn mùa mưa nắng dầu dãi tấm thân.

Tháng sáu nắng như tạt lửa
Cháy đỏ trong con nỗi nhớ không nguôi
Những xót xa, day dứt, buồn phiền
Hằn lên trán con dấu thời gian để lại

Tháng sáu đi và tháng sáu trở lại
Thằng bé của Thày giờ tóc đã hoa râm!

****************************************
Giuse   Nguyễn Văn Sướng



NHỚ THÀY THÁNG SÁU

Ve buồn gọi lửa hạ sang
Thày(*) đi tháng sáu để vàng nhớ thương
Tiễn Thày đỏ phượng rực đường
Ao sen kín nở dâng hương nghẹn ngào
Nắng như tạt lửa trên cao
Sầu lên ngọn cỏ đường vào nghĩa trang.

Hè về rồi lại hè sang
Nỗi buồn tháng sáu mênh mang một đời
Thày xưa nghèo khổ sinh thời
Nhịn ăn nhịn mặc nhịn…trời ước mơ
Nhà đông, vợ dại, con thơ
Bữa no bữa đói bạc phơ mái đầu
Thái Sơn dầu dãi cơ cầu
Ơn cha cháy đỏ rực mầu nhớ thương.

Bao lần tháng sáu vấn vương
Khắc con vầng trán phong sương muộn phiền
Thày xa vui cõi bình yên
Trong con cháy đỏ triền miên hạ nào.

*******************
Giu se Nguyễn Văn Sướng
(*) Thày: tiếng gọi cha, bố, ba…


NHỚ VỀ CHA

( Kính nhớ cha tôi)


Một đời Thày (*) vất vả
Tấm bé đến bạc đầu
Ngày vui chẳng tày gang
Ngày buồn chồng lớp lớp
Đói, nghèo, cực nhọc đeo đẳng Thày đến ngày nhắm mắt xuôi tay
Chở che chúng con Thày là mái ấm
Để chính  Thày dầu dãi nắng mưa
Sáng nhịn đói đi làm
Chiều về không kịp nghỉ
Hùng hục làm thêm kể chi sống chết
Cho đời lũ con không nghèo khổ như cha
Mặt sắt đen sì mà lòng yêu tha thiết

Thày xiết bao thương mến
Giờ xin hãy nghỉ yên
Nguyệch ngoạc đôi câu lòng đau như cắt
Thi tứ ngổn ngang, bất lực ngôn từ!

*******************
(*) Thày: Tiếng để gọi cha mình
Giuse Nguyễn Văn Sướng



QUA BA CON THẤY

Qua  Ba,  con đã thấy
Hình ảnh Đức Chúa Cha
Bởi lòng thương dào dạt
Và bởi những hy sinh

Không dễ gì hiểu được
Nếu chưa từng trải qua
Không dễ gì thấy được
Cho dù bằng đức tin
Nhưng qua Ba, con thấy
Một Chúa Cha tuyệt vời

Những bảo bọc lo toan
Những ngược xuôi vất vả
Cái trợn mắt, nghiến răng
Cái thở dài, buồn bực
Bàn tay to sờ trán
Cũng tay ấy cầm roi

Có gì như ảo ảnh
Thoảng hiện hữu rất nhanh
Có gì như sương khói
Vừa chạm nhẹ tơ lòng
Chúa cao cả nghìn trùng
Qua Ba, con đã thấy...

******************
Giuse  Nguyễn Văn Sướng

  BA VẪN ĐỢI MONG


Ba đi dạy Giáo Lý, ở nhà con hư hỏng
Thiên hạ cười dao sắc chẳng gọt chuôi
Ba làm thày, con đốt sách con ơi
Chén đắng Chúa chia cho lẽ nào ba chẳng uống.

Người ta đến, ba chỉ đường lành: Họ bước
Người ta nghe, Lời Cứu Rỗi ba nói: Họ tin
Bụt nhà chẳng thiêng nên con lạc xa đàng rỗi
Tiên tri bị khinh rẻ thì cũng ở tại quê hương.

Cũng có thể con hồi tâm khi ba còn đang sống
Mà có lẽ con trở về lúc ba đã qui tiên
Cáo chết ba năm còn quay đầu về núi
Lẽ nào thẳng một đường chẳng hối tiếc sao con?

Bài thơ ba buồn nhưng không tuyệt vọng
Như cuối đêm dài sẽ le lói ánh bình minh
Lá dẫu lìa cành còn vấn vương cội gốc
Tính người bổn thiện rồi con sẽ cải quá tự tân.

Thơ ba viết cũng chỉ mình ba ngồi đọc
Tâm sự này chỉ Chúa thấu cho ba
Không biết dạy con, ba nghe chửi cũng nhiều rồi
Nhưng ba tin thiên đàng, cha con ta sẽ đoàn tụ.
      -------------------------------------------
         Giu se Nguyễn Văn Sướng


CON LÀ BA CỦA DĨ VÃNG

Ba viết bài thơ trải lòng trang giấy
Chẳng để làm gì, chỉ viết…thế thôi!
Nước mắt chảy xuôi bất khả phục hồi
Con nước xuôi dòng rồi con sẽ hiểu.

Ba nhớ ông xưa, nghẹn ngào khúc điệu
Ví phỏng thời gian quay ngược, chao ôi!
Con là Ba của dĩ vãng xa xôi
Của những cực lòng ông con đã gánh.

Chữ "Nhân chi sơ thiện là bổn tánh"
Ba tin lá úa rụng xuống cội xưa
Tình Ba yêu con chẳng lẽ bằng thừa?
Con sẽ khôn dần theo ngày con lớn.

Khôn lớn không còn buông tuồng quá trớn
Khi đã khôn nhiều thì con cũng ngoan
Định mệnh của con hướng Thiện-Vẹn-Toàn
Vì được tạo thành như hình ảnh Chúa.

Ba đã là con dại khờ một thuở
Con sẽ thành Ba đầy ắp thương yêu
Quá khứ ngu ngơ ai chẳng ít nhiều
Vì thế Ba yêu dù con bất hiếu.

Vì thế Ba yêu, giờ con chưa hiểu
Ôi người cha của ngày mai lớn khôn
Của những yêu thương, dung thứ ngập hồn
Hình ảnh tuyệt vời tình Cha-Thiên-Chúa.
-------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

DẠY CON.

Ba dậy sớm, thức khuya
Mẹ gieo neo buổi chợ
Con xới bát cơm đầy
Ăn nửa chừng, bỏ dở 
Ôi! nết ăn, nết ở
Cơm mứa bỏ đi đâu!
Con không thấy Phi Châu
Da bọc xương, đói khát?
Con không biết bao người
Nhặt từng hạt cơm rơi!

Tiền học phí cho con
Ba luôn luôn đóng sớm
Bài về nhà không học
Đàn đúm với rong chơi!
Một tháng ba mươi ngày
Nghỉ luôn năm bảy buổi
Mẹ quầng mắt, lo âu
Ba buồn phiền, trắng tóc 

Nhà ta nghèo, vất vả
Con học thói xa hoa
Đua đòi cùng chúng bạn
Về nã tiền, nã bạc
Quần với áo, se sua
Lời hiền, mẹ thủ thỉ
Ý hay, ba khuyên răn
Con chẳng để vào tai
Đành phụ công sinh dưỡng!

Con hư tại cha mẹ
Không biết giáo dục con
Hay số phận mỏi mòn
Sinh ra con ngạo ngược?
Dù rằng mất hay được
Con vẫn là con ba 

Bài thơ này ba viết
Dành cho con mai sau
Mong Tạo Hoá xoay vần
Cho con tìm đọc được 

Dù khi con hiểu ra
Ba mẹ còn đâu nữa!
Dù khi con hiểu  ra
Con nước đã xuôi dòng
Mây bay về viễn xứ 

Không bao giờ là muộn
Nếu con biết hồi tâm
Không bao giờ là muộn
Khi thật lòng sửa lỗi
Có khi ba không còn
Vẫn ngậm cười chín suối
"Con ba đã nên người "
-----------------------------------
GiuSe Nguyễn Văn Sướng

 ĐỜI BỐ ĐỜI CON

 Đời con đời bố
Cố cũng thế thôi!

Bố xưa lận đận
Dang dở học hành 
Con nay dốt nát
Lười nhác thâm canh

Đời con đời bố
Vẫn quét lá đa
Bản sao tiếp nối
Buồn nào buồn hơn!

Bố đã ước ao
Rồi con hơn bố 
Ai ngờ cay đắng
Bố vẫn hơn con!

Bài thơ con cóc
Bố viết dành con 
Con đừng lặp lại
Đời bố đời con!
------------------------
Giuse Nguyễn Văn Sướng

ÔNG BA GIÀ

Con chạy về gọi ba
Mũi con chảy lòng thòng
Và con không chùi được!

Có lẽ quá trăm lần
Trong một ngày đời sống
Con quấy quả đến ba
Và trăm lần như một
Ba bỏ dở việc ba
Lo cho con tươm tất 

Ba làm việc trong nhà
Lúc nào cũng có mặt
Vô tình ba là mẹ
Cả bốn đứa con ba
Một tay ba săn sóc
Suốt ngày đã quen tai
Nghe ba ơi, ba hỡi 

Nhưng đấy là chuyện xưa
Chuyện nay thì lại khác
Ba giờ đã...ông "Bô"
Lỗi thời hằng thế kỷ
Cả bốn đứa con ba
Giờ không cần ba nữa!
Có những lúc cô đơn
Ngồi trầm ngâm suy nghĩ
Con nước đã xuôi dòng
Như đời người qua đi
Mong gì còn trở lại!

Chuyện nay thì đã thế
Thế còn chuyện ngày sau
Ngày sau ba tóc trắng
Mắt kém và chân run
Ba bỗng nên gánh nặng
Đứa nào chịu gánh ba?

Chuyện ngày sau buồn lắm
Giá mà chẳng xảy ra
Để cả bốn đứa con
Được nhẹ lòng vui vẻ

Chuyện ngày sau buồn lắm
Giá mà...Chẳng xảy ra!
    ----------------------
 Giu se Nguyễn Văn Sướng 

QUÊ HƯƠNG


Xa quê từ khi còn trong bụng mẹ
Con đâu biết diện mạo quê mình 
Thuở bé học trong sách vở
"Quê cha có một dòng sông ...
Cây đa đầu làng quê mẹ 
Những trưa hè vùng vẫy dưới sông
Và chiều chiều trên lưng trâu nghe tiếng sáo..."
Ôi! QUÊ HƯƠNG, nghe thân thương gần gũi
Lại xa mờ, lạ lẫm trong con!

Hôm ba con mất
Chú khấp khểnh vào chịu tang
Và tình quê dậy sóng.
  ----------------------
  Giuse Nguyễn Văn Sướng