TIN MỪNG THEO THÁNH GIO-AN
CHƯƠNG 6.
1. Bên kia biển
Ga-li-lê
Gọi là hồ biển Ti-bê-ri-a
2. Đoàn dân đông đảo người ta
Từng theo chứng kiến
bao là điềm thiêng
3. Giê-su lên núi ở riêng
Cùng đoàn môn đệ khỏi
phiền đến dân
4. Vượt Qua, đại lễ đã
gần
5. Nhìn quanh Chúa thấy
đoàn dân chưa về
Ngài quay hỏi Phi-líp-phê:
“Ta mua đâu bánh no nê họ dùng?”
6. Đấy là Chúa thử
chung chung
Chứ Ngài biết việc cuối
cùng ra sao
7. Phi-líp-phê đáp: “Ôi
chao!
Hai trăm đồng bạc thấm
vào đâu mô”
8. An-rê anh của Phê-rô
Liền thưa với Chúa: “Lương
khô, thưa Thầy
9. Năm bánh hai cá em đây"
10. "Anh em cứ bảo ngồi đầy cả
đi"
Đồng hoang cỏ dại xanh rì
Năm ngàn tráng hán
kể gì phụ nhân
11. Giê-su cầm bánh
tạ ân
Rồi sai phân phát cho
dân hưởng dùng
Cá ngon cũng được
chia chung
Tùy nghi ăn uống
thung dung chẳng nề
12. Khi đoàn dân đã no nê
Người sai môn đệ: "Thu về của dư"
13. Từ năm bánh, ăn
ngất ngư
Mười hai thúng bánh
vụn dư đầy tràn
14. Dân xem dấu lạ
thở than:
"Sứ ngôn, Đấng
đến thế gian đây rồi"
15. Biết dân muốn
bắt lên ngôi
Giê-su lánh mặt lên
đồi thân cô
16. Chiều, môn đệ
xuống biển hồ
17. Đi về Ca-phác(na-um) phía hồ bên kia
Giê-su còn ở núi kìa
18. Sóng to gió
thổi áp rìa thuyền nan
Chèo xa ba, bốn dặm
ngàn (Khoảng 5, 6km)
Người đi trên nước
bước càn đến bên
Các ông sợ hãi kêu
rên
20. Giê-su vội cất
tiếng lên vỗ về:
"Thầy
đây đừng sợ mỏi mê"
21. Các ông định
rước Người về thuyền ngơi
Lạ kìa, thuyền đã
đến nơi
22. Hôm sau chốn cũ
dân tơi bời tìm
Thuyền thì đã bặt
cánh chim
Nhưng Giê-su lại
không đi cùng thuyền
23. Từ Ti-bê-ri-a nguyên
Nhiều thuyền đến chốn Chúa truyền bánh ngon
24. Vậy khi dân biết chẳng còn
Chúa và môn đệ không còn ở đây
Họ cùng xuống những thuyền nầy
Kéo sang Ca-phác-na-um tìm Người
25. Bên kia biển gặp
lại Người
Họ thưa: "Thầy
đã xuống đây bao giờ"
26. "Không phải vì dấu bất ngờ
Các ông
tìm kiếm mong chờ nơi tôi
Chẳng qua
ăn bánh no thôi
27. Các ông hãy cố tài bồi mong sao
Đừng vì
lương thực hư hao
Nhưng vì
lương thực sang cao trường tồn
Con Người ban
tặng các ông
Vì Ngài
là Đấng Cha công nhận rồi"
28. Họ liền hỏi
Chúa: "Chúng tôi
Làm gì đúng ý
Chúa thôi, thưa Thày?"
29. Người rằng: "Ý muốn Cha nay
Là tin vào
Đấng Cha rày sai đi"
30. "Vậy ông
làm dấu lạ gì
Chúng tôi nhìn thấy
diệu kỳ mà tin
31. Tổ tiên ăn bánh
Man-na
Trong hoang địa vắng
bao la có lời:
(Người cho họ bánh
bởi Trời).
32. “Thật tôi bảo, bánh bởi Trời từ Cha
Mô-sê lấy
bánh đâu ra
Cho dân ăn
khỏi kêu ca phàn nàn
Bánh bởi
Trời chính Cha ban
33. Từ Trời bánh xuống Chúa ban cho đời
Thế gian
sự sống đời đời"
34. Họ thưa: "Bánh
xuống bởi Trời trường sinh
Xin cho ăn bánh thần
linh"
35. "Chính tôi là bánh trường sinh cho đời
Kẻ nào tin
đến tôi thời
Không hề
đói khát một đời hằng sinh
36. Phần tôi đã nói thật tình
Các ông dù
thấy quyết tình chẳng tin
37. Ai, Cha ban Ta, đến Ta
Thì Ta, Ta chẳng loại ra đời đời
38. Vì Ta xuống thế từ Trời
Để làm
theo ý Chúa Trời sai Ta
Chứ không
theo ý của Ta
39. Ý Cha, Đấng đã sai Ta thế này:
Những
người Cha ban Ta rày
Ta không để
mất dù ngay một người
Nhưng ngày
sau hết vui cười
Ta cho sống
lại vẹn mười hiển vinh
40. Ý Cha quả thật chí tình
Hễ ai trông
thấy Con mình mà tin
Thì ban sự
sống đời đời
Ta cho sống
lại rạng ngời ngày sau"
41. Người Do Thái
bàn cùng nhau
Lập tâm chống đối trước
sau vì lời:
"Chính
Ta là Bánh bởi Trời"
42. "Ông
này", họ nói, "Ai đời lộng ngôn
Con Giu-se ở trong
thôn
Giê-su ngày bữa mẹ
cha lạ gì
Thế mà ăn nói
những chi
(Ta từ Trời xuống)
dị kỳ nghênh ngông"
43. Chúa rằng: "Xầm xì mất công
44. Sẽ không ai đến được cùng Ta đâu
Nếu Cha là
Đấng nhiệm mầu
Không lôi
kéo nó cưỡng cầu đến Ta
Phần Ta ơn
Thánh hằng hà
Sẽ cho
sống lại hoan ca ngày về
45. Có lời xưa đã chép hề:
"Mọi
người được Chúa vỗ về bảo ban"
Phàm ai
nghe nhận lời vàng
Của Cha
thì đến vững vàng với tôi
46. Không ai đã thấy Cha rồi
Trừ ra
Đấng đến tự Ngôi Cao Vời
Đấng ấy
chiêm ngắm Chúa Trời
47. Thật, tôi bảo thật đây lời hằng sinh
Ai tin được
sống vĩnh sinh
48. Ta là tấm bánh trường sinh ngọc ngà
49. Tổ tiên đã ăn Man-na
Nhưng rồi
đã chết trên sa mạc này
50. Bánh từ Trời xuống quý thay
Ai ăn khỏi
chết đọa đày đời sau
51. Ta: Bánh Hằng Sống từ Trời
Ai ăn được
sống muôn đời huyền linh
Bánh tôi
ban tặng: Thịt mình
Để cho
trần thế vĩnh sinh nhiệm mầu"
52. Người Do Thái
tranh luận sâu:
"Ông này lấy
thịt ngõ hầu nuôi ta?"
53. Đức Giê-su phán
sâu xa:
"Thật,
tôi bảo thật nếu mà các ông
Không ăn
thịt, uống máu hồng
Của Con
Người các ông không sống đời
54. Ai ăn thịt, uống máu thời
Ta cho sự
sống đời đời, còn ban
Ngày sau
sống lại rỡ ràng
55. Thịt tôi chính thật lương vàng để ăn
Máu tôi của
uống cội căn
56. Uống ăn máu thịt Ta, hằng trongTa
Ta trong
người ấy mặn mà
57. Như Cha hằng sống sai Ta thế nào
Nhờ Cha, Ta sống ra sao
Kẻ ăn Ta
sống dồi dào nhờ Ta
58. Đây Bánh bởi Trời sâu xa
Không như
bánh của ông cha xưa dùng
Họ ăn và
chết: Luật chung
Bánh này
ăn sống vô cùng đời sau"
59. Đó là lời dạy
Giê-su
Hội đường Ca-phác-na-um rao truyền
60. Nghe rồi môn đệ huyên thuyên:
"Lời gì chướng
quá phục quyền sao đang!"
61. Giê-su biết các
anh chàng
Xầm xì bàn tán
ngang tàng không tin
Người hỏi để các
ông tin:
"Chướng
tai đến chẳng nhận nhìn được sao?
62. Nếu anh thấy được Trời Cao
Nơi Con
Người ở ngôi cao uy quyền
63. Thần Khí làm sống tinh tuyền
Ích gì
xác thịt vô duyên nặng nề
Lời Thầy
nghe tưởng chán chê
Nhưng là
Thần Khí dẫn về vĩnh sinh
64. Anh em có kẻ không tin!"
Từ đầu Người biết ai tin ai đừng
Và ai nộp Chúa giữa chừng
65. "Thế nên Thầy nói đã từng không ai
Tìm Thầy mà được chẳng sai
Nếu Cha ơn thánh lòng Ngài chẳng ban"
66. Nhiều môn đệ dạ bất an
Rút lui chẳng muốn liên can đến Ngài
67. Giê-su hỏi nhóm Mười Hai:
"Cả
anh em nữa đường dài bỏ đi?"
68. Si-môn Phê-rô tức
thì:
"Bỏ Thầy con
biết làm gì, theo ai?
Lời Thầy chân thật
chẳng sai
Lời đem sự sống
đời dài cho con
69. Chúng con tin
nhận sắt son
Thầy là Đấng
Thánh, là Con Chúa Trời"
70. Giê-su đáp: "Thầy chọn mời
Mười hai
môn đệ gieo Lời trường sinh
Thế mà
một người tự khinh
Trở thành
quỷ dữ thiệt mình vong thân”
71. Ý Người, Giu-đa
tính bần
Ít-ca-ri-ốt ôn thần
đích danh
Chính y nộp Chúa
rành rành.
*
* *
(Còn tiếp)