TIN MỪNG CHUYỂN THƠ (Giu-se Nguyễn văn Sướng)


TIN MỪNG THÁNH GIO-AN
                                                        (Tiếp theo)


                CHƯƠNG 11.


1. Một người bệnh nặng tên là
La-za-rô ấy quê nhà Bê-tha(Bê-tha-ni-a)
Làng hai em chị Mác-ta
2. Ma-ri-a chính sau là hối nhân
Xức dầu, lấy tóc lau chân(Chúa)
La-za-rô bệnh, thân nhân hai nàng
3. Hai cô cho báo vội vàng:
"La-za-rô, kẻ liệt đang mong Thầy"
4. Nghe xong Chúa bảo: "Bệnh nầy
Thật không đến nỗi như vầy chết oan
Dịp này để tỏ vinh quang
Qua cơn nghèo ngặt, Con càng được vinh"
5. Đức Giê-su quý chân tình
Mác-ta và những em mình của cô:
Ma-ri-a, La-za-rô
6. Tuy nhiên Chúa vẫn tỉnh khô chưa về
Hai ngày nấn ná bộn bề
7. Rồi sau Người nói: "Ta về Giu-đê"
8. Các môn đệ đáp: "Giu-đê,
Người ta ném đá, Thầy về đó sao?"
9. Giê-su phán bảo: "Ôi chao
Ban ngày chẳng phải có nào mười hai(Giờ)
Đi thì không vấp ngã dài
Vì nhìn thấy ánh ban mai mặt trời
10. Ban đêm đi ngã tơi bời
Vì không ánh sáng ở nơi chính mình"
11. Nói xong Người bảo môn sinh:
"La-za-rô bạn chúng mình ngủ yên
Thầy đi đánh thức anh liền"
12. Môn đồ thưa lại: "Nếu yên giấc nồng
Anh ta khỏe lại như không"
13. Nhưng Ngài nói chết chứ không ngủ rày
Môn đồ lại tưởng ngủ say
14. Bấy giờ Người nói trắng ngay vào đề:
"La-za-rô chết não nề
15. Thầy mừng cho các anh về chuyện ni
Thầy không có mặt kịp khi
Nhưng là dịp tốt đúng thì tin cao
Thôi ta đến với anh nào"
16. Ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô
Hô hào cùng các môn đồ:
"Chúng ta cùng chết chung mồ Thầy ta"
17. Đến nơi Chúa đã thấy là
La-za-rô chôn đã mồ ma bốn ngày
18. Bê-tha-ni-a cách rày
Gia-liêm(Giê-ru-sa-lem) ước tính chẳng tày ba cây(số)
19. Nhiều người Do Thái đến đây
Chia buồn với Mác-ta và Ma-ri(a)
Vì em các chị ra đi
20. Được tin Chúa đến, tức thì Mác-ta
Vội vàng nghênh đón Chúa xa
Ma-ri-a vẫn ngồi nhà héo hon
21. Mác-ta thưa Chúa: "Nhà con
Nếu Thầy có mặt em con vẫn còn
22. Nhưng giờ con biết vuông tròn
Thầy xin Thiên Chúa sắt son điều gì
Ngài ban tức khắc một khi"
23. Giê-su an ủi: "Chớ nghi tin Thầy
Em con sẽ sống lại rầy"
24. Mác-ta đáp lại: "Thưa Thầy em con
Con tin sống lại vuông tròn
Trong ngày sau hết vàng son mai nầy
Khi kẻ chết sống lại rầy"
25. Giê-su phán bảo: "Này đây chính Thầy
Thầy là sự sống lại rầy
Và là sự sống mai nầy hiển vinh
Ai tin, dù chết phục sinh
26. Ai sống, tin, sẽ hằng sinh muôn đời
Con có tin đúng y lời?"
27. Mác-ta thưa lại: "Lạy Thầy con tin
Thầy là Ki-tô con nhìn
Là con Thiên Chúa con tin, Thầy là
Đấng phải đến thế gian tà"
28. Rồi cô gọi Ma-ri-a
Kề tai nói nhỏ: "Thầy ta đến rồi
Gọi em ra đấy, đi thôi"
29. Ma-ri-a chạy một thôi đón Ngài
30. Giê-su còn đứng dằng dai
Ngoài làng chỗ gặp dông dài Mác-ta
31. Những người Do Thái theo ra
Tưởng rằng cô lại chạy ra mộ sầu
32. Vừa nhìn được Chúa đứng đâu
Cô liền phủ phục gục đầu kêu van:
"Nếu đây đã có Thánh Nhan
Em con đâu đã đến nàn thác oan!"
33. Thấy cô thương khóc em ngoan
Và người Do Thái cả đoàn khóc than
Giê-su thổn thức gan vàng
34. Hỏi rằng: "Để xác anh chàng ở đâu?"
Họ thưa: "Thầy đến xem nhầu"
35. Giê-su xúc động lệ sầu tuôn mau
36. Người Do Thái nói với nhau:
“Ông thương anh ấy đến đau đớn lòng”
37. Vài người trong nhóm ước mong:
“Ông ta mở mắt mù xong lẽ nào
Không làm khỏi chết hay sao?”
38. Giê-su thổn thức nôn nao trong lòng
Người đi ra mộ mới xong
Là hang đậy đá ngoài hòng lỡ khi
39. Giê-su bảo: “Lấy đá đi”
Mác-ta ngăn cản: “Tử thi nặng mùi
Em con mộ bốn ngày vùi”
40. Giê-su an ủi chị vui: “Nào Thầy
Chẳng từng nói với chị đây
Nếu tin chị sẽ thấy đầy vinh quang”
41. Đá lăn cửa mộ rộng toang
Giê-su ngước mắt đàng hoàng thốt ra:
“Lạy Cha, con cảm tạ Cha
Vì Cha quý mến ngọc ngà lời con
42. Con biết Cha nhận lời con
Nhưng vì đân chúng vây tròn quanh đây
Nên con nói họ tin rầy
Chính Cha là Đấng-Cao-Dầy sai con”
43. Nói xong Chúa lớn tiếng hô:
“La-za-rô hỡi, cửa mồ bước ra”
44. Người nằm trong mộ đi ra
Tay chân quấn vải, mặt ma khăn dầy
Giê-su phán bảo: “Cắt dây
Cởi khăn, tháo vải anh đây đi về”
45. Nhiều người Do Thái chẳng nề
Về thăm nhà đám đang tề tựu đây
Đám đông chứng kiến chuyện nầy
Điềm thiêng cả thể ông Thầy làm ra
Nhiều người tin kính sâu xa
46. Số người ganh ghét thế là tìm phương
Báo cho Biệt phái tỏ tường
Về công việc Chúa phi thường trong dân
47. Thượng tế, Biệt phái bần thần
Hội đồng triệu tập bàn gần tính xa:
“Chúng ta phải tính kẻo mà
Người này dấu lạ dân ta theo nhiều
48. Nếu ông tiếp tục e…tiêu!
Mọi người rồi sẽ tin nhiều ông ta
Trêu gan lính tráng Rô-ma
Đền thờ, dân tộc rồi ra tan tành”
49. Một người trong thượng hội đồng
Cai-pha Thượng Tế, bàn dông bàn dài:
“Các ông biết một không hai
50. Một người phải chết lợi dài thay dân
Còn hơn dân bị diệt dần”
51. Điều này ông chẳng tự thân cối chày
Nhưng vì thượng tế năm nay
Nên tiên tri, Chúa chết thay dân mình
52. Không chỉ Ích-diên(Ít-ra-en) tội tình
Mà còn quy tụ dân tình khắp nơi
53.Từ nay họ quyết định đời
Giê-su phải chết như lời tiên tri
54. Vậy Người không thể nào đi
Công khai qua lại nên chi Người về
Gần vùng hoang địa chân quê
Một thành gọi Ép-ra-im xa vời
Cùng môn đệ ở thảnh thơi
55. Gần ngày đại lễ cao vời Vượt-qua
Khắp nơi nô nức gần xa
Gia-liêm tề tựu người ta dọn mình
Thanh tẩy mừng lễ linh đình
56. Họ tìm Chúa giữa tiền đình Gia-liêm:
“Các ông nghĩ thử nỗi niềm
Ông ấy không đến Gia-liêm(Giê-ru-sa-lem) dịp này?”
57. Thượng tế biệt phái chua cay
Lệnh truyền ai thấy báo rày, bắt ngay.
                         *
                      *     *
                                          (còn tiếp)