CHÙM THƠ: THI CA TIN MỪNG (14)

 

CON XƯNG THẦY THẬT CON TRỜI

 

Hai ngàn năm, vấn nạn xưa

Vẫn còn truy vấn sớm trưa miệt mài!

“Chúng con bảo Thầy là ai?”…

 

Khi mà tiền bạc lên ngai bạo cường

Những danh cùng lợi tranh vương

Thầy là ai, giữa trăm đường quan san

Thầy là ai giữa bạt ngàn

Những vua, những chúa, nhân gian tôn thờ

Chiêu sinh, chẳng hứa mộng mơ

Theo chân, chẳng chút nên thơ, an nhàn

Ngày ngày khổ giá chan chan

Bỏ mình dấn bước trơ gan đá vàng

Thầy là ai? Thật trái ngang

Ki-tô, Con Chúa cao sang thiên đình

Dang tay nhận lấy khổ hình

Cho con được lại quang vinh đời đời…

 

Con xưng Thầy thật Con Trời!

 

***************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  

CÔNG BÌNH ĐẸP MÃI

 

Con Ông-thợ-mộc có chi hay!

Trình độ bao lăm tỏ vẻ Thày

Học vấn có chăng dùi với đục

Bần dân hạ tiện. Nói cho ngay!

 

Tiên tri, rẻ rúng cũng quê hương

Quen quá hỏi sao chẳng chuyện thường

Gọi Bụt bằng anh đời vẫn thế

Ghen tương đố kỵ lưỡi không xương

 

Xuất thân, nếp nghĩ gớm ghê thay

Thành kiến, thâm căn não trạng này

Dẫu biết Thầy tu đâu chiếc áo

Bất công thiên lệch đã xưa nay!

 

Cho con một nếp nghĩ đơn sơ

Hay, nhận là hay chẳng lập lờ

Tiểu sử sang hèn đâu hệ trọng

Công bình đẹp mãi ước ao mơ.

 

*********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  

CỬA CÒN MỞ.

 

Cửa còn mở, nghĩa là còn cơ hội

Sao chẳng vào còn nuối tiếc chi đây

Phù vân thôi, hư ảo cuộc trần gầy

Rồi sẽ đến trắng tay về lòng đất

 

Cửa còn mở, cơ hội còn là thật

Lời kêu mời còn khẩn thiết vang vang

Đừng để khi cửa đóng, đã muộn màng

Trong tăm tối đêm đen tràn khiếp hãi

 

Đường khoảng khoát về hư vô mãi mãi

Đường sống còn, đường chật hẹp hy sinh

Cửa trường sinh, cửa nhỏ hẹp quên mình

Vì thiêng thánh nhưng không, đòi nỗ lực

 

Vì cực trọng đòi giữ gìn tỉnh thức

Chẳng ai đem ngọc quý vất cho heo

Cơ hội còn, sao chẳng bước đi theo

Ngày cửa đóng than ôi nào cơ hội!

 

***************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  

CỬA ĐỨC TIN.

 

Giữa đêm đen mịt mùng miền sự Chết

Và bao la nơi sự Sống sáng tươi

Một vách tường sừng sững cách ngăn đôi

Kìa lối thoát nhiệm mầu: Này cánh Cửa.

 

Ếp-pha-ta, Cửa Đức Tin, hãy mở!

Cửa hồng ân xin hãy cất lên cao

Cho tối tăm thành ánh sáng vinh quang

Và mê lầm bừng chói ngời chân lý.

 

Qua cánh Cửa, tội nhân tìm công chính

Hữu hạn tìm về Tuyệt Đối Vô Biên

Bước qua đi đây cánh Cửa tuyệt vời

Và tung cánh trời cao ngàn lộng gió.

 

Cửa mầu nhiệm Cửa thay hồn đổi xác

Qua Cửa này tìm thấy lối trường sinh

Hãy mở ra và thoát khỏi ngục tù

Ôi, mầu nhiệm, Cửa Đức Tin vĩ đại.

-------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


 CỦA THIÊN TRẢ LẠI ÔNG TRỜI

 

Thánh kinh ghi lại rõ ràng:

“Nghe xong, họ những ngỡ ngàng, bỏ đi”

Còn ai nói được lời gì

Ác tâm lại được trí tri một bài

Khuôn vàng thước ngọc những ai

Thành tâm nhìn nhận đúng sai cuộc đời

“Của Thiên trả lại Ông Trời

Xê-da lại trả của thời Xê-da”

 

Xê-da, ngẫm cũng người ta

Cái gì mà chẳng sâu xa bởi Trời!

Bánh ăn nước uống, trời ơi

Hồng ân muôn sự một đời nhưng không

 

Xê-da, ngẫm cũng viễn vông

Cái gì mà chẳng Hóa Công  tạo thành

Trả về cho Chúa tâm lành

Trả về cho Chúa hồn thanh tinh tuyền

Trả về căn cội uyên nguyên

Là về với Chúa nhiệm huyền toàn năng.

 

***********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  

                                   CỦA TRỜI TRẢ CHÚA                                  

 

“Xê-da trả lại Xê-da

Của Trời trả Chúa, sâu xa nhiệm mầu”…

 

Rạch ròi Trời thẳm vực sâu

Nhập nhằng Ma Quỷ đuôi đầu đảo điên

Công bằng chính trực nết hiền

Trả về cho Chúa nhãn tiền chính ta

Trời cao đất thấp bao la

Đều là của Chúa cao xa diệu vời

Tài cao trí rộng trên đời

Xác hồn sự sống Chúa Trời ban cho

Hợm mình những kẻ mặt mo

Cướp công Tạo Hóa dở trò huyên thuyên…

 

Dựng ta, ảnh Chúa trinh nguyên

Trả về cho Chúa tinh tuyền hồn ta.

 

******************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng