THƠ: VỀ KHI CHƯA TÍM BỜ MI






VỀ KHI CHƯA TÍM BỜ MI

Về thôi, hai tiếng ngập ngừng
Thoảng trong tiếng gió rưng rưng giọt sầu
Tím mùa chay Thánh cao sâu
Thương trầm lãng tử hồi đầu ăn năn

Giọt khuya ai rớt muộn mằn
Xé lòng nức nở trở trăn đêm dài
Tím lòng mong ngóng sớm mai
Bình minh trở lại kẻo Ai ngóng chờ

Một thời chai đá, ơ hờ
Hãi hùng cõi chết mịt mờ hư vô
Trần gian tím nỗi hồ đồ
Cây khô không trái, mả mồ tô vôi

Chỉ là chút bụi thế thôi
Một mai tro bụi thương ôi còn gì
Về khi chưa tím bờ mi
Khi chiều nhạt nắng phân ly gần kề

Chuông hồi cảnh tỉnh cơn mê
Lãng du trở gót đường về nôn nao
Giáo đường tím bóng nghẹn ngào
Giang tay Thánh Giá thì thào lời đêm.
     
       *************************
       Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: TÌNH CHA THƯỢNG GIỚI






THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 4 MÙA CHAY


TÌNH CHA THƯỢNG GIỚI


“Anh ta còn ở đằng xa
Người Cha đã thấy chạy ra ôm chầm…”

Ôi, tình phụ tử cao thâm
Kể từ lạc bước, nẻo lầm vong thân
Ra đi chẳng hẹn ngày gần
Cầm bằng đã chết thập phần bi thương
“Đằng xa, đã thấy…” lạ thường
Nghĩa là đăm đắm dặm trường chờ con
Đêm ngày tựa cửa mỏi mòn
Nghĩa là hình bóng vàng son chẳng mờ
Dấu yêu dù đã bơ phờ
Nghĩa là từng phút từng giờ ngóng mong
Bồn chồn khắc khoải bên song
Tình Cha choán hết cõi lòng còn đâu!

Tình Cha, hai tiếng nhiệm mầu!”.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng