THƠ: BUỒN



BUỒN

Buồn chợt đến cho cõi lòng tê tái
Nhẹ vào hồn từng tiếng bước quạnh hiu
Để ta nghe gợn sóng, rất mơ hồ
Buồn thoang thoảng vì đâu buồn ai biết.

Buồn chợt đến khi nắng chiều le lói
Lịm tàn dần màu nắng tắt nhạt phai
Vẳng xa xăm một tiếc nuối u huyền
Mà không rõ vì đâu buồn da diết.

Buồn lặng ngắt cho cõi lòng hoang vắng
Điệu nhạc buồn từng tiếng mãi đìu hiu
Ngập trái tim quạnh quẽ mối u hoài
Về thơ thẩn hồn hoang chiều hiu hắt.

--------------------------------------------
  Giuse Nguyễn văn Sướng .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét