THƠ: BI HÙNG SỬ







BI HÙNG SỬ

Chiều xuống chậm ráng pha trời đỏ máu
Bản hùng ca còn khuấy động thời gian
Theo gió đưa vẳng vọng tít mây ngàn
Anh linh vẫy gọi nghìn sau tiếp bước

Máu đã đổ suốt dọc dài đất nước
Hơn trăm ngàn, gục ngã khắp nơi nơi
Nước non ơi sao nghe bỗng nghẹn lời
Bi hùng sử thiên tiền nhân tử đạo

Máu và lệ, ngục tù và tra khảo
Bà mẹ quê một nách lũ con thơ
Lão nông phu dầy dạn dãi bụi bờ
Người Giáo sĩ quên mình vì lý tưởng

Những cái chết vượt ra ngoài tưởng tượng
Những bá đao đầu một nẻo, mình nơi
Mốt chết đâm, mai chết chém tơi bời
Đây tù rũ, kia chết treo thảm thiết

Cả cuộc đời là khổ đau thua thiệt
Là trốn chui trốn nhủi ánh ban mai
Là cậy trông phó thác giữa đêm dài
Và cái chết rập rình không lối thoát

Dù công chính án oan đà định đoạt
Dẫu hiền lành, “Tả đạo” chết bêu gương
Nhục hình kia để giữ nếp cương thường?
Và da thịt đọ so cùng kiếm bén!

Họ đã chết hiên ngang không hổ thẹn
Khí anh hùng chói lọi với thời gian
Tiết Thánh nhân thắm rộ mãi chẳng tàn
Khoảnh khắc ấy rồi đi vào bất tử

 Chiều xuống chậm gió gào bi hùng sử
Đỏ ráng trời mây kết bóng anh linh
Khí tiết xưa còn vương vấn nặng tình
Ngưng thành lệ ngập ngừng chiều tưởng niệm

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: NGÀY VỀ CHỦ ĐẾN & SỐNG SAO XỨNG PHẬN




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 33 THƯỜNG NIÊN NĂM A
  (LỄ CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM)


NGÀY VỀ CHỦ ĐẾN


Chủ nhân mắc việc phương xa
Gọi đầy tớ đến mặn mà gởi trao
Kim ngân nén lớn dồi dào
Người năm, người một ngọt ngào kẻ hai
Phương xa năm tháng miệt mài..
Ngày về Chủ đến tiền tài tính toan
Năm thành mười nén: “Chăm ngoan”
Hai xưa giờ bốn: “Thành toàn”, Chủ đưa
Duy anh một nén thưa bừa:
“Của ông nén một vẫn chưa hao gì
Chôn sâu buộc chặt giấu đi!”
Lôi đình Chủ giận, thực thi phép nhà:
“Biếng lười rõ mặt xấu xa
Thu hồi tiền nó trao ra anh mười
Vì phàm có, thêm mười mươi
Bằng không tưởng có giật tươi chẳng còn
Đem tên vô dụng đáng đòn
Bỏ nơi tăm tối héo hon đời đời”

Tài năng, của cải bởi Trời
Làm tôi bổn phận sinh lời mới ngoan
Những phường ích kỷ tính toan
Những quân hưởng thụ chẳng oan ức nào
Hợm mình bao kẻ tự cao
Cướp công Tạo Hóa hỗn hào vênh vang
Rồi ra thứ tưởng ngọc vàng
Ngày sau phấn thổ muộn màng ăn năn..

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




SỐNG SAO XỨNG PHẬN


“Người năm, người một, người hai
Chủ trao đầy tớ tùy tài tùy tâm”…

Khôn ngoan kẻo phải lạc lầm
Hợm mình tưởng có cũng cầm hư không
Thoạt sinh có vẻ bất công
Kẻ: Con vua chúa, người: Ông ăn mày
Người ngu, kẻ giỏi, chua cay
Ông kia bất hạnh, bà may một đời
Lùn, cao, xấu, đẹp, trời ơi
Sống sao xứng phận Chúa Trời ban cho
Nhiệm mầu ảo diệu khôn dò
Ngày sau sáng tỏ nhỏ to mấy dòng.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng