CHÙM THƠ ĐỀN THÁNH

 

Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật III Chay B

 

ĐỀN THỜ LÀ THÂN THỂ

 

Đền Thờ là chính thân ta

Gìn vàng trong ngọc trắng ngà tốt xinh

Chốn linh thiêng, chốn an bình

Xứng nơi Chúa cả Thiên đình thương yêu

 

Đền Thờ than thể mỹ miều

Ba Ngôi Thiên Chúa huyền siêu ngự vào

Cung lòng bỗng hóa ngọt ngào

Cao sang phượng tự, thanh tao Thánh đường

 

Ơi chàng quản lý chân phương

Ơn cao nghĩa trọng Chúa thương giao chàng

Đừng đem cung ngọc đền vàng

Thành nhà Quỷ dữ, thành hang ác thần

 

Lòng đầy hư ảo phù vân

Lấy đâu dung nạp hồng ân đời đời

Đền Thờ thân thể rạng  ngời

Một mai vinh hiển tuyệt vời thiên cung.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

          CƠN GIẬN THÁNH

 

Là Thượng Đế cầm quyền sinh tử

Chỉ một lời nghiêng ngả càn khôn

Cơn lôi đình đất lở trời long

Kinh hãi muôn sinh linh vạn vật.

 

Ôi, Thượng Đế hôm nay nổi giận

Cơn giận này sao quá dễ thương

Cơn giận thánh mở lòng cho thấy

Lòng Cha hiền giận lũ con thơ.

 

Chỉ xô ngã vài ba bàn ghế

Lấy dây thừng đuổi súc vật đi

Với kẻ nghèo buôn bán chim câu

Ngài nghiêm giọng dạy răn tử tế.

 

Cơn giận thánh dễ thương quá thể

Giơ thật cao đánh khẽ thương yêu

Ai qua cầu nghịch tử không hay

Lòng đau xót trong cơn thịnh nộ.

 

Đền Thánh xưa chỉ là gỗ đá

Sao sánh bằng Đền Thánh hồn con!

Con nghịch tử đền thờ cũng bán

Để lụy lòng Thượng Đế bao dung.

 

Phạm tội là ố hoen Đền Thánh

Là cả gan hủy hoại Đền Thiêng

Hồn con đây Đền Thánh Chúa Trời

Thượng Đế hỡi, xin thương ngự đến.

 

***********

  Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 

ĐỀN THỜ THÂN THỂ

 

“..Đền thờ, ngươi cứ phá đi

Ba ngày dựng lại tức thì cho xem..”

 

Đền thờ đâu chỉ Sa-lem (*)

Đền thờ còn chính anh em, nhiệm mầu

Sống sao cho xứng Cao Sâu

Xứng nơi thờ phượng nguyện cầu linh thiêng

Đừng hang trộm cướp ngả nghiêng

Buôn Thần bán Thánh chẳng kiềng nể chi

Kìa cơn giận Thánh oai nghi

Nặng “Lời” một thuở khắc ghi ngàn đời.

 

Đền thờ thân thể cao vời

Dành riêng Chúa cả đất trời cao sang

Đèn soi muối ướp rỡ ràng

Ngày sau vinh hiển thiên đàng muôn năm

 

*****************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Đền Thờ Giê-ru-sa-lem

 

TRẢ VỀ ĐỀN THÁNH

  

Cơn giận Thánh bừng bừng khi Cứu Thế

Đuổi bò chiên ra khỏi chốn linh thiêng

Lật đổ tung bàn đổi chác bạc tiền

Và nghiêm nghị răn đe cùng dạy dỗ

 

Lần duy nhất tâm tình Người để lộ

Khi Đền thờ ra ô uế tang thương

Chốn oai nghi thành buôn bán một phường

Nhà Chúa đã không còn nơi cầu nguyện

 

Nơi quyền uy và tình yêu hòa quyện

Nơi phàm trần và thiêng thánh giao thoa

Nơi Trời cao và Đất thấp giao hòa

Nơi con cái tâm tình cùng Cha cả

 

Trả Xê-da, bon chen và nghiệt ngã

Trả yêu thương về Thiên Chúa thương yêu

Trả xinh tươi về Thiên Chúa mỹ miều

Trả Đền Thánh về đúng nơi phụng tự.

 

*****************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng