THƠ: TIN ĐỂ THẤY & NGÀY DÀI ĐẠI DỊCH


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 19 Thường Niên A


TIN ĐỂ THẤY


Như Phê-rô, con tưởng mình tin mạnh

Sẽ cùng Thầy đạp sóng gió ung dung

Ngờ đâu khi đời phải bước khốn cùng

Con mới biết “Đồ hèn tin” sâu sắc


Ai trưởng thành mà chưa từng vướng mắc

Những sa đi ngã lại rất đau thương

Giữa thế gian hèn hạ quá tầm thường

Và chìm nghỉm trong ba đào cuồng nộ


Con đã đuối vì nợ nần ngập cổ

Đã nghiến răng vĩnh biệt những thân nhân

Và ngã lòng khi đại dịch(*) bên chân

Mà quên mất Chúa hồng ân vẫn đó


Như ngọn cỏ con rạp mình trước gió

Chúa hằng bên, con quên mất, tin chi!

Mới xót xa bụi đất có ra gì

Con không Chúa, bụi tro hoàn tro bụi!


Xin nhắc con, những ngày dài đen đủi

Đêm lại đêm, rồi sẽ đến bình minh

Chúa bên con để chia sớt tâm tình

Và nâng đỡ “Đồ hèn tin” yếu đuối


Tin để thấy, khi lòng tin lạnh nguội

Thấy để tin, dầu chẳng thấy đêm đen

Tin vững tin mặc nghi hoặc đan xen

Đi trên nước đến cùng Thầy, hoan hỉ.

**********

(*) Corona Virus. 

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


NGÀY DÀI ĐẠI DỊCH


Xóm cần lao, thường ngày ồn như chợ

Đại dịch(*) về, hóa im ắng, hoang mang

Chẳng còn ai tha thiết muốn ra đàng

Mọi sinh hoạt bỗng lừ đừ như thể!


Người thấm thía phù vân đời dâu bể

Cát bụi hoàn cát bụi kiếp mong manh

Phù-dung kìa rực rỡ cũng qua nhanh

Đại dịch nhắc trăm năm người tỉnh thức


Vì bỏ Chúa, thế gian thành cơ cực

Thiên tai này, nhân họa đó, tang thương

Nguyên nhân kia, hậu quả đấy, khôn lường

Đời vắng Chúa, đời chỉ còn bất hạnh


Xin sưởi ấm lòng thế nhân hoang lạnh

Ban hồng ân trần thế nối thiên cung

Rút ngắn đi ngày đại dịch khốn cùng

Và hòa giải con cùng Cha ân nghĩa.


*********

(*) Corona Virus. 

Giu-se Nguyễn Văn Sướng