LỄ HAI THÁNH TÔNG ĐỒ PHÊ RÔ VÀ PHAO LÔ



PHÊ-RÔ VÀ PHAO-LÔ

Hai Tông Đồ, một triều thiên vinh hiển
Một lòng chung xây Hội Thánh vinh quang
Hai lối đi, một đích đến trên trời
Hai cái chết, một Kinh Thành Muôn Thuở.

Tông Đồ cả, này Phê-rô là “Đá”
Tảng “Đá nền” Hội Thánh vững thiên thu
Biển thế gian cuồng nộ với ba thù
Ông Ngư Phủ chống thuyền trên sóng dữ.

Đầy bất toàn, Chúa đặt làm thủ lĩnh
Để dẫn đường soi lối khắp muôn dân
Dẫu từng phen chối Chúa đến ba lần
“Thầy biết tỏ con yêu Thầy tha thiết”

Kìa dân ngoại, vị Tông Đồ Nhiệt Huyết
Cả nhiệt thành khi tìm bắt Giê-su
Từ Sa-un ngã xuống hóa Phao-lồ
Cho thế giới một Tông Đồ Dân Ngoại.

Suốt cuộc đời ngược xuôi vì mến Chúa
Khi chìm thuyền lúc đá ném, đòn roi
Chạy mỏi chân thì tù ngục nghỉ ngơi
Nấu nung mộng truyền rao “Lời Hằng Sống”.

Hai cột trụ đỡ nâng tòa Hội Thánh
Một triều thiên tử đạo sáng nêu gương
Hai trái tim son sắt một niềm tin
Một chứng tá trường tồn cho hậu thế.

Đây Phê-rô, gương Tông đồ thủ lĩnh
Đấy Phao-lô mẫu trở lại kiên trung
Hai vì sao sáng chói giữa đêm trường
Xin dẫn lối đường về con dân Chúa.

*****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHÚA KÊ CHỖ LỆCH



Một ông Chài lưới chân quê
Một thầy Biệt phái đề huề cao sang
Hai con người ấy đôi đàng
Rạch ròi nước lửa, đồng hàng hiển vinh
Giống nhau cá tính nhiệt tình
Chung nhau một điểm quên mình yêu thương
Chúa kê chỗ lệch phi thường
Làm ngôi sao sáng dẫn đường Thiên cung
Từ ông chối Chúa thẹn thùng
Từ người bắt tận đuổi cùng không tha
Tình yêu Thiên Chúa hải hà
Rửa cho trong ngọc trắng ngà xinh tươi
Si-môn, Sao-lô hai người
Thành hai cột trụ vẹn mười nhân gian.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THƠ: CHIÊU SINH ĐÚNG KIỂU & CHIÊU SINH ĐÚNG KIỂU



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật XIII Thường Niên A

CHIÊU SINH ĐÚNG KIỂU

Chiêu sinh lạ nhất là Thầy
Mị dân đời thuở thế nầy, không ai!
Không bày danh vọng tiền tài
Chẳng lời ngon ngọt mồi chài môn sinh
Thẳng thừng đòi hỏi bỏ mình
Hằng ngày vác lấy khổ hình mà theo
Vẽ ra một cuộc cheo leo
Thân nhân cũng bỏ khó nghèo cũng cam
Chiêu sinh thế đấy, ai ham?
Mị dân đến vậy ai kham hở trời!
Hai ngàn năm lẻ dòng đời
Trùng trùng lớp lớp đáp lời Thiên-sư
Mà theo hết cả tâm tư
Mà theo háo hức, theo như chưa từng..

Chiêu sinh đúng kiểu…Tin Mừng!
Mị dân ngược ngạo, tưng bừng ghi danh.

********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: HUYỀN CƠ QUAN PHÒNG




Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật XII Thường Niên A


HUYỀN CƠ QUAN PHÒNG

Hai con chim sẻ, một đồng
Không con nào mất viễn vông tình cờ
Tóc trên đầu chẳng bất ngờ
Cha đà định đoạt huyền cơ bồi hồi

Đừng sợ kẻ giết xác rồi
Nhìn hồn thong thả vuột trôi khỏi tầm
Sợ thay Chúa Cả cao thâm
Chết rồi còn tống hồn lâm ngục sầu

Trần gian một đoạn không lâu
Đời đời mới phải lo sâu nhạt màu
Kẻo khi lẫn lộn vàng thau
Phù hoa mê mải qua mau cuộc đời

Quan phòng Chúa định từ Trời
Huyền siêu há dễ vài lời cạn phân
Đường đời dìu dắt bước chân
Nghoảnh đầu nhìn lại hồng ân tràn trề

Như người mong đợi Chủ về
Đèn chong cửa khép chỉnh tề tác phong
Thế gian thói tục đừng hòng
Neo-thần, Đá-tảng, vững lòng cậy trông

***********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA




CHÚA NHẬT LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA
14/06/2020

BÁNH HẰNG SỐNG CAO NGÀN

Vì khát vọng đời trường sinh bất tử
Tần Thủy Hoàng xuống lệnh khắp nơi nơi
Tìm bí phương thần dược sống đời đời
Rồi mòn mỏi chết sầu trong tuyệt vọng

Chêm-bét-phoọ (James Bedford *) ướp đông người, trông ngóng
Tiên tri rằng sống lại năm mươi năm
Hão vọng thôi vì xác vẫn còn nằm
Tội Nguyên Tổ truyền đời người phải chết!

Nhưng Bánh vẽ cuộc đời thì giống hệt
Nối chân nhau, người ướp xác tăng cao
Viễn cảnh khi sống lại quá ngọt ngào
Nên Bánh vẽ thật còn hơn Bánh Thật

Huyền nhiệm xưa tỏ bày điều bí mật
Sống đời đời: “Ăn Thịt Máu Con Chiên”
Bánh-Trường-Sinh giờ hiển lộ nhãn tiền
Là Mình Máu nuôi người trên dương thế

Bánh bởi Trời ân ban từ Thượng Đế
Bánh nhưng không mời mọc khắp nhân gian
Đến mà ăn Bánh-Hằng-Sống cao ngàn
Và bất tử, đời đời vinh phúc mãi.

************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*)Tháng 1/1967 được ướp lạnh và dự kiến năm 2017 sẽ được hồi sinh nhưng đến nay vẫn còn nằm tủ đông và xác đã có đôi chỗ xuất hiện bất thường...

ĂN NGƯỜI SỐNG MÃI VỚI THIÊN THU


Chiều tàn nắng nhạt chốn hoang sơ
Dân chúng đi theo đã mệt phờ
Năm bánh và hai con cá nhỏ
Đắng lòng chuyện mắt lấp tai ngơ

Ngôi-Lời-Nhập-Thể tỏ quyền cao
Bánh, cá, dân ăn thỏa dồi dào
Khi đã no nê thu vụn bánh
Mười hai thúng lớn ngỡ chiêm bao

Đói ăn khát uống lẽ thường tình
Căn bản nhu cầu há dễ khinh
Nhưng sống không nguyên nhờ thực phẩm
Còn nhờ Lời Chúa rất tôn vinh

Bánh cơm chỉ giúp sống đời này
Bánh-Các-Thiên-Thần mới nhiệm thay
Ban sống đời đời tràn hạnh phúc
Gọi mời con cái đến no say

Bánh đây chính thịt Chúa Giê-su
Muôn thuở Khôn Ngoan đã dự trù
Dâng hiến đêm ngày trong Tiệc-Thánh
Ăn Người sống mãi với thiên thu.
-----------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

NƯỚC TRỜI, BÁNH THẬT

Nước Trời, Bánh Thật*, thì chê
Thế gian, Bánh Vẽ, si mê một đời
Bánh Chân Thật,  xuống từ Trời
Đâu như Bánh Vẽ vợi vời hư không!

Mâm đời Bánh Vẽ viễn vông
Phù hoa ảo ảnh bềnh bồng mây trôi
Trắng tay, không “Bỏng”, hỏng “Xôi”
Ê chề chán vị Đời “Ôi”** lỡ làng

Mâm đời Bánh Vẽ mơ màng
Nồi kê chửa chín ngỡ ngàng giấc mê
Tranh danh đoạt lợi bộn bề
Một cơn gió thoảng não nề phù vân

Nước Trời, Bánh Thật, hồng ân
Thỏa thuê khát vọng thế nhân đợi chờ
Man-na Trời xuống hơn mơ
Thiên đàng dương thế huyền cơ diệu kỳ.

*************
(*) Mình Thánh Chúa Giê-su
(**) thiu, thối..
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

TA LÀ BÁNH TỪ TRỜI CAO

Nếu được sống cùng Ngài vào thuở ấy
Thì ải này đâu dễ bước chân chi
Khi nhân thân ngày bữa có lạ gì
“Ta là Bánh từ Trời cao xuống thế!”

Nếu được thấy mỗi ngày như thường lệ
Người đã ăn và cùng uống, ôi chao!
“Đem thịt mình nuôi sống chúng tôi sao?”
Lời như thế, khó nghe là đúng thực

Nhưng cũng thấy bao nhãn tiền, ân đức
Phép lạ làm nhan nhản khắp nơi nơi
Mà vẫn mang thành kiến, ối cha ơi
Thì quả thật, kiêu căng và hợm hĩnh!

Nghe lời nói, ngắm việc làm, bình tĩnh
Người có tâm, biết phục thiện sẽ Tin
Dù huyền siêu, không hiểu vẫn nhận nhìn
Vì nhân thế không một ai như thế!

Duy mình Ngài giữa trần đời dâu bể
Bánh Thiên thần nuôi sống cõi nhân sinh
Man-na Trời ban sức sống Thần linh
Không như Bánh Thế gian, toàn Bánh vẽ!

******************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

LƯƠNG THẦN MẦU NHIỆM

Dầu Người khẳng định thiệt hơn
Thế nhân chẳng đoái nguồn cơn, phụ phàng
Xưa, dân chê chối Lời vàng
Nay, con cái cũng chẳng màng, lánh xa
“Thật, Ta bảo thật mặn mà
Máu Ta của uống thịt Ta lương thần”

Đớn đau chữ “Thật” ân cần
Nhắc đi nhắc lại thập phần xót xa
Cũng hoài lay chuyển người ta
Vẫn còn cắt nghĩa chỉ là ví von!
Hai thiên niên kỷ héo mòn
Hắt hiu nhà Tạm sắt son đợi chờ
Lương Thần mầu nhiệm huyền mơ
Đường quê êm ái bến bờ bình an.

Bánh trường sinh thật Cha ban
Giê-su hồng phúc rụa ràn chúng nhân.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HUYỀN SIÊU NHIỆM TÍCH.

Đơn sơ chút Bánh không men
Đậm đà chút rượu nho hèn nồng say
Thần minh tự hạ thế này
Loài người cao ngạo dạn dày biết bao!

Huyền siêu nhiệm tích muôn cao
Ẩn mình Bánh Rượu, ngọt ngào Thần lương
Phi thường cho đáng phi thường
Yêu thương đến độ yêu thương chẳng từ

Ngày xưa, còn bậc Tôn sư
Ngày nay, nhà Tạm ẩn cư mọn hèn
Quạnh hiu này chút ánh đèn
Bình minh muốn tỏ đêm đen thế trần

Tình Yêu vẫn đứng tần ngần
Đợi chờ con đến ân cần hỏi han
Hai ngàn năm lẻ thế gian
Hồng ân mời mọc trao ban vĩnh hằng

*********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: TIN MỪNG THỜI ĐẠI HỒNG ÂN




Tin Mừng Chúa Nhật X Thường Niên A

TIN MỪNG THỜI ĐẠI HỒNG ÂN

Hãy đi loan báo nhân gian
Về Con, Cha đã ân ban cứu đời
Tin này, Tin thật tuyệt vời
Tin Mừng cứu độ từ Trời muôn cao

Cha ban Con Một ngọt ngào
Ai tin được sống dồi dào trường sinh
Được đầy sự sống Thần Linh
Cho làm Nghĩa Tử hiển vinh rạng ngời

A-Dong án tử mọi thời
Tin Mừng giải thoát, Con Trời cứu dân
Tin Mừng thời đại hồng ân
Tin Mừng kỳ vĩ nhân trần ngóng trông

“Cha yêu trần thế hư không
Ban cho Con Một khổ công cứu đời
Ai tin Con ấy mọi thời
Được làm Nghĩa Tử về Trời hiển vinh”

Hai thiên niên kỷ nhân sinh
Hang cùng ngõ hẻm quang minh Tin Mừng
Con Đường, Sự Thật sáng trưng
Cửa Trời rộng mở tưng bừng hân hoan.

*********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng