TIN MỪNG CHUYỂN THƠ (Giu-se Nguyễn văn Sướng)



            TIN MỪNG THEO THÁNH GIO-AN
                                      
                                                (Tiếp theo)
                                 

             
             CHƯƠNG 12.


1. Sáu ngày trước lễ Vượt-qua
Giê-su đến tại Be-tha(ni-a) là làng
Của La-za-rô, anh chàng
Chúa cho sống lại khỏi đàng tử vong
2. Người ta dọn tiệc tối hòng
Đãi Giê-su có Mác-ta hầu bàn
La-ra-rô cũng chung bàn
3. Ma-ri-a lấy nguyên can Cam-tùng
Tinh nguyên quý giá vô cùng
Đổ ra chân Chúa để dùng rửa chân
Rồi nàng lấy tóc ân cần
Lau khô chân Chúa mười phần hương bay
4. Giu-đa môn đệ chua cay
Ít-ca-ri-ốt “nộp Thày” mỉa mai:
5. “Ba trăm quan đúng chẳng sai
Giúp người nghèo khó lợi dài hơn không?”
6. Người nghèo y chẳng cảm thông
Chẳng qua y hám hơi đồng mà thôi
Túi tiền chung, rút lần hồi
Vì y trộm cắp quen rồi tính gian
7. Giê-su can thiệp: “Mặc nàng,
Dầu thơm cô giữ dành quàn xác Ta
8. Người nghèo luôn có chẳng xa
Thầy không có mãi để mà luyến thương”
9. Người Do Thái biết tỏ tường
Ngài đang ở đó, bốn phương tuốn về
Thêm La-za-rô cận kề
Kẻ từ cõi chết trở về dương gian
10. Thượng tế quyết định ương gàn
La-za-rô nữa liên can tử hình
11. Vì anh làm xấu tình hình
Nhiều người Do Thái quả tình tin theo
Bỏ rơi Thượng tế một lèo
12. Hôm sau dân chúng đền thờ tuốn lên
Bởi nghe tin Chúa lên đền
13. Họ cầm nhành lá vang rền tung hô:
“Vua Ít-ra-en, hoan hô
Đấng nhân danh Chúa, tung hô cho Ngài”
14. Đức Giê-su dặm đường dài
Cỡi con lừa nhỏ như bài đã ghi:
“Si-on thiếu nữ sợ gì
Này Vua ngươi đến nhu mì khiêm cung
Trên lưng lừa nhỏ ung dung”
16. Ban đầu môn đệ lùng bùng lơ mơ
Nhưng sau Chúa được tôn thờ
Các ông nhớ lại huyền cơ về Người
Thánh Kinh đã chép mười mươi
Và dân làm đúng cho Người y chang
17. Chính dân làm chứng mọi đàng
Họ đà hiện diện khi chàng La-za(-)
Được Giê-su gọi bước ra
Từ trong cõi chết hoan ca cõi người
18. Vậy dân sở dĩ đón Người
Vì nghe biết Chúa cứu người phép thiêng
19. Bấy giờ Biệt-phái bàn riêng:
“Các ông vô dụng chẳng chiêng trống gì
Người ta theo hắn hết chi!
Các ông hẳn thấy, làm gì làm đi”
20. Gia-liêm(Je-ru-sa-lem) lũ lượt người đi
Phụng thờ Thiên Chúa, thiếu gì ngoại bang
Mấy người Hy lạp đàng hoàng
21. Gặp ông Phi-líp(-phê) quê đàng Bết-xai(-đa):
“Xin cho được gặp Thầy ngài”
22. Phi-líp(-phê) đi nói dông dài An-rê
Cả hai gặp Thầy tỉ tê
23. Giê-su bảo họ: “Đến giờ quang minh
Con Người phải được tôn vinh
24. Thật Thầy bảo thật chí tình anh em
Lúa mì gieo xuống đất đen
Mà không chết thối chúng bèn trơ đi
Một mình trơ trọi ích gì
Nhược bằng nó chết tức thì sinh sôi
Sinh ra nhiều hạt lợi dôi
25. Ai yêu sự sống mình thôi mất liền
Còn ai khinh ghét nó liên
Sẽ tìm được lại nhãn tiền đời sau
26. Ai phục vụ theoTa mau
Vì Ta dù có sang giàu ở đâu
Thì người phục vụ ngõ hầu
Được cùng Ta ở nhiệm mầu yêu thương
Ai phục vụ Thầy đảm đương
Cha Thầy quý mến người dường biết bao
27. Bây giờ hồn Thầy xuyến xao
Thầy không biết nói lời nào nữa đây
Lạy Cha cứu khỏi giờ nầy
Chính giờ nầy khiến Con rầy đến đây
28. Lạy Cha tôn vinh Cha rầy”
Bấy giờ vọng xuống tiếng đầy sâu xa:
“Ta đã tôn vinh Danh Ta
Ta còn tôn mãi Danh Ta đời đời”
29. Dân đang tụ họp tại nơi
Bàn nhau: “Tiếng sấm từ trời chớ chi”
Nhưng người khác lại xầm xì:
“Thiên Thần đang nói chuyện gì với ông”
30. Giê-su: “Tiếng ấy trên không
Vì ngươi vọng xuống chứ không vì Thầy
31. Bây giờ đang diễn ra đây
Thế gian bị xét xử rầy liên can
Giờ đây thủ lãnh thế gian
Sắp sửa bị tống ra ngàn vực thôi
32. Khi giương tôi lên cao rồi
Thì tôi sẽ kéo với tôi mọi người”
33. Lời Ngài ám chỉ rõ mười
Cách Ngài phải chết cho người thế nhân
34. Họ thưa: “Sách Luật dạy dân
Đức Ki-tô sẽ kim thân trường tồn
Sao ông lại nói dị ngôn
Con Người phải được hùng hồn giương cao?
(Con Người) ông nói: Ai nào?”
35. Giê-su bảo họ ngọt ngào: “Ánh quang
Ở cùng ông lúc huy hoàng
Các ông hãy bước đàng hoàng mà đi
Bao lâu ánh sáng còn thì
Kẻo khi bóng tối chợt ghì các ông
Ai đi đêm tối mênh mông
Bước chân vô định đường không đích rầy
36. Bao lâu ánh sáng còn đây
Hãy tin ánh sáng lòng đầy hân hoan
Để nên con cái ánh quang”
Nói rồi Ngài đã đàng hoàng bỏ đi
Lánh xa khỏi họ tức thì
37. Bao nhiêu dấu lạ thực thi hàng ngày
Thế mà họ vẫn tẩy chay
38. Ứng lời I-sai-a này: “Chúa tôi,
Ai tin lời giảng của tôi?
Quyền năng Đức Chúa tỏ bồi cho ai?”
39. Họ không tin cũng chẳng sai
I-sai-a đã công khai nói rồi:
40. "Chúa làm mắt chúng mù lồi
Lòng chai dạ đá kẻo rồi mắt xem
Và lòng hoán cải đi kèm
Rồi Ta chữa chúng và đem chúng về"
41. I-sai-a nêu vấn đề
Vì thấy vinh hiển trọn bề Giê-su
Ông nói về Người chỉn chu
42. Tuy nhiên trong giới chóp bu đền thờ
Nhiều người tin Chúa không ngờ
Nhưng đành giấu kín làm ngơ, e dè:
Khai trừ Biệt-phái đã đe
43. Thật là thói chuộng ngựa xe người đời
Hơn vinh quang Đức Chúa Trời
44, Vậy Giê-su cất cao lời giảng rao:
"Ai tin tôi biết cho nào
Người này không phải tin vào chính tôi
Nhưng tin Đấng đã sai tôi
45. Cũng như ai đã thấy tôi, chính là
Trông thấy Đấng đã sai Ta
46. Ta là ánh sáng cả và thế gian
Ai tin Ta dẫu vạn nan
Cũng không ở lại vực ngàn tối tăm
47. Lời Ta mà chẳng giữ chăm
Thì không phải chính Ta nhằm xét ngươi
Ta không đến xử con người
Nhưng Ta đến để cứu người thế gian
48. Ai từ chối Ta tiên vàn
Và không đón nhận lời vàng của Ta
Quan Tòa xét xử chẳng tha
Chính lời đã nói hóa ra quan tòa
Ngày sau xét xử không ngoa
49. Tôi không tự nói qua loa điều gì
Chính Cha sai Ta một khi
Truyền Ta phải nói những gì Ngài ban
Và Ta biết rõ lệnh vàng
Lệnh Cha là sự sống ngàn muôn năm
Những gì Ta nói đều nhằm
Đúng như Cha nói cả trăm phần truyền.”
                          *
                      *       *
                                       (Còn tiếp)