THƠ: ĐỜI CÁC THÁNH



   Ngày Lễ các Thánh sắp đến, mời suy ngắm về các Thánh.



ĐỜI CÁC THÁNH


Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Và vẽ vời tô đậm nét hào quang
Đời các ngài như một khúc trường ca
Toàn những nốt mạnh, hùng, gây phấn khởi

Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Khiến các ngài siêu việt khác phàm nhân.
Mặc gian lao cay đắng đến dập vùi
Môi vẫn nở nụ cười thay nước mắt

Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Khiến ngày sau hậu thế mãi mê say
Đời các ngài dệt bởi ánh vinh quang
Nên ngây ngất bao lòng người thiện chí

Phải rất đúng, đời các ngài là thế
Nhưng phải chăng thánh thiện dễ thế ư?
Cho được ôm ấp lấy những hoa hồng
Các đấng ấy đã chọn toàn gai nhọn

Hãy ngắm xem đời Gioan Tẩy-giả
Một cuộc đời khổ hạnh chốn hoang liêu
Đã đứng lên khuyên dạy kẻ gian tà
Dù thấy trước đầu sẽ lìa khỏi cổ

Một đời khác: Vị Tông-đồ Dân Ngoại
Có phải đâu vinh hiển chỉ một ngày
Biết bao lần nước mắt lẫn mồ hôi
Cho tàn kiệt dần mòn người đấng thánh

Cũng có đấng hiển vinh vì nghiệp cả
Suốt một đời toàn phép lạ gớm ghê
Nhưng nhiều hơn vẫn là những đấng âm thầm
Mà cả đời không được ai biết đến

Các đấng ấy không làm gì to tát
To tát chăng là lòng mến bao la
Phận vụ được trao các đấng ấy chu toàn
Từng chi tiết trong trung thành, tận tuỵ

Biết bao lần cay đắng chảy trên môi
Và bao lần tâm hồn đầy chán ngán
Những lúc ấy các ngài dùng hết sức
Gượng chu toàn phận vụ, dám buông xuôi

Lại có lúc ngã sa vì yếu đuối
Mắt mờ hoen lệ thống hối, ăn năn
Ngước mắt lên quyết làm lại từ đầu
Đời các đấng mãi đâu là vinh hiển

Mà như thế ta rất gần các đấng
Mơ ước chi bao huân nghiệp lớn lao
Bao siêu phàm vĩ đại mãi trên cao
Không, không thế! Hãy bắt đầu từ dưới

Đời các Thánh phi thường! Thật như thế!
Nhưng phi thường trong thường lệ, nhỏ nhoi
Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Có chi đâu xin hãy cố trung thành

Đừng thi hoá đời người bằng mơ mộng
Hãy xắn tay và sống với quyết tâm
Hãy lo toan cho phận vụ vuông tròn
Rồi sẽ thấy hoa hồng thay gai nhọn

Rồi sẽ thấy hoa hồng thay gai góc
Hào quang thay cho tăm tối đắng cay
Vinh sáng phục sinh thay chết chóc bây giờ
Và nên trọn cuộc đời YÊU MẾN CHÚA.
 ---------------------------------------
       Giuse Nguyễn văn Sướng

TIN MỪNG CHUYỂN THƠ (Giu-se Nguyễn văn Sướng)



            TIN MỪNG THEO THÁNH GIO-AN
                                      
                                                (Tiếp theo)
                                 

             
             CHƯƠNG 12.


1. Sáu ngày trước lễ Vượt-qua
Giê-su đến tại Be-tha(ni-a) là làng
Của La-za-rô, anh chàng
Chúa cho sống lại khỏi đàng tử vong
2. Người ta dọn tiệc tối hòng
Đãi Giê-su có Mác-ta hầu bàn
La-ra-rô cũng chung bàn
3. Ma-ri-a lấy nguyên can Cam-tùng
Tinh nguyên quý giá vô cùng
Đổ ra chân Chúa để dùng rửa chân
Rồi nàng lấy tóc ân cần
Lau khô chân Chúa mười phần hương bay
4. Giu-đa môn đệ chua cay
Ít-ca-ri-ốt “nộp Thày” mỉa mai:
5. “Ba trăm quan đúng chẳng sai
Giúp người nghèo khó lợi dài hơn không?”
6. Người nghèo y chẳng cảm thông
Chẳng qua y hám hơi đồng mà thôi
Túi tiền chung, rút lần hồi
Vì y trộm cắp quen rồi tính gian
7. Giê-su can thiệp: “Mặc nàng,
Dầu thơm cô giữ dành quàn xác Ta
8. Người nghèo luôn có chẳng xa
Thầy không có mãi để mà luyến thương”
9. Người Do Thái biết tỏ tường
Ngài đang ở đó, bốn phương tuốn về
Thêm La-za-rô cận kề
Kẻ từ cõi chết trở về dương gian
10. Thượng tế quyết định ương gàn
La-za-rô nữa liên can tử hình
11. Vì anh làm xấu tình hình
Nhiều người Do Thái quả tình tin theo
Bỏ rơi Thượng tế một lèo
12. Hôm sau dân chúng đền thờ tuốn lên
Bởi nghe tin Chúa lên đền
13. Họ cầm nhành lá vang rền tung hô:
“Vua Ít-ra-en, hoan hô
Đấng nhân danh Chúa, tung hô cho Ngài”
14. Đức Giê-su dặm đường dài
Cỡi con lừa nhỏ như bài đã ghi:
“Si-on thiếu nữ sợ gì
Này Vua ngươi đến nhu mì khiêm cung
Trên lưng lừa nhỏ ung dung”
16. Ban đầu môn đệ lùng bùng lơ mơ
Nhưng sau Chúa được tôn thờ
Các ông nhớ lại huyền cơ về Người
Thánh Kinh đã chép mười mươi
Và dân làm đúng cho Người y chang
17. Chính dân làm chứng mọi đàng
Họ đà hiện diện khi chàng La-za(-)
Được Giê-su gọi bước ra
Từ trong cõi chết hoan ca cõi người
18. Vậy dân sở dĩ đón Người
Vì nghe biết Chúa cứu người phép thiêng
19. Bấy giờ Biệt-phái bàn riêng:
“Các ông vô dụng chẳng chiêng trống gì
Người ta theo hắn hết chi!
Các ông hẳn thấy, làm gì làm đi”
20. Gia-liêm(Je-ru-sa-lem) lũ lượt người đi
Phụng thờ Thiên Chúa, thiếu gì ngoại bang
Mấy người Hy lạp đàng hoàng
21. Gặp ông Phi-líp(-phê) quê đàng Bết-xai(-đa):
“Xin cho được gặp Thầy ngài”
22. Phi-líp(-phê) đi nói dông dài An-rê
Cả hai gặp Thầy tỉ tê
23. Giê-su bảo họ: “Đến giờ quang minh
Con Người phải được tôn vinh
24. Thật Thầy bảo thật chí tình anh em
Lúa mì gieo xuống đất đen
Mà không chết thối chúng bèn trơ đi
Một mình trơ trọi ích gì
Nhược bằng nó chết tức thì sinh sôi
Sinh ra nhiều hạt lợi dôi
25. Ai yêu sự sống mình thôi mất liền
Còn ai khinh ghét nó liên
Sẽ tìm được lại nhãn tiền đời sau
26. Ai phục vụ theoTa mau
Vì Ta dù có sang giàu ở đâu
Thì người phục vụ ngõ hầu
Được cùng Ta ở nhiệm mầu yêu thương
Ai phục vụ Thầy đảm đương
Cha Thầy quý mến người dường biết bao
27. Bây giờ hồn Thầy xuyến xao
Thầy không biết nói lời nào nữa đây
Lạy Cha cứu khỏi giờ nầy
Chính giờ nầy khiến Con rầy đến đây
28. Lạy Cha tôn vinh Cha rầy”
Bấy giờ vọng xuống tiếng đầy sâu xa:
“Ta đã tôn vinh Danh Ta
Ta còn tôn mãi Danh Ta đời đời”
29. Dân đang tụ họp tại nơi
Bàn nhau: “Tiếng sấm từ trời chớ chi”
Nhưng người khác lại xầm xì:
“Thiên Thần đang nói chuyện gì với ông”
30. Giê-su: “Tiếng ấy trên không
Vì ngươi vọng xuống chứ không vì Thầy
31. Bây giờ đang diễn ra đây
Thế gian bị xét xử rầy liên can
Giờ đây thủ lãnh thế gian
Sắp sửa bị tống ra ngàn vực thôi
32. Khi giương tôi lên cao rồi
Thì tôi sẽ kéo với tôi mọi người”
33. Lời Ngài ám chỉ rõ mười
Cách Ngài phải chết cho người thế nhân
34. Họ thưa: “Sách Luật dạy dân
Đức Ki-tô sẽ kim thân trường tồn
Sao ông lại nói dị ngôn
Con Người phải được hùng hồn giương cao?
(Con Người) ông nói: Ai nào?”
35. Giê-su bảo họ ngọt ngào: “Ánh quang
Ở cùng ông lúc huy hoàng
Các ông hãy bước đàng hoàng mà đi
Bao lâu ánh sáng còn thì
Kẻo khi bóng tối chợt ghì các ông
Ai đi đêm tối mênh mông
Bước chân vô định đường không đích rầy
36. Bao lâu ánh sáng còn đây
Hãy tin ánh sáng lòng đầy hân hoan
Để nên con cái ánh quang”
Nói rồi Ngài đã đàng hoàng bỏ đi
Lánh xa khỏi họ tức thì
37. Bao nhiêu dấu lạ thực thi hàng ngày
Thế mà họ vẫn tẩy chay
38. Ứng lời I-sai-a này: “Chúa tôi,
Ai tin lời giảng của tôi?
Quyền năng Đức Chúa tỏ bồi cho ai?”
39. Họ không tin cũng chẳng sai
I-sai-a đã công khai nói rồi:
40. "Chúa làm mắt chúng mù lồi
Lòng chai dạ đá kẻo rồi mắt xem
Và lòng hoán cải đi kèm
Rồi Ta chữa chúng và đem chúng về"
41. I-sai-a nêu vấn đề
Vì thấy vinh hiển trọn bề Giê-su
Ông nói về Người chỉn chu
42. Tuy nhiên trong giới chóp bu đền thờ
Nhiều người tin Chúa không ngờ
Nhưng đành giấu kín làm ngơ, e dè:
Khai trừ Biệt-phái đã đe
43. Thật là thói chuộng ngựa xe người đời
Hơn vinh quang Đức Chúa Trời
44, Vậy Giê-su cất cao lời giảng rao:
"Ai tin tôi biết cho nào
Người này không phải tin vào chính tôi
Nhưng tin Đấng đã sai tôi
45. Cũng như ai đã thấy tôi, chính là
Trông thấy Đấng đã sai Ta
46. Ta là ánh sáng cả và thế gian
Ai tin Ta dẫu vạn nan
Cũng không ở lại vực ngàn tối tăm
47. Lời Ta mà chẳng giữ chăm
Thì không phải chính Ta nhằm xét ngươi
Ta không đến xử con người
Nhưng Ta đến để cứu người thế gian
48. Ai từ chối Ta tiên vàn
Và không đón nhận lời vàng của Ta
Quan Tòa xét xử chẳng tha
Chính lời đã nói hóa ra quan tòa
Ngày sau xét xử không ngoa
49. Tôi không tự nói qua loa điều gì
Chính Cha sai Ta một khi
Truyền Ta phải nói những gì Ngài ban
Và Ta biết rõ lệnh vàng
Lệnh Cha là sự sống ngàn muôn năm
Những gì Ta nói đều nhằm
Đúng như Cha nói cả trăm phần truyền.”
                          *
                      *       *
                                       (Còn tiếp)

THƠ: ƠN TRUYỀN TIN



                  Tháng Mân côi, mời tiếp tục suy gẫm về Mẹ



        ƠN TRUYỀN TIN.


Mừng vui lên, ơi Bà đầy ơn sủng
Chúa ở cùng, Bà có phúc biết bao!
Chuyện trinh thai Con Thiên Chúa ngày nào
Để muôn đời thế trần ca tụng mãi.

Bà diễm phúc nơi cung lòng từ ái
Chứa cả trời huyền nhiệm cõi vô biên
Chứa tình yêu thánh khiết Chúa nhân hiền
Nôi êm ấm chở che đời Thánh Tử.

Lời xin vâng đơn sơ thành Thiên sử
Cho cuộc đời ngây ngất điệu tình ca
Đấng-Tối-Cao che rợp bóng trên Bà
Và con cháu muôn đời khen tuyệt lạ.

Ơn truyền tin cho Bà ơn phước cả
Che con dòng cháu giống bước tha hương
Bà mẫu gương sáng láng phúc lạ dường
Và con cháu muôn đời khen tuyệt lạ.
    ---------------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng.

TIN MỪNG CHUYỂN THƠ (Giu-se Nguyễn văn Sướng)


TIN MỪNG THÁNH GIO-AN
                                                        (Tiếp theo)


                CHƯƠNG 11.


1. Một người bệnh nặng tên là
La-za-rô ấy quê nhà Bê-tha(Bê-tha-ni-a)
Làng hai em chị Mác-ta
2. Ma-ri-a chính sau là hối nhân
Xức dầu, lấy tóc lau chân(Chúa)
La-za-rô bệnh, thân nhân hai nàng
3. Hai cô cho báo vội vàng:
"La-za-rô, kẻ liệt đang mong Thầy"
4. Nghe xong Chúa bảo: "Bệnh nầy
Thật không đến nỗi như vầy chết oan
Dịp này để tỏ vinh quang
Qua cơn nghèo ngặt, Con càng được vinh"
5. Đức Giê-su quý chân tình
Mác-ta và những em mình của cô:
Ma-ri-a, La-za-rô
6. Tuy nhiên Chúa vẫn tỉnh khô chưa về
Hai ngày nấn ná bộn bề
7. Rồi sau Người nói: "Ta về Giu-đê"
8. Các môn đệ đáp: "Giu-đê,
Người ta ném đá, Thầy về đó sao?"
9. Giê-su phán bảo: "Ôi chao
Ban ngày chẳng phải có nào mười hai(Giờ)
Đi thì không vấp ngã dài
Vì nhìn thấy ánh ban mai mặt trời
10. Ban đêm đi ngã tơi bời
Vì không ánh sáng ở nơi chính mình"
11. Nói xong Người bảo môn sinh:
"La-za-rô bạn chúng mình ngủ yên
Thầy đi đánh thức anh liền"
12. Môn đồ thưa lại: "Nếu yên giấc nồng
Anh ta khỏe lại như không"
13. Nhưng Ngài nói chết chứ không ngủ rày
Môn đồ lại tưởng ngủ say
14. Bấy giờ Người nói trắng ngay vào đề:
"La-za-rô chết não nề
15. Thầy mừng cho các anh về chuyện ni
Thầy không có mặt kịp khi
Nhưng là dịp tốt đúng thì tin cao
Thôi ta đến với anh nào"
16. Ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô
Hô hào cùng các môn đồ:
"Chúng ta cùng chết chung mồ Thầy ta"
17. Đến nơi Chúa đã thấy là
La-za-rô chôn đã mồ ma bốn ngày
18. Bê-tha-ni-a cách rày
Gia-liêm(Giê-ru-sa-lem) ước tính chẳng tày ba cây(số)
19. Nhiều người Do Thái đến đây
Chia buồn với Mác-ta và Ma-ri(a)
Vì em các chị ra đi
20. Được tin Chúa đến, tức thì Mác-ta
Vội vàng nghênh đón Chúa xa
Ma-ri-a vẫn ngồi nhà héo hon
21. Mác-ta thưa Chúa: "Nhà con
Nếu Thầy có mặt em con vẫn còn
22. Nhưng giờ con biết vuông tròn
Thầy xin Thiên Chúa sắt son điều gì
Ngài ban tức khắc một khi"
23. Giê-su an ủi: "Chớ nghi tin Thầy
Em con sẽ sống lại rầy"
24. Mác-ta đáp lại: "Thưa Thầy em con
Con tin sống lại vuông tròn
Trong ngày sau hết vàng son mai nầy
Khi kẻ chết sống lại rầy"
25. Giê-su phán bảo: "Này đây chính Thầy
Thầy là sự sống lại rầy
Và là sự sống mai nầy hiển vinh
Ai tin, dù chết phục sinh
26. Ai sống, tin, sẽ hằng sinh muôn đời
Con có tin đúng y lời?"
27. Mác-ta thưa lại: "Lạy Thầy con tin
Thầy là Ki-tô con nhìn
Là con Thiên Chúa con tin, Thầy là
Đấng phải đến thế gian tà"
28. Rồi cô gọi Ma-ri-a
Kề tai nói nhỏ: "Thầy ta đến rồi
Gọi em ra đấy, đi thôi"
29. Ma-ri-a chạy một thôi đón Ngài
30. Giê-su còn đứng dằng dai
Ngoài làng chỗ gặp dông dài Mác-ta
31. Những người Do Thái theo ra
Tưởng rằng cô lại chạy ra mộ sầu
32. Vừa nhìn được Chúa đứng đâu
Cô liền phủ phục gục đầu kêu van:
"Nếu đây đã có Thánh Nhan
Em con đâu đã đến nàn thác oan!"
33. Thấy cô thương khóc em ngoan
Và người Do Thái cả đoàn khóc than
Giê-su thổn thức gan vàng
34. Hỏi rằng: "Để xác anh chàng ở đâu?"
Họ thưa: "Thầy đến xem nhầu"
35. Giê-su xúc động lệ sầu tuôn mau
36. Người Do Thái nói với nhau:
“Ông thương anh ấy đến đau đớn lòng”
37. Vài người trong nhóm ước mong:
“Ông ta mở mắt mù xong lẽ nào
Không làm khỏi chết hay sao?”
38. Giê-su thổn thức nôn nao trong lòng
Người đi ra mộ mới xong
Là hang đậy đá ngoài hòng lỡ khi
39. Giê-su bảo: “Lấy đá đi”
Mác-ta ngăn cản: “Tử thi nặng mùi
Em con mộ bốn ngày vùi”
40. Giê-su an ủi chị vui: “Nào Thầy
Chẳng từng nói với chị đây
Nếu tin chị sẽ thấy đầy vinh quang”
41. Đá lăn cửa mộ rộng toang
Giê-su ngước mắt đàng hoàng thốt ra:
“Lạy Cha, con cảm tạ Cha
Vì Cha quý mến ngọc ngà lời con
42. Con biết Cha nhận lời con
Nhưng vì đân chúng vây tròn quanh đây
Nên con nói họ tin rầy
Chính Cha là Đấng-Cao-Dầy sai con”
43. Nói xong Chúa lớn tiếng hô:
“La-za-rô hỡi, cửa mồ bước ra”
44. Người nằm trong mộ đi ra
Tay chân quấn vải, mặt ma khăn dầy
Giê-su phán bảo: “Cắt dây
Cởi khăn, tháo vải anh đây đi về”
45. Nhiều người Do Thái chẳng nề
Về thăm nhà đám đang tề tựu đây
Đám đông chứng kiến chuyện nầy
Điềm thiêng cả thể ông Thầy làm ra
Nhiều người tin kính sâu xa
46. Số người ganh ghét thế là tìm phương
Báo cho Biệt phái tỏ tường
Về công việc Chúa phi thường trong dân
47. Thượng tế, Biệt phái bần thần
Hội đồng triệu tập bàn gần tính xa:
“Chúng ta phải tính kẻo mà
Người này dấu lạ dân ta theo nhiều
48. Nếu ông tiếp tục e…tiêu!
Mọi người rồi sẽ tin nhiều ông ta
Trêu gan lính tráng Rô-ma
Đền thờ, dân tộc rồi ra tan tành”
49. Một người trong thượng hội đồng
Cai-pha Thượng Tế, bàn dông bàn dài:
“Các ông biết một không hai
50. Một người phải chết lợi dài thay dân
Còn hơn dân bị diệt dần”
51. Điều này ông chẳng tự thân cối chày
Nhưng vì thượng tế năm nay
Nên tiên tri, Chúa chết thay dân mình
52. Không chỉ Ích-diên(Ít-ra-en) tội tình
Mà còn quy tụ dân tình khắp nơi
53.Từ nay họ quyết định đời
Giê-su phải chết như lời tiên tri
54. Vậy Người không thể nào đi
Công khai qua lại nên chi Người về
Gần vùng hoang địa chân quê
Một thành gọi Ép-ra-im xa vời
Cùng môn đệ ở thảnh thơi
55. Gần ngày đại lễ cao vời Vượt-qua
Khắp nơi nô nức gần xa
Gia-liêm tề tựu người ta dọn mình
Thanh tẩy mừng lễ linh đình
56. Họ tìm Chúa giữa tiền đình Gia-liêm:
“Các ông nghĩ thử nỗi niềm
Ông ấy không đến Gia-liêm(Giê-ru-sa-lem) dịp này?”
57. Thượng tế biệt phái chua cay
Lệnh truyền ai thấy báo rày, bắt ngay.
                         *
                      *     *
                                          (còn tiếp)

THƠ ĐẠO: MẦU NHIỆM ĐAU KHỔ


      Tháng Mân côi, mời tín hữu suy ngẫm về Mẹ Ma-ri-a


 MẦU NHIỆM ĐAU KHỔ



"Há lại chẳng biết con lo việc CHÚA,
Thì sao còn tìm kiếm mãi con chi?"
Lời khó nghe như dao sắc đâm lòng
Dành cho MẸ ngẫm suy điều huyền nhiệm.

Lưỡi dao sắc hết lần này lần khác
Đâm thấu tim cho huyền nhiệm mở ra
Buổi khởi đầu tại tiệc cưới CA NA
Lưng chừng cuộc, nhà đột nhiên hết rượu!

"Thì can gì khi giờ tôi chưa đến"
Nghe lạnh lùng, tàn nhẫn cứ như không
Cứ như ngàn muối xát ở trong lòng
Thấm thía đi, lời "xin vâng" tử đạo!

Vẫn chưa hết, một ngày kia tìm Chúa,
MẸ chờ mong CON vồn vã chạy ra
"Ai anh em, ai là mẹ của ta?"
Lưỡi dao sắc xem chừng đâm đã khéo!

Rồi đến lúc CON treo thân hấp hối,
Nhát dao này, dao trí mạng, thê lương
"Này con bà, Gio An đấy, bà ơi"
Nghĩa là chết, là trối trăng tuyệt mệnh!

Nghĩa là đã ứng, lưỡi dao tiền định
Phải đâm thâu, phải xuyên thấu tâm can!
Ôi, MARIA, MẸ CHÚA thiên đàng
Là câu đáp cho NHIỆM MẦU ĐAU KHỔ.
---------------------------------------------------
       Giuse Nguyễn văn Sướng