THƠ: KHIÊM NHƯỜNG HỌC LẤY



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 22 THƯỜNG NIÊN C


KHIÊM NHƯỜNG HỌC LẤY

“Đừng chọn cỗ nhất để ngồi
Kẻo khi xấu hổ chủ lôi chót cùng
Đừng mời phú quý lung tung
Người ta mời lại tiệc tùng hết ơn
Chi bằng cỗ chót thì hơn
Chọn người nghèo khó neo đơn mà mời..”

Người môn đệ chẳng xu thời
Theo Thầy lội ngược thói đời bon chen
Công bằng đối xử sang hèn
Thị phi phân biệt trắng đen tỏ tường
Dốc lòng học lấy yêu thương
Những gì thế tục, khiêm nhường lánh xa
Mở hồn ra với bao la
Thiên cung mới thật quê nhà ước mơ.

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: CỬA CÒN MỞ.





 Thi ca Tin Mừng Chúa Nhật 21 thường niên C

CỬA CÒN MỞ.

Cửa còn mở, nghĩa là còn cơ hội
Sao chẳng vào còn nuối tiếc chi đây
Phù vân thôi, hư ảo cuộc trần gầy
Rồi sẽ đến trắng tay về lòng đất

Cửa còn mở, cơ hội còn là thật
Lời kêu mời còn khẩn thiết vang vang
Đừng để khi cửa đóng, đã muộn màng
Trong tăm tối đêm đen tràn khiếp hãi

Đường khoảng khoát về hư vô mãi mãi
Đường sống còn, đường chật hẹp hy sinh
Cửa trường sinh, cửa nhỏ hẹp quên mình
Vì thiêng thánh nhưng không, đòi nỗ lực

Vì cực trọng đòi giữ gìn tỉnh thức
Chẳng ai đem ngọc quý vất cho heo
Cơ hội còn, sao chẳng bước đi theo
Ngày cửa đóng than ôi nào cơ hội!

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: LỬA THẦN KHÍ




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 20 THƯỜNG NIÊN C

LỬA THẦN KHÍ

Lửa nào ném xuống thế gian
Lửa nào Thầy muốn ngút ngàn cháy cao
Lửa nào phân rẽ ngọt ngào
Thiện lương, độc dữ, Hỏa hào chia đôi
Lửa nào tinh luyện thép tôi
Vàng, thau rõ mặt, tinh khôi vẹn tuyền
Đức năng lộ giữa truân chuyên
Lửa ròng soi lối nhiệm huyền trinh trong
Lửa mà Thầy đã ước mong
Lửa Thần Khí đốt muôn lòng môn sinh
Từ Trời, Lửa xuống ân tình
Cháy lên báo hiệu bình minh muôn đời.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: TIN: GIẢI THOÁT!






TIN: GIẢI THOÁT!

Hỡi con người “Nhân linh ư vạn vật”
Giải thích đi, Tôn giáo bởi do đâu?
Thần-minh kia sao tin có? Nhiệm mầu
Và ngay cả niềm Tin, chẳng phép lạ?

Ai cũng biết chứng minh là bất khả
Phạm trù “Thần” bao huyền bí, cao siêu!
Trí mông lung, hồn mờ mịt, trăm chiều
Vì đâu thấy Thần-minh mà đoan chắc

Nên đêm tối Đức Tin là dầy đặc
Rủn tay chèo ngàn sóng cả chơi vơi
Khi khổ đau về vây kín cuộc đời
Và tha hóa, vong thân, lời mai mỉa

Chút Đức Tin chở che ngàn độc địa
Dõi Con Đường(*) tìm Sự Thật(*) huyền siêu
Sự Thật ban nguồn Sự Sống(*) mỹ miều
Cao quang ấy rọi niềm tin sáng láng

Thần-minh thế, người “Linh” là chính đáng
Khát vọng này chẳng khao khát vu vơ
Đức Tin đây chẳng mê tín mịt mờ
Người tin thế vì Thần-minh là thế!

Tin giải thoát cho ta đời nô lệ (**)
Tin giữ lòng ngay chính giữa cong queo
Tin dẫn đưa xa khỏi chốn ngặt nghèo
Tin là chính hạt mầm căng sự sống.

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Lời Chúa Giê-su: Thầy là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống.
(**) Ai sống trong tội, kẻ ấy là nô lệ tội lỗi