THƠ: MỘT LỜI THẦY PHÁN & VẬY NGƯỜI NÀY LÀ AI! & HỠI ÔNG CHỦ ĐỜI CON



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 12 THƯỜNG NIÊN NĂM B



MỘT LỜI THẦY PHÁN

Bão giông giải rắc đời con
Thầy nằm, ngủ mãi, héo hon con chìm
Ngày xưa môn đệ còn tìm
Con nay quên bẵng Thầy lim dim kề

Hồn con một thuở u mê
Bỏ Thầy nằm đó sơn khê con trèo
Ba đào chi nỗi bọt bèo
Chín chìm bảy nổi lũng đèo giăng giăng

Mải theo đóm bỏ ánh trăng
Quên Thầy chí Thánh vẫn hằng sát bên
Trước cơn cuồng nộ vang rền
Hãi van tám hướng sợ rên bốn bề

Xin soi sáng kẻo u mê
Đường quê biển lặng lối về bình an
Thầy ơi dạy dỗ bảo ban
Thêm Tin Cậy Mến chứa chan một đời

Bão giông vần vũ: Trời ơi
Con lên tiếng gọi, đáp lời Thầy vui
Thuyền con sóng cả dập vùi
Một lời Thầy phán, sụt sùi sóng tan.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




VẬY NGƯỜI NÀY LÀ AI!


“Vậy Người Này là ai!”
Gió vâng theo Lời Ngài
Biển lặng tờ kinh hãi
Im nghe lệnh khiến sai

“Hãy câm đi, lặng đi”
Một Lời thật oai nghi
Trước nộ cuồng biển bão
Kìa, xem chúng thực thi!

Thế gian chẳng ai từng!
Con ngồi ngẫm rưng rưng:
“Thế mới là Chủ chứ
Thế mới xứng Tin Mừng”

Vĩ nhân, vỗ ngực nhiều
Tuyên bố đáng bao nhiêu
Mà muôn đời giả thuyết
Chân lý chỉ ngoa điêu!

“Vậy Người Này là ai!”
Một câu tưởng sơ sài
Nghe đi rồi nhức nhối
Người, có một không hai

“Vậy Người Này là ai!”
Người là Đấng Thiên Sai
Là Chủ muôn hoàn vũ
Ngài thật Chúa Ngôi Hai.

***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng





HỠI ÔNG CHỦ ĐỜI CON

Biển gầm gào cơn nộ cuồng sóng cả
Gió rú trầm trận xoáy lốc phong ba
Tiếng Ai kia chìm lỉm giữa giang hà
Chợt như sấm vang trời quang mây tạnh

Chỉ là tiếng nhỏ nhoi trong bão mạnh
Tiếng Con Người so giông tố sao cân
“Hãy câm đi” đầy nhỏ bé bội phần
Bỗng lặng tờ, cầu dao ai mới ngắt

Thế mới Chủ, oai quyền này xứng mặt
Lời khẽ khàng, khiến bão tố tuân vâng
Dâng trong hồn niềm cảm mến lâng lâng
Ôi Thiên Chủ, Đấng sinh thành muôn vật

Đây mới đúng Đấng là Đường, Sự Thật
Thế gian này chỉ có một không hai
Ấn tín đây là chính thật môn bài
Giông bão ấy, phỉnh lừa nào xếp đặt?

Chúa vẫn hằng ngay cả điều nhỏ nhặt
Huống chi là giông bão phận đời con
Xin quan phòng Tin Cậy Mến sắt son
Hỡi ông Chủ đời con hằng thờ phụng.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


 *************************







THƠ: NƯỚC TRỜI NHƯ THỂ




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 11 THƯỜNG NIÊN NĂM B




NƯỚC TRỜI NHƯ THỂ

Nước Trời như thể hạt kia
Người gieo xuống đất, xem kìa, không lo
Về nhà chẳng chút đắn đo
Dù cho thức ngủ, lò dò cây lên
Sinh hoa kết quả công đền..

Nước Trời hạt cải rải trên đất lành
Bé hơn các hạt rau xanh
Thế mà phát triển lá cành tứ phương
Xum xuê cao lớn lạ thường
Chim trời làm tổ náu nương ẩn mình..

Nước Trời Chúa ví lung linh
Huyền siêu mầu nhiệm thần linh dễ gì
Sấp mình trước lẽ huyền vi
Hồng ân diễm phúc chẳng nghi chẳng ngờ
Nước Trời đón nhận đơn sơ
Ngày sau muôn thuở ước mơ thỏa nguyền.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: THÁNH TÂM MUÔN THUỞ & THÁNH TÂM









 THÁNH TÂM MUÔN THUỞ


Ve ran đệm nắng gọi hè
Thánh Tâm rắc lửa buồn nghe điệu buồn
Tình yêu thánh khiết nào tuôn
Tình từ thiên thượng xuôi nguồn tình trao
Mở toang ngực thánh ngọt ngào
Chiều xưa tình đỏ máu đào Thánh Tâm
Giọt thương lặng lẽ âm thầm
Vết đòng chảy cạn khô trầm huyền vi
Thánh Tâm muôn thuở từ bi
Xót đời con đỏ, thương ghì thế nhân.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




 THÁNH TÂM


Mở toang lồng ngực huyền siêu
Thánh Tâm cháy đỏ, Tình Yêu rực hồng
Trời cao yêu đất mênh mông
Đất sâu đuổi bóng hư không một đời

Thánh Tâm thương tích tả tơi
Lưỡi đòng ai mở tình trời thênh thang
Trào tuôn nước, máu đôi hàng
Trời nghiêng xuống đất, thiên đàng từ đây

Thánh Tâm nhẫn nhục tỏ bầy
Ngày khô nắng hạ đêm gầy mưa thu
Ai đang sương gió mịt mù
Thánh Tâm êm ái tiếng ru ngọt ngào

Tình yêu chính bởi Muôn Cao
Khát khao cháy mãi tràn trào lửa yêu
Thánh Tâm nung nấu muôn chiều
Thế gian thay đổi mỹ miều tinh khôi.

******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng





THƠ: KỶ VẬT CHO CON & NÀY LÀ MÌNH MÁU HUYỀN SIÊU



            THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA KI-TÔ 2015



KỶ VẬT CHO CON


Chia ly, kỷ vật gọi là
Ai ngờ Mình Máu mặn mà trao ban
Nghe thương da diết cung đàn
Nghe sao nức nở đã tràn đêm nay
Vượt Qua chờ đợi phút này
Đã đi kỷ vật trao tay ân cần
Không đành trao vật ngoại thân
Trao Mình Máu Thánh lương thần nuôi con
Nhiệm mầu cho xứng sắt son
Luyến lưu thể ấy hỏi còn chi hơn!

Trường sinh: Diệu dược, linh đơn
Lương thần bất tử, hỏi ơn nào bằng
Ăn vào sự sống vinh thăng
Đời đời hạnh phúc vĩnh hằng thiên thu.

******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



NÀY LÀ MÌNH MÁU HUYỀN SIÊU


Nhiệm mầu Bí tích tình yêu
Thầy về trò ở một chiều năm xưa
Luyến lưu kỷ vật cũng thừa
Chia ly mà chẳng, mới vừa chia ly
Quan san nào có nghĩa gì
Người đi vẫn ở  diệu kỳ huyền siêu
Phát minh nhiệm tích tình yêu
Là Mình là Máu sớm chiều bên nhau
Dịu dàng ấp ủ trước sau
Lòng bên lòng xóa đớn đau xa lìa
Vui buồn dương thế sẻ chia
Náu trong Bánh Rượu, ô kìa Chúa tôi
Xưa Thiên tính xóa đi rồi
Nay nhân tính cũng than ôi chẳng còn
Ngày ngày lặng lẽ héo hon
Đợi chờ con đến mỏi mòn vì yêu

Này là Mình Máu huyền siêu
Hỡi ai túng lối phận liều, đến đây..

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng