THƠ: CHUYỆN NGƯỜI GIEO GIỐNG & ĐẾN, HỌC CÙNG TA


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 14 & 15 A

CHUYỆN NGƯỜI GIEO GIỐNG

Chuyện Người Gieo giống thuở xưa
Gắng công ngày nắng đêm mưa miệt mài
Tiếc cho giống tốt phôi phai
Rớt trên đá sỏi đất gai hoang tàn
Giống vàng tung vãi tràn lan
May ra sỏi đá bạt ngàn lúa cao

Chuyện Người Gieo Giống năm nào
Xưa sao nay vậy biết bao muộn phiền
Chức quyền danh lợi ưu tiên
Hạt Trời chết nghẹt bạc tiền lên ngôi
Lề đường sỏi đá hỡi ôi
Sự Đời gai góc bỏ trôi ơn Trời
Đá, sao thành đất? Xa vời!
Nhưng lòng có thể chuyển dời, hoàn lương
Chỉ cần muốn, dẫu lề đường
Bụi gai, đá sỏi, Chúa thương đất lành.

Ơn Trời một hạt mong manh
Người Gieo Giống khiến đồng xanh lúa vàng.

***********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

ĐẾN, HỌC CÙNG TA

“Lạy Cha, Chúa tể càn khôn
Ngợi khen Cha đã giấu chôn mọi điều
Không ban những kẻ tự kiêu
Hợm mình khôn sáng cao siêu hơn đời
Nhưng ban mầu nhiệm tuyệt vời
Những ai bé mọn, nước Trời huyền mơ
Con biết, Cha đáng tôn thờ
Như Cha cũng biết Con thơ chí tình
Không ai biết Cha-Hằng-Sinh
Chỉ kẻ Con tỏ huyền linh tràn trề
Hỡi ai gồng gánh nặng nề
Hỡi ai vất vả trăm bề dương gian
Đến, Ta bổ sức đầy tràn
Đến, Ta cho nghỉ an nhàn yêu thương
Với Ta, học lấy khiêm nhường
Cùng Ta, học lấy chân phương hiền lành”

Ôi, Đấng Quân Vương chân thành
Duy Ngài, Chúa cả cao xanh, con thờ.
*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng