CHÙM THƠ VỀ MỤC TỬ



Thi Ca Tin Mừng ChúaNhật IV Phục Sinh Năm A

NGÀI LÀ CÁNH CỬA

Tự tình làm Cửa chuồng chiên
Làm thân Mục tử dịu hiền khoan dung
Tay roi, tay gậy oai hùng
Đồng xanh suối mát vẫy vùng thảnh thơi

Ngài là cánh Cửa lên Trời
Ai vào Cửa ấy một đời hồng ân
Thỏa thuê ân điển Thánh Thần
Dầu muôn thử thách đường trần bình an

Tiệc ngon bày sẵn đầy bàn
Rượu nồng thịt béo tràn tràn no say
Thần lương ban phát ngày ngày
Đường quê bổ sức khách đày long đong

Ơi Chàng-Mục-Tử con mong
Duy Chàng mới thỏa tấm lòng khát khao
Quân vương bởi tự Trời cao
Con Đường chân lý ngọt ngào hằng sinh.

************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHỈ CHÀNG MỤC TỬ ẤY


Tay roi tay gậy lên đường
Kìa Chàng Mục tử dễ thương dẫn đầu
Đàn Chiên chẳng phải lo âu
Đồng xanh suối mát lũng sâu non dài
Hành trang nào vác lên vai
Nắng sờn ngày sớm sương phai đêm trường
Chiên về từ khắp muôn phương
Cùng chung một đích chung Đường Giê-su
Ngàn xưa cho đến ngàn thu
Duy Chàng Mục tử lãng du dẫn đầu
Vai mang Thập Giá nhiệm mầu
Ngược xuôi tất tả cơ cầu vì Chiên
Đồng xanh là Thịt (*) hiển nhiên
Suối mơ là Máu (*) rửa tiền kiếp xưa..

Ôi, Chàng Mục tử con ưa
Chỉ Chàng Mục tử ấy (**) vừa lòng con.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*)   Mình Máu Thánh Chúa
(**) Chúa Giê-su Chúa chiên lành

ÔI MỤC TỬ GIÊ-SU

Con đã nghe từ bao đời luận điệu
Tôn giáo là thuốc phiện bả mị dân
Ru bầy Chiên ngu dại đến vong thân
Ngoan ngoãn lắm một đời làm nô lệ

Người Chăn Chiên, một bức tranh thật tệ
Tay nào roi, tay gậy sắt hung hăng
Lũ Chiên ngu lủi thủi chẳng vùng vằng
Một thứ Đạo tuyệt vời để tha hóa

Cây gậy sắt với Chiên đâu đại họa?
Gậy có dùng hành hạ lũ Chiên đâu
Gậy vung lên, kinh khiếp sói gục đầu
Niềm hạnh phúc bao la là khôn tả

Người Mục tử đã vì Chiên vất vả
Hằng đi đầu dẫn bước lũ Chiên thương
Những đồng xanh bao suối mát lạ thường
Ngày nắng hạ đêm thu vàng quạnh quẽ

Đối với Chiên, Chủ thiết thân như Mẹ
Một tình yêu vời vợi quá trăng sao
Biết từng con không lẫn lộn con nào
Bỏ cả mạng cho đàn Chiên yêu dấu

Yêu là thế, ngoại nhân sao hiểu thấu
Vong thân này tha hóa nọ, còn lâu
Tình yêu ôi, hai chữ rất nhiệm mầu
Đi mà học kẻo một đời mất mát

Ôi Mục tử Giê-su là khúc hát
Là bài thơ con chất ngất men say
Là tình yêu con mãi muốn tỏ bày
Nhiệm huyền ấy bao giờ đời sáng tỏ.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHÚA CHIÊN MUÔN THUỞ
Tay roi, tay gậy dẫn đầu
Non xanh gió mát, lũng sâu suối ngàn
Đồng xanh no thỏa bình an
Gậy, roi ngăn thú, giữ  đàn chiên ngoan

Cùng ăn cùng ngủ, hợp đoàn
Hiểm nguy tất tả lo toan mọi bề
Chiên lành, chiên ghẻ, chẳng chê
Ngày mưa tháng nắng đi về có nhau

Đàn chiên muôn vẻ muôn màu
Chúa chiên một dạ trước sau nhân từ
Đàn chiên con được con hư
Chúa chiên yêu quý chỉ như mỗi mình(*)

Yêu cho đến độ hy sinh
Yêu cho đến nỗi nhục vinh chẳng màng
Chúa chiên tột đỉnh cao sang
Nên Chiên-sát-tế phũ phàng vì yêu

Chúa chiên muôn thuở huyền siêu!

************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Như chỉ duy mình ta trên đời

CHÚA CHIÊN LÀNH.

“Ta là Mục Tử nhân lành
Ta hy sinh mạng sống dành cho chiên
Kẻ làm thuê thấy sói điên
Bỏ chiên mà chạy mặc chiên nguy nàn
Ta, Mục Tử của bình an
Chiên Ta, Ta biết, cả đàn biết Ta
Cũng như Cha biết về Ta
Và Ta hằng biết Chúa Cha cao vời
Ta còn chiên khác trên đời
Những chiên thất lạc xa rời đàn đây
Ta mang chúng về hợp bầy
Chúng nghe biết tiếng Ta đây mà về
Sẽ là đàn chiên một bề
Và một Mục Tử vỗ về thương yêu
Cha Ta yêu Ta rất nhiều
Bởi Ta tự thí mạng liều vì chiên
Tự quyền Ta thí mạng hiền
Tự quyền Ta lấy lại liền mạng Ta
Đấy là mệnh lệnh của Cha”.

Hỡi lòng Mục Tử bao la nhân lành
Chúa chiên của cõi cao xanh
Đấng liều cả mạng sống dành cho con
Thử xem cõi đời héo hon
Có ai thủ lãnh sắt son như Ngài
Ai yêu thuộc hạ chẳng phai
Thần Minh có một không hai tuyệt vời
Giê-su chính Con-Chúa-Trời
Chúa chiên lành, Đấng cứu đời, từ nhân.
  --------------------------------------
  Giu-se Nguyễn Văn Sướng.