THƠ: QUAN PHÒNG HAI CHỮ NHIỆM MẦU & MỞ MẮT NGƯỜI MÙ



Thi Ca Tin Mừng Chúa nhật IV Mùa Chay A

QUAN PHÒNG HAI CHỮ NHIỆM MẦU

Giữa cơn đại dịch(*) hoang mang
Ngập ngừng Chay Thánh bước sang cuối mùa
Phù vân giờ thấm cay chua
Tím hồn lãng tử được thua nhạt nhòa

Bàn thờ chỉ lá không hoa
Hoang đàng nghịch tử về hòa cùng Cha
Chuông chiều vẳng vọng ngân nga
Kinh cầu nào tím thiết tha đợi chờ

Biết đâu Chay cuối ai ngờ
Về thôi khi nắng nhạt mờ chân mây
Dấu thiêng đại dịch cao dầy
Van Lòng-Thương-Xót xuống đầy hồng ân

Cuối Chay giờ đã đến gần
Đỉnh cơn đại dịch ôn thần đẩu đâu
Quan phòng hai chữ nhiệm mầu
Xót thương dân Chúa cơ cầu gian nan

Giữa cơn đại dịch nguy nàn
Hồng ân toàn xá(**) ủi an vỗ về
Huyền siêu thoát khỏi u mê
Xác hồn khỏe mạnh vẹn bề bình an

*********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Corona Virus (2) 2019-2020
(**) Tòa Thánh vừa công bố Sắc lệnh ban ơn Toàn xá cho một số trường hợp...trong cơn đại dịch

MỞ MẮT NGƯỜI MÙ

Đi ngang, Ngài thấy anh mù
Mới sinh anh đã mịt mù bóng đêm
Các môn đệ hỏi Ngài thêm:
"Thưa Thầy tội lỗi trước thềm của ai
Anh hay cha mẹ đã sai?"
Giê-su giải đáp: "Đúng, sai, việc này
Anh ta chẳng phải mảy may
Mẹ cha cũng chẳng lỗi rày ở đây
Nhưng cho người thấy như vầy
Công trình Thiên Chúa anh rầy tỏ ra
Chúng ta còn phải bôn ba
Thi hành việc Đấng sai Ta ban ngày
Kẻo khi đêm đến rủi thay
Không ai có thể cơ may làm tràn
Bao lâu Thầy ở thế gian
Thầy là ánh sáng thế gian tôn thờ".
Nói xong nhổ xuống đất dơ
Trộn thành bùn xức mắt trơ cho người:
"Si-lô-ác, rửa chớ lười"
(Si-lô-ác nghĩa là người được sai)
Vậy anh rửa đúng lời Ngài
Bỗng nhiên sáng mắt, ban mai tưng bừng
Láng giềng và những người dưng
Trước kia thường thấy anh từng ăn xin:
"Phải đây người vẫn ăn xin?"
Người thì xác nhận: "Đúng in như rằng"
Kẻ thì phủ nhận thẳng băng:
"Khéo mà người giống người chăng, mấy thầy"
Riêng anh quả quyết: "Tôi đây."
Họ liền hỏi: "Vậy, mắt mầy thấy sao?"
Anh ta hồi đáp: "Ôi chao!
Giê-su quả thật tài cao hơn đời
Trộn bùn xức mắt khơi khơi
Si-lô-ác rửa mắt ngời nhìn thâu"
Họ tra: "Ông ấy ở đâu?"
Anh ta đáp lại: "Tôi hầu không hay"
Họ liền dẫn kẻ trước nay
Bị mù, trình diện các thày Pha-ri (sêu)
Nhưng ngày Giê-su thực thi
Nhằm ngày Sa-bát luật ghi rõ ràng
Vậy người Do Thái kỹ càng
Hỏi thêm duyên cớ mắt chàng sáng ra
Anh liền kể lại: "Ông ta
Trộn bùn, thoa mắt, rửa và thấy ngay"
Hợm mình Biệt phái chua cay
Kẻ bàn: "Ông ấy tẩy chay luật truyền
Không tuân giữ luật đã tuyên
Sao Người-Thiên-Chúa oai quyền chính chuyên?"
Người thì: "Một kẻ tội nguyền
Sao làm dấu lạ: Uy quyền Thiên Cung!"
Thế là chia rẽ lung tung!
Họ quay lại hỏi ngượng ngùng anh ta:
"Còn anh, chắc đã nghĩ ra
Về người mở mắt trừ tà cho anh?"
Thật thà anh vội đáp nhanh:
"Người là Ngôn sứ vang danh mong chờ"
Nhưng người Do Thái nghi ngờ
Anh mù ngày trước sao giờ sáng ra
Họ liền cho gọi mẹ cha
Vấn tra: "Anh đúng ông bà đã sinh?
Bị mù từ thưở sơ sinh
Sao giờ mắt sáng, tình hình khúc nôi?"
Họ thưa: "Nó đúng con tôi
Lọt lòng tăm tối chuyện thôi rất buồn
Nhưng giờ mắt thấy sẻ suôn
Chúng tôi không biết ngọn nguồn đầu đuôi
Hay Ai mở mắt xong xuôi
Chúng tôi chẳng biết ngược xuôi thế nào
Nó giờ khôn lớn bay cao
Các ông cứ hỏi ngọt ngào là xong
Nó khai chẳng để trong lòng"
Ông bà nói thế đề phòng người ta
Hội đồng trục xuất ai mà
Cả gan nhận Giê-su là Ki-tô
Cho nên họ nói hàm hồ:
"Hỏi ngay chính nó, gà tồ khai ra"
Một lần nữa họ thẩm tra
Gọi người khi trước mù mà giờ không:
"Anh tôn vinh Chúa thần thông
Chúng ta dư biết về ông Thầy nầy
Một người tội lỗi ngập đầy"
     Anh mù cãi lại: "Ông nầy tội chi,
Hay không có tội tình gì
Phần tôi chỉ biết mình khi trước mù
Mà giờ mắt sáng chỉn chu"
Họ rằng: "Ông ấy lu bu làm gì?
Mắt anh đã mở kiểu chi?"
Bực mình anh đáp: "Chuyện ni nhiều lần
Tôi đây đã nói ân cần
Các ông có chịu nghe lần nào đâu!
Bây giờ muốn nghe từ đầu
Hay là cũng muốn bái đầu môn sinh?"
Họ liền mắng nhiếc: "Yêu tinh
Có mày môn đệ lình xình ông ta
Môn đồ Mô-sê chúng ta
Chúng ta đều biết Chúa ta nói gì
Và ông Mô-sê đã ghi
Nhưng không ai biết chuyện gì Giê-su
Bởi đâu mà đến lù lù"
Anh ta đáp trả: "Tôi ngu đã đành
Các ông cũng chẳng ngọn nghành
Bởi đâu ông ấy tựu thành đến đây?
Thế mà ông ấy cao dầy
Là Người mở mắt tôi rầy mới hay
Chúng ta biết Chúa chính ngay
Lời người tội lỗi thẳng tay loại liền
Phần ai kính sợ Chúa liên
Thi hành ý Chúa nhân hiền trên cao
Ngài nghe kẻ ấy biết bao
Xưa nay chưa có lần nào thiên kinh
    Người mù từ thưở sơ sinh
Được Người mở mắt quang minh trên đời
Nếu không đến bởi Chúa Trời
Thì ông ta chẳng làm trời được đâu"
Họ nguyền rủa kẻ cơ cầu:
"Mày sinh trong tội ngập đầu còn ham
Làm thầy chúng ta sao kham?"
Họ bèn trục xuất anh chàng đáng thương.
Giê-su nghe nói Hội đường
Đồng lòng trục xuất chàng ương bướng này
Gặp anh, Người hỏi anh ngay:
"Con Người, anh có mảy may tin Ngài?"
Anh thưa: "Đấng ấy là ai?"
Giê-su đáp trả: "Chính Ngài là tôi
Người đang nói với anh thôi"
Anh liền sấp mặt: "Tôi tin vô vàn"
Giê-su phán bảo: "Thế gian
Tôi đến xét xử mù tàn được xem
Kẻ thấy lại mù kèm nhèm”
Những người Biệt phái lèm bèm Giê-su:
"Thế ra chúng tôi đui mù?"
Giê-su bảo: "Nếu ông mù lại may
Các ông đã chẳng tội tày
Nhưng giờ ông nói mắt nay vẫn còn
Các ông tội đỏ như son".

**********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng