THƠ: ƠN GỌI CỦA CON


ƠN GỌI CỦA CON

Con không có tài kim ngôn giảng thuyết
Để rao truyền lời chân lý CHA ban
Con cũng không đi cùng khắp thế gian
Tìm về cho Chúa bao là chiên lạc.

Đôi lúc hoang mang con ngồi phờ phạc
Tôi phải làm gì báo đáp Chúa đây?
Chúa đã yêu con ơn trọng đức dầy
Nén bạc ân tình sinh hoa kết trái.

Hoạt động bên ngoài, lòng con chán ngắt!
Chút lửa nhiệt thành cũng tắt, Chúa ơi.
Chúa đã gọi con sinh đến trong đời
Chẳng lẽ để héo tàn theo cây cỏ.

Con sẽ làm thơ ngợi ca Thiên Chúa
Con sẽ gieo vần chúc tụng, mến yêu.
Cho tiếng  lòng con đáp trả ân tình
Và lênh láng khúc thơ vàng cung tiến.

Con đã nức lòng hân hoan cất tiếng
Con đã khua vang huyền nhiệm trời thơ
Ơn gọi của con, con cũng không ngờ
Là dệt tơ lòng, Long Nhan cung tiến.

Ơn gọi của con, giờ con suy niệm
Định hướng cho mình, một lối đi riêng
Con sẽ chắt chiu từng chút tơ lòng
Dệt khúc tâm tình HỒNG ÂN THIÊN CHÚA.
--------------------------------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng

Truyện Kinh Thánh: CHẠY TRỐN




                                         CHẠY  TRỐN.

         Giu-se giật mình tỉnh giấc, mệt mỏi và lo lắng. Dưới ánh sáng tù mù của ngọn  đèn dầu nhỏ, Ma-ri-a và Hài Nhi vẫn đang yên giấc trên chiếc giường tạm bợ do ông tận dụng từ những thanh gỗ cũ, những cành chà là và rơm rạ mà ông đã bòn mót suốt ngày qua. Ông vừa  mơ một giấc mộng kinh hoàng! Trong mơ, ông thấy Thần Sứ Chúa hiện ra lay gọi ông dậy, Ngài báo cho ông một tin dữ, Vua Hê-rô-đê đang sai người đi tìm giết Hài Nhi và lệnh cho ông phải lập tức đem Hài Nhi và Mẹ Người lánh sang Ai-Cập. Giấc mơ vẫn còn rõ ràng từng chi tiết! "Có lẽ là thật, không phải mơ". Giu-se lẩm bẩm, đưa tay vuốt những hạt mồ hôi vẫn đang rịn ra trên trán. Ông nhìn ra ngoài trời, màn đêm vẫn đen kịt. "Chắc nửa đêm." Ông đứng lên bước ra cửa ngước nhìn trời. "Lạy Chúa con, xin cứu giúp sự yếu hèn của con. Chúa ở cùng con dù bước qua lũng tối âm u, con không sợ hãi chi." Ông thở hắt thật mạnh rồi quả quyết bước vào đánh thức Ma-ri-a dậy. Ông kể vắn tắt cho nàng nghe về giấc mơ của mình và ý định ra đi. Ma-ri-a nhìn ông vâng phục:
             - Chàng quyết sao em nghe vậy. Mà em cũng tin như chàng, đây là sự thật chứ không phải mơ đâu!
             - Vậy nàng bồng Hài Nhi dậy, ta thu xếp nhanh hành lý rồi đi ngay, phải đi trước khi trời sáng.
        Ông thở dài, quơ nhanh một ít vật dụng cần cho hai mẹ con, hành lý chỉ vỏn vẹn một tay nải nhỏ! Chúa bảo ông đem hai mẹ con lánh sang Ai-Cập, mà hai ông bà không tiền bạc, chẳng ngựa lừa, lại càng không hiểu tiếng Ai-cập! Một tương lai đen tối y như màn đêm ngoài kia! Ông đọc thầm trong trí "Có Chúa ở với tôi, dù bước đi trong lũng tối, tôi không hề sợ chi..."  Mắt ông chợt nhìn thấy Hài Nhi vẫn đang ngủ vùi trên ngực mẹ, cứ như người khác thì Hài Nhi quả thật là gánh nặng chứ cứu giúp gì được ai, nhưng Giu-se chợt thấy lòng mình ấm áp và vững tin . "Thì ra mình đang ở cạnh Chúa đấy thôi."  Ông quả quyết đeo tay nải lên vai:
             - Nàng đưa con trẻ cho ta rồi nắm lấy thắt lưng của ta mà đi, đường tối lắm!
        Ma-ri-a ngoan ngoãn trao Hài Nhi cho Giu-se và nắm chặt thắt lưng trượng phu. Nàng tin vào Chúa và Người trượng phu mà Chúa đã quan phòng. Thánh Gia băng mình vào đêm tối mịt mùng, sau lưng là hang Bê-lem nghèo khó và trước mắt là Ai-Cập diệu vợi với đôi bàn tay trắng...
                ---------------------------------------------------------------------------------
                                                                                      Giu-se Nguyễn văn Sướng

THƠ HỌA:




HỌA THƠ "CẢM THÁN GIÓ MƯA"
 Của Tác Giả Cao Bồi Già


Mưa đêm chưa đã lại mưa ngày
Ầm réo sông dâng nước , quá gay
Đồng lúa dập vùi trên nước xoáy
Ruộng vườn tan tác dưới giông quay
Nhớ khi nắng quái đành tuân thủ
Thương lúc mưa cuồng chịu bó tay
Ao ước trời quang mưa tạnh hẳn
Ruộng đồng thoát lũ thiệt là may .
-------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng .

THƠ: TRÁI TIM BUỒN




   TRÁI TIM BUỒN

Ta không hiểu vì sao em lại hỗn
Cuộc tình tàn khi vẹn ước trăm năm?
Cám ơn em vì sự thật phũ phàng
Ở gần chùa, Bụt không còn xem trọng.

Hình như thế , những cuộc tình trần thế
Những chàng trai cô gái thuở thanh xuân
Những ngây thơ duyên dáng thuở ban đầu
Tình sẽ đẹp nếu tình là dang dở!

Ta rất buồn vì trái tim nhạy cảm
Em đâu rồi, cô gái của ngày xưa
Những lo toan trăn trở giữa đời thường
Chỉ riêng ta, một trái tim tội nghiệp.

-----------------------------------------
 Giu-se Nguyễn văn Sướng.

THƠ: TÌNH THOÁT MỘT VÒNG TAY




TÌNH THOÁT MỘT VÒNG TAY.

Ai nói nghe dịu dàng
Buồn dáng quen mênh mang
Không phải em đấy chứ?
Đa mang tình cũ càng!

Cháu bé con nhà ai
Chợt nhớ em, mi dài
Có phải con em đấy?
Tám năm tình chưa phai!

Mây vẫn chầm chậm bay
Em lấy chồng một ngày
Vẫn nắng vàng hanh lá
Gió buồn hiu hắt lay.

Đường cũ không dám đi
Sợ lá hoa thầm thì
Kỷ niệm trồi trong ngực
Bóng hình ai trót ghi.

Buồn kéo về đêm say
Mặt nước sầu trăng lay
Không gian đầy hương cũ
Tình thoát một vòng tay.
------------------------------
  Giu-se Nguyễn văn Sướng.