THƠ: ĐỪNG KHE KHẮT





ĐỪNG KHE KHẮT


Khi thằng người cầu kinh, ngủ gật!
“Đừng khắt khe, kìa nó mệt biết bao
Mà không bỏ giờ kinh, vẫn cố gắng chu toàn
Ai biết được đêm qua, nó miệt mài làm việc”

Khi thằng người cầu kinh lo ra, chia trí!
“Có kiện hàng cần kíp phải giao ngay,
Mẻ bánh ngon đang cháy xém trong lò
Và chú nhóc gần trễ giờ đến lớp”

“Ta đã buộc: Yêu hết lòng hết sức
Hết linh hồn, hết cả trí khôn
Nhưng Ta biết xác thân hèn yếu
Chiếc lá vàng cuồng nộ bão giông sang

Ta không bảo thế này là tốt
Ta cảm thông và thương xót biết bao nhiêu
Đến với Ta, ai mang gánh nặng nề
Tha hồ ngủ, nghỉ mà lại sức…

Nốt lặng trầm, bồi hồi Ta cảm xúc
Khi lời kinh được mất thấu tim Ta
Nó cầu kinh? Không, Ta ru đấy, bên lòng
Và ve vuốt, chở che cho nó ngủ…”

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng