CHÙM THƠ: THI CA TIN MỪNG (3)



  BỎ NGÀI, CON BIẾT THEO AI?

 

Bỏ Ngài, con biết theo ai!

Hít-le, Pôn-sạc, hay ngài Hốc-kinh (*)

Họ đều những bậc Thần-minh?

Hay là có thuật trường sinh thông thần?

 

Bỏ Ngài, ai dẫn bước chân

Đường đời vạn nẻo, lành gần dữ xa

Thênh thang, đường quỷ lối ma

Phù hoa nối tiếp mặn mà phù hoa

 

Thế gian tăm tối mù lòa

Biết bao triết thuyết bất hòa với nhau

Rồi khi chung cuộc ngày sau

Tối tăm sự Chết rớt mau giọt sầu!

 

Bỏ Ngài, con biết đi đâu

Chẳng ai sống lại nhiệm mầu cho con

Toàn là Bánh Vẽ thơm ngon

Đói mềm chầu chực mâm son cuộc đời

 

Vu vơ tay với mù khơi

Cây đời trái mộng vợi vời hư không

Duy Ngài Ánh Sáng cậy trông

Chiếu soi tăm tối mênh mông gian trần

 

Ôi Ngài, ôi Bánh Thiên Thần

Bỏ Ngài, con biết dò lần theo ai?

Con tin, Ngài chính Ngôi Hai

Tin Ngài suốt cả dặm dài đời con.

 

                           ******************             

  (*)Adolf  Hitler, Jean-Paul-Sartre, Stephen Hawking.

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


BẢY MƯƠI HAI ẤY

 

Chọn rồi một nhóm Mười Hai

Chừng như chưa đủ, bài sai thêm người

 Bảy Mươi Hai, số xinh tươi

Đi theo từng cặp vẹn mười chứng nhân

 

Lên đường đến với toàn dân

Tham gia loan báo hồng ân Tin Mừng

Trở về nước mắt rưng rưng:

“ Quỷ Ma cũng phải tuyên xưng Danh Thầy”…

 

Chúng con qui tụ nhau đây

Xin là một, giữa đủ đầy Bảy Hai

Thi ca loan báo miệt mài

Tin Mừng bay suốt dặm dài gió mây

 

Bảy Mươi Hai ấy, thưa Thầy

Vẫn đang hăng hái dựng xây Nước Trời

Dù không chính thức gọi mời

Tâm tư vẫn kể một đời hiến trao

 

Viết thiên tình khúc ngọt ngào

Dệt ngàn thi tứ khát khao nhiệm mầu

Nhả tơ rút ruột đêm thâu

Tin Mừng góp mật vơi sầu bớt thương

 

Biết là chỉ chút tầm thường

Giữa đời gió thoảng chút hương nghèo nàn

Mong là nén bạc ân ban

Ngày về nước mắt rụa ràn mừng vui.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


BÊN TA CÓ CHÚA

 

Họ khen: “Đền Thánh đẹp sao

Nguy nga tráng lệ, dồi dào Lễ dâng!”

Đức Giê-su phán: “Chớ mầng

Rồi ra đến cả hạ tầng cơ ngơi

Sẽ Ngày phá hủy tơi bời

Trước khi chung cuộc đời đời xảy ra

Khắp nơi loạn lạc sâu xa

Thiên tai dịch tễ cùng là chiến tranh

Người ta ngược đãi các anh

Tra tay bắt bớ bạo hành giết đi

Đừng lo phải nói cái chi

Thánh Thần sẽ dạy nói gì khôn ngoan

Ai kiên trì sẽ hân hoan

Đời đời vĩnh phúc hợp đoàn thiên cung.

 

Người môn đệ Chúa thủy chung

Đi đâu Thánh Giá đi cùng khắp nơi

Người ta ghét Chúa tơi bời

Lẽ nào ta được một đời mến yêu

Mặc cho nắng sớm mưa chiều

Bên ta có Chúa mọi điều bình an

Rồi qua muôn sự thế gian

Thiên đàng Chúa thưởng an nhàn vĩnh hoan.

------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

BIẾT BAO ÂN HUỆ

  

Mười người phung hủi đáng thương

Đánh liều chặn Chúa giữa đường nài van:

“Nếu Thầy muốn, mọi bệnh nan

Chúng tôi lành đã, bình an tức thì”

“Các anh, Tư-tế hãy đi”

Trên đường bệnh khỏi, phân ly đôi dòng

Chín người bạc dạ thong dong

Một chàng cảm mến thật lòng trở lui

Thấy anh Chúa luống ngậm ngùi:

“Nhờ tin bệnh khỏi chia vui với chàng”

 

Thói đời bạc bẽo nghênh ngang

Qua cầu rút ván đôi đàng đôi nơi

Biết bao ân huệ một đời

Chúa ban dư dật chẳng lời tạ ơn

Xin cho con biết thiệt hơn

Tri ân Cao Cả, Thái Sơn ví dầu

Thêm gì cho Chúa được đâu

Nhưng là ơn ích nhiệm mầu cho con.

--------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

BÍ QUYẾT BỞI TRỜI

 

Dụ ngôn khó hiểu năm xưa

Ngày nay mười đã rõ thừa mười mươi

Buồn thay tệ bạc thằng người

Tai ngơ mắt lấp mặc mười mặc năm

 

Gieo vào lòng dễ hàng trăm

Thế mà đến một chẳng găm trong lòng

Xuôi dòng nước đục bỏ trong

Một đời mê mẩn lòng vòng lợi danh

 

Để thằng Đầy-tớ(*) đành hanh

Lên làm Ông-chủ tanh banh cuộc đời

Tai ngơ mắt lấp kệ “Lời”

Ham tìm trần thế bỏ Trời yêu thương

 

Bụi gai, đá sỏi, vệ đường

Mong thành đất tốt dễ thường mơ tiên..

Xin cho đất dữ nên hiền

Xin cho hạt giống hồn nhiên nảy mầm

 

Sinh hoa kết quả thỏa tâm

Gấp trăm gấp chục cao thâm tuyệt vời

Thì đây, bí quyết bởi Trời:

“Thực hành Lời Chúa” đổi đời từ nay.

 

*******************

(*) Tiền là đầy tớ tốt và ông chủ xấu

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

TỘI LỖI

 

Ôi, lạy Chúa, Sô-Đô-Ma vẫn còn

ghi trong lịch sử

Mà nhân loại thời này đã vội quên

Con Thiên Chúa ra đời chịu nạn,

chịu chết  đắng cay

Chẳng lẽ uổng công trình cứu chuộc

 

Tội lỗi loài người muôn đời vẫn là mầu nhiệm

Và văn minh sự Chết dường như

thống trị khắp nơi

Tội lỗi đã thôi miên nhân loại mất rồi

Nên Bóng tối hằng chối từ Ánh sáng

 

Giữa nhá nhem mờ ảo, thực , hư

Khái niệm tội đã chìm vào quên lãng

Hôn nhân đồng giới, ly dị, phá thai...

Và Chân Lý chỉ là chủ quan, tương đối!

 

Xin hãy đến, lạy Thánh Thần Thiên Chúa

Chiếu Ánh quang rực rỡ Chúa Ki-Tô

Xua mây mù đêm tối khỏi thế gian

Để loài người nhận chân mầu nhiệm Tội.

 

************************

Giuse Nguyễn Văn Sướng 

BÍ TÍCH THỨ TÁM


 Từ bảy Bí Tích thông ra

Bí Tích thứ tám sâu xa nhiệm mầu

Trời cao đất thấp bắc cầu

Linh Mục đứng giữa làm thừa tác viên

Được Chúa ban những ơn riêng

Hiến thân lo việc thánh thiêng nước Trời

Chuyên ban Bí Tích cho đời

Bí Tích thứ tám giảng LỜI yêu thương

Dù đời còn lắm tai ương

Có tám Bí Tích tám phương đỡ đần

Linh Mục như Chúa hiện thân

Bí Tích thứ tám rất gần đâu xa.

 

***************************

Giuse Nguyễn Văn Sướng


BỎ THẦY, HUYỀN NHIỆM CAO SÂU AI BÀY

 

Bỏ “Đường”, chân bước về đâu?

Bỏ Thầy, huyền nhiệm cao sâu ai bày?

Bỏ “Lời”: Chân lý xa bay

Bỏ nguồn “Sự Sống”: Sa tay Tử thần

 

Phù vân muôn nẻo đường trần

Chỉ “Con Đường” ấy con cần Chúa ơi

Mặc lời hoa mỹ chơi vơi

Cho con “Lời” sống đời đời hiển vinh

 

Bỏ Ngài, bỏ trọng theo khinh

Âm ty đổi lấy thiên đình cao sang

Trăm năm dù có muộn màng

Chọn Ngài, ôm cả thiên đàng trong tim

 

****************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


 NÀY EM,

 

Này em, đây thứ Lương thần

Từ Trời ban xuống ân cần, nhưng không

Người ta chẳng phải gắng công

Chân trời góc bể, ngày đông đêm hè

 

Này em, lẳng lặng mà nghe

Đến mà ăn Bánh, em e ngại gì

Thật là Thịt, Máu, huyền vi

Phúc ai chẳng chút hoài nghi Lời Ngài

 

Này em, Bánh Thật chẳng sai

Không như Bánh Vẽ trần ai phỉnh phờ

Sao em để Chúa đợi chờ

Ngày ngày nhà Tạm trơ vơ ngàn đời!

 

Này em, tiếng Chúa gọi mời

Đến mà dự tiệc Nước Trời cao sang

Nếu như em thấy Thiên Đàng

Thiên Thần phủ phục hàng hàng tôn nghiêm!

 

Này em, em hãy cung khiêm

Chúa em thành Bánh chẳng hiềm vì em

Này em, em đến mà xem

Chúa em chờ đón em đem vào lòng

 

Này em, em hãy khát mong…

 

********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  

BỔN PHẬN MƯỜI MƯƠI

  

Thế gian làm chút việc lành

Biển vàng bia ngọc đề danh muôn đời

Thế gian thành tựu, trời ơi

Vênh vang hếch mặt cao lời coi khinh

Thế gian đầy rẫy hư vinh

Công cao chức cả cậy mình kiêu căng

Hôm nay Lời Chúa dạy rằng:

Đừng như trần thế, nhố nhăng nực cười!

Chỉ là bổn phận mười mươi

Kể công kể cán hổ người tôi trung.

Cho con học biết khiêm cung

Lánh xa phù phiếm thủy chung một bề

Mai sau hạnh phúc ngày về

Bến lành Chủ đợi ước thề thỏa mong.

------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


 BAO DUNG THUẬN HẢO

 

Thấy người trừ được Quỷ ma

Gio-an hậm hực rầy rà cản ngăn..

 

Chuyện xưa ngẫm lại trở trăn

Hẹp hòi, bè đảng nhớ răn bảo lòng

Bá nhân bá tính thong dong

Bao dung thuận hảo Chúa mong loài người:

“Ai không chống lại các ngươi

Là đang ủng hộ mười mươi còn gì”

Đường quen lối lạ kể chi

Không cùng phe nhóm cũng thì mục tiêu

 

Chiến tranh khổ ải trăm chiều

Chia bè kết cánh vạn điều nguy nan

Ba thêm ba, sáu rõ ràng

Hai cộng bốn cũng đồng hàng sáu thôi

Năm thêm một, sáu đúng rồi

Yêu người mến Chúa cặp đôi một điều

 

Chúa Trời chỉ Một, cao siêu

Ki-tô cũng Một, Trời yêu cho đời.

 

*******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


BỎ THẦY Ư!

  

Con chưa thấy bậc Thầy nào như thế

Chỉ một “Lời” hoán chuyển cả càn khôn

Chưa từng ai sánh được giữa sinh tồn!

Theo ai nữa nếu bỏ Ngài, dại dột

 

Không chiêu sinh giả hình cho đúng mốt

Không chiều lòng chỉ trần trụi: Hy sinh

Muốn theo Ta, vác khổ giá chính  mình

Làm hạt lúa thối đi trong lòng đất

 

Yêu mạng mình, mai ngày rồi sẽ mất

Tát má này thì đưa nốt má kia

Phạm tội ư, tay hãy chặt đứt lìa

Ai làm đầu, hãy làm người rốt  hết…”

 

Lời khó nghe chẳng màu mè thêu dệt

“Thịt Ta đây, là chính thật của ăn..”

Nhiệm huyền thay, “Lời” ấy đã in hằn

Thành điệu khúc ngọt ngào đầy thơ mộng

 

Thầy là gió là mây là biển rộng

Thầy là Đường, Sự Thật, sống vinh quang

Bỏ Thầy ư, chi xiết nỗi bàng hoàng

Thầy mới có những Lời ban Sự Sống.

 

**********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng