CHÙM THƠ XUÂN.
XUÂN LÀ CHÍNH CHÚA
Xuân lại đến rồi, vẫn gió sương
Cuối đông mưa lạnh giữa đêm trường
Nằm dài thao thức hoài chưa ngủ
Mơ vọng Xuân Trời chút vấn vương
Vơ vẩn chuyện về với chuyện đi
Đâu hằng ở mãi hỡi xuân thì
Thiên thai Lưu Nguyễn đời thêu dệt
Cổ tích trần gian cũng diệu kỳ!
Chúa mới là Xuân mãi thắm tươi
Vĩnh hằng ngà ngọc thuở đôi mươi
Bồng lai tiên cảnh niềm mơ ước
Cứu cánh trần gian khắp mọi người
Ai bảo là mơ ước viễn vông
Đức Tin hướng đạo kiếp hư không
Xuân là chính Chúa Trời cao thẳm
Huyền diệu cho lòng mãi ngóng trông
******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
XUÂN ĐẾN NĂM NAY
Dịch đã tưởng ngừng hóa vẫn chưa
Suốt năm đằng đẳng mãi chưa vừa
Đợt này vừa dứt đợt kia nối
Chốn đó nơi đây thật khó ngừa
Tết đã gần, con biệt cố hương
Buồn trông bóng lạ cuối con đường
Tàn đông ngọn gió còn se lạnh
Đất khách quê người nhớ dáng thương
Mầu nhiệm khổ đau, Thánh Giá ơi
Năm xưa Con Chúa cũng một đời
Con Đường duy nhất về Thiên quốc
Huyền nhiệm phục sinh mới rạng ngời
Xuân đến năm nay thấy ngậm ngùi
Con xa vợ bệnh lấy chi vui
Ơi Xuân Muôn Thuở, Xuân Tươi Thắm
Có Chúa xuân nay hóa ngọt bùi.
**********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
ĐẦU XUÂN ĐẠI DỊCH
Đầu xuân, đại dịch(*), thật buồn!
Căn nguyên bởi Tội cội nguồn Tổ Tông
Tội chồng chất tội, buồn không
Thỏa thuê hưởng thụ thả rông cuộc đời
Hôn nhân đồng giới, trời ơi
Phá thai thành luật...kể Trời bằng vung!
Phải chăng thời đại cuối cùng?
Thiên tai nhân họa trùng trùng bủa vây
Đâu đâu cũng thấy xưng thầy
Chẳng ai đấm ngực tội nầy tại tôi!
Đầu xuân, đại dịch(*), than ôi
Hoang mang, lo lắng, xuân trôi muộn phiền
Bao la lòng Chúa nhân hiền
Quyền năng Đức Chúa vô biên cao vời
Xót thương nhân loại chơi vơi
Hồng ân tuôn đổ ơn Trời thứ tha
Để mùa xuân mãi hoan ca
Trần gian vui hưởng tình Cha Thiên đình
Đường trần nhẹ bước quang minh
Đợi chờ ân thưởng hiển vinh muôn đời.
*******
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Đại dịch 2019 NcoV
BAO GIỜ CHÚA HỠI
Hoe hoe chút nắng ngượng ngùng
Đông tàn lành lạnh thẹn thùng xuân sang
Da trời xam xám mênh mang
Lững lờ mây nhẹ lang thang đầu ngàn
Lẻ loi cánh én lạc đàn
Gió mang rạo rực rụa ràn ý thơ
Đầu cành nụ nhú như mơ
Lả lơi cánh bướm lượn lờ vấn vương
Mơ hồ xuân đến bên đường
Chút màu nhàn nhạt chút hương khẽ khàng
Tơ lòng hòa nhịp thênh thang
Rộn ràng tiết tấu dịu dàng điệu âm…
Ngân rung một nốt lặng trầm
Bao giờ Chúa hỡi vĩnh cầm xuân xanh!
*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
BAO GIỜ XUÂN BẤT TẬN
Hoa lá rộ bừng lên khoe sắc thắm
Gió dịu dàng nâng mây trắng lên cao
Trời xanh trong tia nắng ửng hồng đào
Xuân mang đến cho đời bao ý nhị.
Tiếng chim hót đầu ngày khơi thi vị
Thoảng hương cau man mác sớm đưa xa
Đôi bướm say khóm cúc lượn la đà
Xuân dịu dịu say say hồn thi sĩ.
Đất với trời chung một niềm hoan hỉ
Người bên người náo nức khắp nơi nơi
Cám ơn xuân đã tô thắm cho đời
Rượu chửa uống mà ngất ngây quá thể.
Xuân trần gian chóng tàn còn như thế
Xuân vĩnh hằng nào ngóng đợi khát khao
Đến bao giờ xuân bất tận ngàn cao?
Bao giờ nhỉ xuân mãi xuân, xuân hỡi!
--------------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng
CHÚA LÀ XUÂN MÃI MÃI
Một cành mai giả, rõ mười mươi
Con cháu về đông thắm nụ cười
Nhang nhựa đỏ lừ không chút khói
Trên cao di ảnh vẫn vui tươi.
Tết Thành(*) không tiếng hót chim vui
Vắng bướm vờn hoa thoáng ngậm ngùi
Bánh tét bánh chưng đồ bán sẵn
Đỡ công vất vả nấu lui cui.
Xuân Quê, xuân Thị vẫn xuân thôi
Thấp thỏm mong chi đứng lại ngồi
Xuân đến mỗi năm thêm mỗi tuổi
Nghoảnh nhìn kìa tóc điểm sang vôi.
Xuân trần vắn vỏi có chi mong
Mong ước xuân thiên phút chạnh lòng
Chúa hỡi, Chúa là xuân mãi mãi
Bến lành nhân thế hết long đong.
---------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Tết nơi Thành phố
MỘT CHÚT XUÂN VỀ
Một chút xuân về khắp đó đây
Tiết còn se lạnh giá sương đầy
Bay bay mưa bụi, hoe hoe nắng
Xam xám da trời gió vẽ mây.
Chấm đỏ lèo tèo e ấp hoa
Xanh non lác đác lá chen hòa
Thẹn thùng xuân đến ôn nhu thế!
Mặc khách tao nhân mãi xuýt xoa.
Sức sống căng lên thắm má ngời
Vui dâng bừng ánh mắt buông lơi
Tơ lòng xuân chạm ngân rung mãi
Ai vẽ nhan xuân, vẽ thử chơi!
Vạn vật tuần hoàn xuân đến đi
Hoa tàn hoa nở mỗi xuân thì
Nơi nào xuân mãi không tàn nhỉ?
Chúa hỡi, hồng ân, con ước chi.
-------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
ƠI XUÂN MUÔN THUỞ
Cuối năm trái gió trở trời
Mai vàng rơi rụng tơi bời trước sân
Lục tuần thấm thía tấm thân
Bên tay nhức mỏi bên chân tê buồn
Trần gian gần tới cội nguồn
Dửng dưng nhìn cảnh bán buôn ồn ào
Xuân trần mòn mỏi hư hao
Xui lòng vương vấn ngọt ngào xuân thiên
Mắt chưa hề thấy nhãn tiền
Trí chưa hề tưởng vô biên vĩnh hằng…
Ơi Xuân-Muôn-Thuở hay chăng
Bên đời có kẻ khăng khăng ngóng tìm.
**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
XUÂN NAO XUÂN HẰNG?
Rộn ràng theo Tết, Hoa về
Mai, Đào, Hồng, Cúc, tứ bề sắc hương
Phải chăng viễn cảnh Thiên đường
Chốn Xuân đích thực miên trường Bồng lai!
Hoe hoe chút nắng ban mai
Se se chút gió gai gai cuối mùa
Ồn ào nhộn nhịp bán mua
Vội vàng xe cộ như đua, gầm gào
Dửng dưng nhìn cuộc chiêm bao
Xuân đi xuân đến, xuân nao xuân hằng?
Ơi, Xuân-bất-tận(*) hay chăng
Trần gian có kẻ khăng khăng ngóng Ngài.
**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Chúa là mùa Xuân-bất-tận của con
XUÂN VĨNH HẰNG AO ƯỚC
Cành trụi lá hôm nay chồi lấm tấm
Nắng hoe vàng xua giá rét âm u
Đông lùi theo ngày mưa gió mịt mù
Trời đất chuyển rộn ràng vào điệp khúc
Đã lác đác nhạn về trong sương đục
Cũng lèo tèo vài nụ sớm xinh xinh
Đong đưa chao nghiêng cánh bướm gợi tình
Còn se gió cho mây cao lờ lững
Ông tuổi hạc run run trong dáng đứng
Bé còn thơ khoe áo mới vui tươi
Hớn hở len nhộn nhịp khắp bao người
Vang tiếng chúc rộn tiếng cười náo nức
Rượu chưa nhấp mà lòng nghe rạo rực
Xuân là gì mà thổn thức con tim
Đến rồi đi sao cứ mãi mong tìm
Dù thơ bé dù tuổi chiều bóng xế
Xuân gian trần bất toàn còn như thế
Xuân vĩnh hằng ao ước ngóng thiên cung
Chốn hồng ân xuân mãi đến vô cùng
Xuân bất diệt, xuân hằng xuân, khao khát.
****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng