THƠ:ÔI MỤC TỬ GIÊ-SU







ÔI MỤC TỬ GIÊ-SU

Con đã nghe từ bao đời luận điệu
Tôn giáo là thuốc phiện bả mị dân
Ru bầy Chiên ngu dại đến vong thân
Ngoan ngoãn lắm một đời làm nô lệ

Người Chăn Chiên, một bức tranh thật tệ
Tay nào roi, tay gậy sắt hung hăng
Lũ Chiên ngu lủi thủi chẳng vùng vằng
Một thứ Đạo tuyệt vời để tha hóa

Cây gậy sắt với Chiên đâu đại họa?
Gậy có dùng hành hạ lũ Chiên đâu
Gậy vung lên, kinh khiếp sói gục đầu
Niềm hạnh phúc bao la là khôn tả

Người Mục tử đã vì Chiên vất vả
Hằng đi đầu dẫn bước lũ Chiên thương
Những đồng xanh bao suối mát lạ thường
Ngày nắng hạ đêm thu vàng quạnh quẽ

Đối với Chiên, Chủ thiết thân như Mẹ
Một tình yêu vời vợi quá trăng sao
Biết từng con không lẫn lộn con nào
Bỏ cả mạng cho đàn Chiên yêu dấu

Yêu là thế, ngoại nhân sao hiểu thấu
Vong thân này tha hóa nọ, còn lâu
Tình yêu ôi, hai chữ rất nhiệm mầu
Đi mà học kẻo một đời mất mát

Ôi Mục tử Giê-su là khúc hát
Là bài thơ con chất ngất men say
Là tình yêu con mãi muốn tỏ bày
Nhiệm huyền ấy bao giờ đời sáng tỏ.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: CHỈ CHÀNG MỤC TỬ ẤY



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT IV PHỤC SINH NĂM B



CHỈ CHÀNG MỤC TỬ ẤY


Tay roi tay gậy lên đường
Kìa Chàng Mục tử dễ thương dẫn đầu
Đàn Chiên chẳng phải lo âu
Đồng xanh suối mát lũng sâu non dài
Hành trang nào vác lên vai
Nắng sờn ngày sớm sương phai đêm trường
Chiên về từ khắp muôn phương
Cùng chung một đích chung Đường Giê-su
Ngàn xưa cho đến ngàn thu
Duy Chàng Mục tử lãng du dẫn đầu
Vai mang Thập Giá nhiệm mầu
Ngược xuôi tất tả cơ cầu vì Chiên
Đồng xanh là Thịt (*) hiển nhiên
Suối mơ là Máu (*) rửa tiền kiếp xưa..

Ôi, Chàng Mục tử con ưa
Chỉ Chàng Mục tử ấy (**) vừa lòng con.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Mình Máu Thánh Chúa 
(**) Chúa Giê-su Chúa chiên lành



THƠ: XIN THÁNH TÔ-MA






XIN THÁNH TÔ-MA


Đâu phải chỉ Tô-ma cứng tin
Bao người cả quyết vẫn không nhìn!
Thế gian thế đấy là như thế
Vô lý thì vô vẫn muốn vin

Tâm lý con người rất đáng thương
Ưu tiên tiên kiến rất bình thường
Cho dù sự thật mười mươi thật
Chày cối muôn đời tánh bướng ương

Lòng đã muốn A thế phải A
Chuyện B phủ nhận bởi B tà
Nực cười chân lý bên này núi (*)
Sao đã trông gần chẳng ngắm xa

Xin Thánh Tô-ma nguyện giúp con
Đức tin kiên vững dẫu chon von
Mắt không hề thấy tin như thấy
Để thấy điều tin giữa sắt son.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Chân lý bên này rặng Pyrénées




THƠ: NHÂN CHỨNG PHỤC SINH & VẪN LÀ XÁC CŨ



   THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT PHỤC SINH 3 NĂM B




NHÂN CHỨNG PHỤC SINH

Ôi, những nhân chứng phục sinh
Chứng chi mà để thiệt mình hại thân!

Bị xem như lũ Ôn thần
Như phường Tả đạo như quân hại người
Mười Hai(*) giết cả mười mươi
Đe cho bỏ thói dể ngươi khinh nhờn

Hai ngàn năm lẻ đã hơn
Phục sinh chứng ấy vẫn cơn thủy triều
Xưa làm chứng với tình yêu
Nay còn chứng thế, vẫn liều như xưa
Thiệt thòi đón nhận đã bưa
Băng dòng nước ngược đón thừa hy sinh
Phục sinh nhân chứng phận mình
Thế gian điên dại thật tình không ngoa

Phải chăng nhân chứng mù lòa
Trông gà hóa quốc nhạt nhòa chứng gian
Phải chăng nhân chứng bền gan
Thấy sao nói vậy xương tan cũng đành

Chứng nào dù chết vẫn thanh
Ấy là chứng thật đích danh muôn đời.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Mười Hai Tông đồ



VẪN LÀ XÁC CŨ

Xác thân khi Chúa phục sinh
Vẫn là xác cũ, hiển vinh nhiệm mầu!
Những gì trần tục xưa đâu
Nay là ngời chói cao sâu đắm lòng
Quen chẳng xong, lạ chẳng xong
Vết đinh còn đó dấu đòng vẫn đây
Nửa tin chính thật là Thầy
Nửa ngờ bóng quế lất lây tìm về…

Người xưa dằn vặt nhiêu khê
Cho con xác tín một bề phục sinh
Cho con ơn sống an bình
Ngày sau xác lại quang vinh về trời.

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THƠ: GIÊ-SU RÀY SỐNG LẠI + CHẾT LÀ GÌ + THÁNH GIÁ TÍM







 MỪNG CHÚA PHỤC SINH 2015

GIÊ-SU RÀY SỐNG LẠI


Ca lên đi bài ca từ Thiên quốc
Tấu lên nào nhạc khí cất thanh tao
Tạo vật ơi cùng vang tiếng ngọt ngào
Cho rung chuyển cả tầng trời cõi đất

Hỡi Sự Chết ngươi còn chi bí mật
Tử thần giờ đại bại chẳng còn chi
Đời sau ơi đường tỏ lối huyền vi
Đêm sâu thẳm lấy gì ngăn Ánh Sáng

Chính đêm nay Nguồn vĩnh hằng sáng láng
Xé đêm đen từ mộ tối thâm u
Phá xiềng gông từ cõi chết ngục tù
Và soi rọi Cao Quang tràn nhân loại

Ước mơ xưa trường sinh giờ đã toại
Con Người từ cõi chết trở lại đây
“Phục sinh rồi” tiếng vọng ngút từng mây
Ơn Cứu chuộc ban cho toàn nhân thế

Ôi niềm vui bao la cùng trời bể
Giê-su rày sống lại thế nhân ơi
Hân hoan kia sao diễn tả thành lời
Khi lệ nóng chan hòa vì hạnh phúc

Chúa sống lại vạn gối quỳ cung chúc
Vui mừng này giờ viên mãn tâm can
Hân hoan dâng ngập ân phúc đầy tràn
Chúa sống lại mừng nào hơn vui ấy.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng






CHẾT LÀ GÌ

Đêm đen nhân loại mịt mùng
Sao người phải chết? hãi hùng bi ai!
Luật nào đặt để chế tài?
Chết rồi, chẳng lẽ miệt mài hư vô?
Ngẫu nhiên định luật hồ đồ
Hay là có Đấng vĩ mô quan phòng?
Đời sau còn có nên mong?
Hay chết là hết! Trả xong nợ đời!
Bao nhiêu trăn trở, hỡi ơi
Bấy nhiêu Tôn giáo góp lời giải phân
Có Thần hay chẳng có Thần
Nửa cân tám lạng thập phần rối ren
Chết là mãi mãi đêm đen?
Chết là vinh hiển ca khen Chúa Trời?

Tin Mừng nay đến ngỏ Lời
Đêm nay Ánh Sáng đời đời chiếu soi
Ánh quang Phục sinh mặn mòi
Phá tan xiềng xích giống nòi A-đam
Tử thần kinh khiếp hạ màn
Giê-su chiến thắng bẻ hàm rắn xưa
Hồng ân sánh ví cho vừa
Chết là bước tới dư thừa hiển vinh
Chết không là nỗi khiếp kinh
Chết là thông hiệp ân tình Trời cao
Là vào cõi Sống ngọt ngào
Giê-su hứa chính Cha trao thiên đàng.

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng





THÁNH GIÁ TÍM


Thánh Giá chiều nay tím phủ rồi
Thương trầm tuần Thánh tím loang trôi
Buồn buồn giọng gẫm đàng thương khó
Ai vãn cung sầu khóc Chúa tôi

Ngọn nến cuối cùng cũng tắt đi
Giáo đường tĩnh lặng gió thầm thì
Lũ chim ríu rít thêm buồn lạ
Thảng thốt mơ hồ khúc Thánh thi

Cung Thánh sâm nghiêm vắng lặng tờ
Đèn Chầu leo lét ánh hoang sơ
Im lìm Nhà Tạm trơ vơ quá
Hiu hắt như ai dáng đợi chờ

Tím cả không gian vẳng gió đưa
Tím lên vạt nắng đổ lưa thưa
Lòng ai tím lịm mùa thương khó
Như tím hồn Ai thuở rất xưa.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng