THƠ:XIN VÂNG HAI CHỮ XIN VÂNG & VÌ CHÚA ĐÃ SỐNG LẠI



XIN VÂNG HAI CHỮ XIN VÂNG

“Xin vâng”, nghe: Rất nhẹ nhàng
Nhưng mà, sống: Chẳng dễ dàng chút nao
Mang thai, giải thích làm sao
Giu-se còn định bôn đào, nói ai!

“Xin vâng”, hai chữ không dài
Ba ba năm ấy chông gai một đời
Khó nghèo nào biết thảnh thơi
Con côi Mẹ góa, chơi vơi đường trần

“Xin vâng”, đón nhận đặc ân
Để làm chiếc bóng ân cần của Con
Xuôi nam ngược bắc mỏi mòn
Con không riêng Mẹ, sắt son dặm trường

“Xin vâng”, chẳng phải thiên đường
“Xin vâng”, là gánh tai ương muộn phiền
Nghĩa là từ bỏ triền miên
Vì khôn Thập giá nhận điên thói đời

“Xin vâng”, ôi, Mẹ Chúa Trời
Theo “Con”, Mẹ đã tuyệt vời hiến trao
Một đời dõi mắt Muôn Cao
Can-vê thưa trọn nghẹn ngào “Xin vâng”

            *************
                Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 VÌ CHÚA ĐÃ SỐNG LẠI

Nếu Chúa không sống lại
Đức Tin ơi, rỗng không!
Đạo, biến thành lừa gạt
Thần, huyễn hoặc, nực cười.

Nếu Chúa không sống lại
Sống, chờ chết đấy thôi!
Đời, tang thương, vô nghĩa
Đáng nôn mửa, mày, Đời!

Nếu Chúa không sống lại
Công chính, quá ngu si
Thiện lương? Chẳng làm gì
Sống, nghĩa là lang sói.

Không công bằng: Bản chất
Từ thể xác, tâm linh
Từ phân hóa, giàu nghèo…
Thì…vùng lên, làm loạn.

Đạo nào chẳng giống nhau?
Đạo, lại rất khác nhau!
Tưởng dzậy, không phải dzậy!(*)
Đạo, không Đạo, đàng nào?

Nhưng Chúa đã sống lại
Trần gian, mỗi Chúa thôi!
Đời, không là vô nghĩa
Đạo, chính thật con đường.

Vì Chúa đã sống lại
Đời…còn tiếp đời sau
Chết không còn bí hiểm
Chết có nghĩa là còn.

Vì Chúa đã sống lại
Tạ ơn Chúa không thôi
Đời đâu là bể khổ
Vì Chúa sáng soi đời.
***********
(*) Câu quen dung của người miền Nam

 Giu-se Nguyễn Văn Sướng