THI CA TIN MỪNG & THƠ XUÂN



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật III Thường Niên A

Thơ Xuân 2020.

CHÚA VẪY GỌI

Thời đã mãn, giờ Nước Trời đang đến
Đón Tin Mừng và thống hối ai ơi
Ơn nhưng không cứu độ đến muôn nơi
Lời kêu gọi Chúa xưa còn vang mãi.

Hãy giăng lưới Tin Vui cùng hồ hải
Lưới muôn người đầu phục trước Tin Vui
Biển thế gian dầu sóng gió dập vùi
“Tin Mừng Thánh theo Ta mà loan báo”.

Chúa vẫy gọi giữa cuộc đời điên đảo:
“Hãy theo Ta làm kẻ lưới người ta”
Lưới thế nhân theo chính bỏ đường tà
Ngài vẫn gọi hai ngàn năm có lẻ.

Bao tâm hồn bừng bừng dâng tuổi trẻ
Đáp lời Ngài: “Lạy Chúa có con đây”
Nối gót theo đàng Thánh Giá của Thầy
Làm thợ gặt trên cánh đồng màu mỡ.

Gieo nước mắt họ gặt về hớn hở
Đi đau buồn về vui sướng hân hoan
Cùng sẻ bùi, cùng chia sớt tân toan
Mùa gặt hái bội thu tràn nước mắt.

Đẹp biết mấy đây bàn tay dẫn dắt
Quý cao thay lời rao giảng cứu sinh
Những bước chân rảo khắp nẻo đường tình
Đi theo tiếng gọi xưa Thầy Chí Thánh.
    -------------------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng.

CÒN VANG TIẾNG GỌI.


Nghe Chúa gọi ngày nao bên biển ấy
Bốn anh chàng bỏ chài lưới đi ngay
Giã vợ con biệt cha mẹ theo Thày
Tương lai đó xem ra còn mờ mịt.

Lời chiêu sinh chẳng hoa ngôn bưng bít:
“Muốn theo thì vác khổ giá mà đi”
Học hy sinh, học khiêm tốn nhu mì
Và học chết chính mình vì nước Chúa.

Đá gối đầu còn không, chi gấm lụa
Trần truồng treo Thập Giá nói chi ngai
Mà bước theo năm tháng vẫn miệt mài
Bao thế hệ “Lưới người” đầy hăm hở.

Lời gọi xưa còn vang theo nhịp thở:
“Hãy theo Thày mà đánh lưới người ta”
Tiếng Chúa kêu vang vọng khắp ngân hà
Người đáp trả cũng dội đầy trái đất.

Xin Chúa thương đỡ nâng trong Sự Thật
Để biển đời chàng ngư phủ hiên ngang
Cho trung kiên thợ gặt giữa lúa vàng
Đi nước mắt nhưng ngày về vinh hiển.
    --------------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THEO THẦY, HAI CHỮ

“Theo Thầy”, hai chữ ngắn sao
Mà dài biết mấy gian lao một đời…
Vẫn còn có tổ, chim trời
Có hang, chồn cáo tùy thời náu thân
Con Người, rao giảng bước chân
Gối đầu hòn đá trụi trần cũng…không!

“Theo Thầy”, tưởng rạng tổ tông
Ai dè quyết liệt gai chông dặm trường
Cha, dù liệt chiếu liệt giường
Đừng lo chôn cất lệ thường bo bo
Chuyện người chết, người chết lo
Môn đồ tròn phận học trò mến thương

“Theo Thầy”, dứt khoát vấn vương
Cầm cày ngoái lại, trật đường còn đâu
Bất kham Nước Chúa cao sâu!

“Theo Thầy”, tắt lại, nhiệm mầu hồng ân
Dễ ai được gọi ân cần
Dễ ai đáp trả trụi trần xin vâng

“Theo Thầy”, huyền nhiệm chín tầng.

**********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHO CON XUÂN ẤY

Chúa mới là xuân mãi ước mơ
Ngơ ngẩn ý huyền mỗi câu thơ
Nắng rực huy hoàng vang khúc hát
Mơn man làn gió níu nguyên sơ

Chúa đến đem xuân mới thắm tươi
Kỳ hoa dị thảo nức tim người
Xuân đến tô hồng lên khắp chốn
Cho lòng rộn rã ngát đôi mươi

Chính Chúa là xuân vạn cõi lòng
Một mùa xuân mới rất trinh trong
Mùa đào ròng mãi theo ngày tháng
Vĩnh hằng thỏa khát vọng trông mong

Chúa mang xuân đến cõi nhân gian
Ban nguồn hy vọng giữa nguy nan
Bệnh Quỷ, nan y, hồn tuyệt vọng
Bừng lên tươi sáng với bình an

Cho con xuân ấy, Chúa xuân ơi
Mùa xuân con khát đến muôn đời
Mùa xuân ròng mãi không tàn úa
Hạnh phúc thỏa lòng mãi rong chơi.

***********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

XUÂN TRẦN CHÓNG VÁNH

Giao thừa còn thấy xôn xao
Đầu năm buồn gợn nao nao! Đời mà
Thêm xuân thêm tuổi, ái chà!
Xế chiều mệt mỏi cái Già tha ai!

Xuân về, hoa cúc hoa mai
Xuân đi mai, cúc tàn phai còn gì
Ngày nào còn bé tỉ ti
Giờ đà nội, ngoại, biệt ly cũng gần!

Thiên thai Lưu, Nguyễn chuyện thần
Mùa đào ròng mãi chưa lần tàn phai
Xuân trần chóng vánh sớm mai
Nhắc lòng hoài vọng Thiên thai xuân Trời

Thêm xuân chồng chất tuổi đời
Nặng buồn xác trọc nhẹ vời hồn thanh
Đức Tin dẫn lối tín thành
Vĩnh hằng khát vọng cõi lành xuân Thiên.

*******
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

ƠI XUÂN MUÔN THUỞ

Cuối năm trái gió trở trời
Mai vàng rơi rụng tơi bời trước sân
Lục tuần thấm thía tấm thân 
Bên tay nhức mỏi bên chân tê buồn
Trần gian gần tới cội nguồn
Dửng dưng nhìn cảnh bán buôn ồn ào
Xuân trần mòn mỏi hư hao
Xui lòng vương vấn ngọt ngào xuân thiên
Mắt chưa hề thấy nhãn tiền
Trí chưa hề tưởng vô biên vĩnh hằng…

Ơi Xuân-Muôn-Thuở hay chăng
Bên đời có kẻ khăng khăng ngóng tìm.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHÚA LÀ XUÂN MÃI MÃI


Một cành mai giả, rõ mười mươi
Con cháu về đông thắm nụ cười
Nhang nhựa đỏ lừ không chút khói
Trên cao di ảnh vẫn vui tươi.

Tết Thành(*) không tiếng hót chim vui
Vắng bướm vờn hoa thoáng ngậm ngùi
Bánh tét bánh chưng đồ bán sẵn
Đỡ công vất vả nấu lui cui.

Xuân Quê, xuân Thị vẫn xuân thôi
Thấp thỏm mong chi đứng lại ngồi
Xuân đến mỗi năm thêm mỗi tuổi
Nghoảnh nhìn kìa tóc điểm sang vôi.

Xuân trần vắn vỏi có chi mong
Mong ước xuân thiên phút chạnh lòng
Chúa hỡi, Chúa là xuân mãi mãi
Bến lành nhân thế hết long đong.
   ---------------------------------------
    Giu-se Nguyễn Văn Sướng
  (*) Tết nơi Thành phố

XUÂN VĨNH HẰNG AO ƯỚC

Cành trụi lá hôm nay chồi lấm tấm
Nắng hoe vàng xua giá rét âm u
Đông lùi theo ngày mưa gió mịt mù
Trời đất chuyển rộn ràng vào điệp khúc

Đã lác đác nhạn về trong sương đục
Cũng lèo tèo vài nụ sớm xinh xinh
Đong đưa chao nghiêng cánh bướm gợi tình
Còn se gió cho mây cao lờ lững

Ông tuổi hạc run run trong dáng đứng
Bé còn thơ khoe áo mới vui tươi
Hớn hở len nhộn nhịp khắp bao người
Vang tiếng chúc rộn tiếng cười náo nức

Rượu chưa nhấp mà lòng nghe rạo rực
Xuân là gì mà thổn thức con tim
Đến rồi đi sao cứ mãi mong tìm
Dù thơ bé dù tuổi chiều bóng xế

Xuân gian trần bất toàn còn như thế
Xuân vĩnh hằng ao ước ngóng thiên cung
Chốn hồng ân xuân mãi đến vô cùng 
Xuân bất diệt, xuân hằng xuân, khao khát.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MỘT CHÚT XUÂN VỀ


Một chút xuân về khắp đó đây
Tiết còn se lạnh giá sương đầy
Bay bay mưa bụi, hoe hoe nắng
Xam xám da trời gió vẽ mây.

Chấm đỏ lèo tèo e ấp hoa
Xanh non lác đác lá chen hòa
Thẹn thùng xuân đến ôn nhu thế!
Mặc khách tao nhân mãi xuýt xoa.

Sức sống căng lên thắm má ngời
Vui dâng bừng ánh mắt buông lơi
Tơ lòng xuân chạm ngân rung mãi
Ai vẽ nhan xuân, vẽ thử chơi!

Vạn vật tuần hoàn xuân đến đi
Hoa tàn hoa nở mỗi xuân thì
Nơi nào xuân mãi không tàn nhỉ?
Chúa hỡi, hồng ân, con ước chi.
   -------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng

XUÂN HẰNG XUÂN ẤY.


Ngày xuân thấm thoát chiếc thoi đưa
Chớp mắt ba hôm vắn vỏi thừa
Tiếng chúc bên tai còn kỷ niệm
Nhạt phèo mùng bốn đã xa xưa.

Cành mai đang thắm nét thanh thanh
Phụ rẫy ai quăng nỡ đoạn đành
Xuân đến xuân đi đà định luật
Làm sao níu kéo chút xuân xanh!

Vĩnh hằng Xuân ngự mãi nơi đâu?
Đâu chốn Cao Quang ánh rực mầu?
Ngừng lại thời gian vào vĩnh cửu,
Nhiệm huyền bất tuyệt với cao sâu?

Trần gian muôn thuở vẫn long đong
Chính Chúa xuân tươi tận cõi lòng
Hoan lạc tràn trề hồn thỏa nguyện
Xuân hằng Xuân ấy mãi trông mong.
    ---------------------------------
  Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHÚA MỚI LÀ XUÂN

Trần gian nhộn nhịp đón xuân sang
Rực rỡ cúc mai rộ nở vàng
Gió nhẹ mơn man tia nắng ấm
Lững lờ mây lướt thướt giăng ngang

Ý xuân len lỏi khắp nơi nơi
Rạo rực tràn lan thắm đất trời
Lênh láng bài thơ chưa kịp viết
Mà hồn thi sĩ đã chơi vơi

Thắm lên đôi má chút hây hây
Phơi phới xuân tươi cũng tỏ bầy 
Điệp khúc rộn ràng đang trở lại
Dập dồn háo hức đến nơi đây

Thêm xuân thêm tuổi ước mong chi
Xuân đến xuân đi cũng hạn kỳ
Vạn vật tuần hoàn âu định luật
Lung linh hư ảo ánh lưu ly (*)

Cho con diện kiến Chúa Xuân tươi
Chúa mới là Xuân của kiếp người
Chúa mới là Xuân Hồng vĩnh cửu
Xuân Hằng vĩnh phúc mãi đôi mươi.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Ngọc lưu ly
     
CHÚA LÀ MÙA XUÂN.

Chữ rằng “Xuân bất tái lai”
Xuân tuy không tuổi người ai chẳng già!
Hôm qua tươi thắm mặn mà
Ngày mai héo úa đời là chiêm bao
Xuân trần dầu vẫn ngọt ngào
Lòng luôn hướng vọng khát khao Xuân Trời
Xuân trần tươi thắm khắp nơi
Mà Xuân Vĩnh Cửu chơi vơi phương nào
Hỡi Xuân Bất Tận ngàn cao
Chúa là Xuân thoả ước ao cõi lòng.

************************
    Giu-se Nguyễn Văn Sướng. 

   CHÚA LÀ XUÂN.

Tia nắng nhạt dịu dàng
Đưa gió nhẹ mênh mang
Lững lờ làn mây trắng
Trời cao rộng thênh thang.

Cành khô trổ nụ non
Ríu rít chim véo von
Nhởn nhơ đàn bướm lượn
Môi ai thắm màu son.

Thoáng xuân bao tuyệt vời
Cho hồn nhẹ chơi vơi
Xuân trần còn thế đấy
Ôi Xuân Trời, Xuân Trời.

Ơi Xuân của muôn xuân
Mãi mãi là Chúa Xuân
Là nguồn Chân Thiện Mỹ
Là Bất Tận Mùa Xuân.

Sẽ dừng lại thời gian
Hoa thắm mãi không tàn
Sáng bao là sáng láng
Và tình yêu chứa chan.

Ơi, Mùa Xuân khát khao
Ơi, Chúa Xuân ngọt ngào
Cho con Mùa Xuân ấy
Mùa Xuân của Muôn Cao.
  ----------------------------
  Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

BAO GIỜ XUÂN BẤT TẬN

Hoa lá rộ bừng lên khoe sắc thắm
Gió dịu dàng nâng mây trắng lên cao
Trời xanh trong tia nắng ửng hồng đào
Xuân mang đến cho đời bao ý nhị.

Tiếng chim hót đầu ngày khơi thi vị
Thoảng hương cau man mác sớm đưa xa
Đôi bướm say khóm cúc lượn la đà
Xuân dịu dịu say say hồn thi sĩ.

Đất với trời chung một niềm hoan hỉ
Người bên người náo nức khắp nơi nơi
Cám ơn xuân đã tô thắm cho đời
Rượu chửa uống mà ngất ngây quá thể.

Xuân trần gian chóng tàn còn như thế
Xuân vĩnh hằng nào ngóng đợi khát khao
Đến bao giờ xuân bất tận ngàn cao?
Bao giờ nhỉ xuân mãi xuân, xuân hỡi!
    --------------------------------------------
             Giu-se Nguyễn Văn Sướng 

BAO GIỜ CHÚA HỠI


Hoe hoe chút nắng ngượng ngùng
Đông tàn lành lạnh thẹn thùng xuân sang
Da trời xam xám mênh mang
Lững lờ mây nhẹ lang thang đầu ngàn
Lẻ loi cánh én lạc đàn
Gió mang rạo rực rụa ràn ý thơ
Đầu cành nụ nhú như mơ
Lả lơi cánh bướm lượn lờ vấn vương
Mơ hồ xuân đến bên đường
Chút màu nhàn nhạt chút hương khẽ khàng
Tơ lòng hòa nhịp thênh thang
Rộn ràng tiết tấu dịu dàng điệu âm…

Ngân rung một nốt lặng trầm
Bao giờ Chúa hỡi vĩnh cầm xuân xanh!

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng 

CHÚA LÀ XUÂN VĨNH CỬU

Người ta nhộn nhịp đón xuân sang
Rực rỡ Mai kia cũng nở vàng
Náo nức trẻ già vui đón Tết
Rộn ràng trời đất hoá thênh thang

Xuân đi xuân đến vẫn xuân thôi
Xuân vẫn trẻ trung vẫn tinh khôi
Bao tuổi xuân ơi mà háo hức
Cho xuân mãi mãi giữa tim tôi

Xuân mang tươi thắm khắp nơi nơi
Sứ giả hồng ân đến bởi Trời
Nhắc nhở muôn người về Vĩnh Cửu
Về nguồn Chân, Thiện, Mỹ, ra khơi

Chúa xuân ban phát khắp xuân tươi
Chính Chúa là Xuân của muôn người
Chính Chúa là Xuân Hồng vĩnh viễn
Tiếng cười trong sáng tuổi đôi mươi.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

À, XUÂN.


Đông tàn rớt ngọn gió se
Bay bay mưa bụi, nắng hoe dịu dàng
Da trời mây vẽ mênh mang
Đầu cành mai hé nụ vàng xinh xinh
Kia con bướm nhỏ say tình
Ngủ quên chào đón bình minh rộn ràng
Lòng bừng hớn hở thênh thang
Niềm vui ùa đến nhẹ nhàng, à, Xuân.
   ------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng





THƠ: XUÂN TRẦN CHÓNG VÁNH & TIỀN HÔ MỘT THUỞ TRUYỀN RAO



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT II THƯỜNG NIÊN A

XUÂN TRẦN CHÓNG VÁNH

Giao thừa còn thấy xôn xao
Đầu năm buồn gợn nao nao! Đời mà
Thêm xuân thêm tuổi, ái chà!
Xế chiều mệt mỏi cái Già tha ai!

Xuân về, hoa cúc hoa mai
Xuân đi, mai, cúc tàn phai còn gì
Ngày nào còn bé tỉ ti
Giờ đà nội, ngoại, biệt ly cũng gần!

Thiên thai Lưu, Nguyễn chuyện thần
Mùa đào ròng mãi chưa lần tàn phai
Xuân trần chóng vánh sớm mai
Nhắc lòng hoài vọng Thiên-thai xuân Trời

Thêm xuân chồng chất tuổi đời
Nặng buồn xác trọc nhẹ vời hồn thanh
Đức Tin dẫn lối tín thành
Vĩnh hằng khát vọng cõi lành xuân Thiên.

*******
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

TIỀN HÔ MỘT THUỞ TRUYỀN RAO

Hai ngàn năm lẻ đã qua
Bao ngàn năm nữa nhạt nhòa về sau
Trần gian vẫn cứ khổ đau
Phù hoa dối trá vàng thau mịt mờ

Trăm năm rồi cũng bến bờ
Bến nào bến thật mong chờ khát khao
Tiền Hô một thuở truyền rao:
“Đây Chiên-Thiên-Chúa muôn cao cứu đời”

Tin Mừng trọng đại mọi thời
Mặt Trời công chính soi ngời thế gian:
“Đây Chiên-Thiên-Chúa cao ngàn
Đây Đấng-Cứu-Độ Trời ban thế trần”

Hai ngàn năm đẫm Hồng ân
Bao ngàn năm nữa lần khân lạ lùng
Lòng Trời dù rất bao dung
Ngày nao cửa đóng khốn cùng khóc than.

****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHÙM THƠ VỀ LỄ HIỂN LINH



CHÙM THƠ VỀ LỄ HIỂN LINH

SAO GIÊ-SU ẤY

Một Ngôi Sao sáng chỉ đường
Bê-lem năm ấy phi thường biết bao
Tạo thiên lập địa ngày nao
Bây giờ Con Chúa ngọt ngào Giáng Sinh

Ngôi Sao tỏ lộ hiển linh
Để cho nhân thế an bình phúc ân
Ngôi Sao dẫn lối ân cần
Nhịp cầu Thiên quốc-Dương trần thiên thu

Ngôi Sao muôn thuở: Giê-su
Bừng lên soi chốn mịt mù trần gian
Hỡi ai lạc bước nguy nan
Giê-su: Sao Sáng phá tan đêm trường

Ngôi Sao: còn chính Con Đường
Con Đường Sự Thật muôn phương ngóng chờ
Ngôi Sao : Sự Sống huyền mơ
Sao Giê-su ấy bài thơ muôn lòng.

**********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


HIỂN LINH THIÊN KHÁNH


Ngôi sao sáng, nền trời đen
Trắng đen tương phản mực đèn xưa nay
Hiển Linh Thiên Chúa tỏ bày
Để cho tăm tối vui say ánh Trời.

Hài Nhi, Thiên Chúa cao vời
Ba vua, nhân loại bao thời u mê
Tình yêu nối kết vẹn bề
Đất-Trời chung lối đi về yêu thương.

Hài Nhi xuống thế làm “Đường”
Ba vua nhân loại muôn phương bái thờ
Hiển Linh, mầu nhiệm huyền mơ
Cung đàn réo rắt bài thơ dịu dàng.

Hiển-Linh Thiên-Khánh cao sang
Đất-Trời gặp gỡ mơ màng giấc tiên
Nhân loại gặp Chúa nhân hiền
Thỏa nguyền ước vọng triền miên ngàn đời.

******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HIỂN LINH

Hiển linh Chúa tỏ với nhân gian
Kẻ chối người tin vẫn vạn ngàn
Mưa xuống nắng lên cùng khắp cả
Chan hòa ân tứ Chúa thương ban

Phương đông sao lạ sáng soi đời
Hắt hủi hay theo tiếng gọi mời
Thiện ác phân chia tùy thái độ
Hạt còn hạt đã rớt văng rơi

Hiển linh không nhận, bởi tham si
Mê mải phù vân, quấn quít ghì
Huyễn hoặc lương tâm dìm khắc khoải
Thiên đàng hỏa ngục cứ quên đi

Hiển linh Chúa muốn chính thân con
Sao chiếu muôn dân sáng đẹp tròn
Dẫn lối nhân gian tìm Thượng Đế
Đường về Chân lý  dẫu chon von.

*********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HIỂN LINH LỘ TỎ

Ba nhà Đạo sĩ phương đông
Một ngôi sao lạ, cùng đồng đến đây
Ba người lối sống riêng tây
Một ngôi sao lạ xum vầy một phương

Ánh sao soi lối đưa đường
Hiển Linh lộ tỏ phi thường Hài Nhi
Ngày nào khao khát ra đi
Bây giờ thỏa nguyện diệu kỳ hân hoan

Ba nhà Đạo sĩ, một đoàn
Một đôi phu phụ tân toan trăm chiều
Một Vua thơ bé mỹ miều
Một hang lạnh lẽo tiêu điều tuyết sương

Một thiên tình sử dị thường
Đất Trời kết nối yêu thương nhiệm mầu
Hiển Linh tỏ lộ cao sâu
Hóa-Công-Nhục-Thể cơ cầu trần gian!

Để cho nhân thế bình an
Hồng ân cứu độ tuôn tràn khắp nơi
Hiển Linh muôn thuở rạng ngời
Bé thơ chính thật Vua Trời cao sang.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
      
SÁNG ÁNH SAO TIN

Tối tăm bỗng lóe rạng vì Sao
Soi lối Ba Vua đến bái chào
Yếu đuối  Hài Nhi nơi máng cỏ
Chính Con Thiên Chúa của muôn cao.

Đây vàng, mộc dược với thiên hương
Dâng tiến lên Vua của mọn thường
Vì trước Thánh Nhan Vua vũ trụ
Có gì quý giá sánh yêu thương?

Ánh sao năm ấy vẫn soi con
Là Đức Tin son chẳng xói mòn
Điên dại Thập Hình nơi cõi thế
Mấy ai nhận biết giữa chen bon.

Cho con lóe sáng ánh Sao Tin
Tỏ Chúa cho ai muốn nhận nhìn
Men muối bột đời tay Chúa giúp
Yêu thương tin cậy mãi con xin

Cho con kiên vững giữa ba thù
Theo Chúa kệ người trách dại ngu
Nhắm hướng Sao Tin mà tiến bước
Quê Trời con được Chúa thiên thu.

********
Giu-se Nguyễn văn Sướng

XIN ĐƯỢC SAO MƠ


Ba nhà Đạo sĩ phương Đông
Hôm nay náo động Cộng đồng Gia-liêm(*)
Triều đình họp khẩn giải điềm:
“Bê-lem chốn ấy uy nghiêm rành rành!”
Hê-rô-đê giả lòng thanh:
“Khi nào gặp được oai Danh, báo rày”…
Hang thô tìm đến vừa may
Hài Nhi thơ bé còn say giấc vàng
Kính dâng lễ vật cao sang
Rồi theo mộng báo tránh đàng, hồi hương.

Xưa ngôi sao lạ dẫn đường
Vinh danh Cứu Chúa, bốn phương kính thờ
Nay con xin được sao mơ
Hằng đêm lấp lánh đợi chờ lương dân
Một ngôi sao nhỏ ân cần
Giữa muôn rực rỡ tinh vân sao đời
Chỉ vào vinh hiển Ngôi Lời
Chỉ vào “Đường” tới nước Trời hằng sinh
Chỉ cho chính Đấng Cứu Tinh
“Vinh danh Chúa Cả an bình thế nhân”.
   --------------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Giê-ru-sa-lem