Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 29 Thường Niên C


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 29 Thường Niên C

SAO XIN KHÔNG ĐƯỢC, NỔI HUNG?

Hình như xin đã thiết tha
Tận tình phó thác, mặn mà cậy trông
Xuân còn chưa tới vẫn…Đông
Đêm dài vẫn cứ mênh mông đêm dài!

Nhiệm mầu đau khổ trần ai
Huyền siêu Thập giá miệt mài huyền siêu
Làm sao để hiểu là…Yêu?
Nài xin sao để được điều nài xin?

Tin sao mới gọi là Tin
Khi xin chẳng được biết vin đâu giờ
Khổ đau chẳng đẹp như thơ
Nộ cuồng sóng cả cơn mơ hãi hùng

Sao xin không được, nổi hung
Tương quan(*) thử đặt tận cùng căn nguyên
Quay về cội gốc tinh tuyền:
“Hư vô Tạo vật – Nhiệm huyền Hóa Công”

Chỉ xin theo ý mình trông
Ý Trời huyền diệu mênh mông chẳng màng
Chúa như gà đẻ trứng vàng
Ông-Thần-giúp-việc, Kho-tàng-bao-la!

Sao không xem Chúa là Cha
Phận con hiếu đễ trách ta chưa tròn
Biết đâu hiện tại héo hon
Lại là nguyên cớ vàng son đời đời?

Sao không xin Thánh ý Trời
Trần gian thực hiện, vẹn lời ngợi ca
Một lòng con thảo yêu Cha
Ơn Trời tuôn đổ sâu xa đầy tràn.

*************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Quan hệ Chúa với ta

VÀ LÊN TIẾNG GỌI CHA

Anh lý luận nghe hay ho quá thể
Mà lòng tôi mâu thuẫn cứ vương mang
Từ Bít Bang (Big bang) sinh tươi thắm địa đàng?
Và vũ trụ hài hòa trong tuyệt diệu!

Đây Vô Thần tự đứng lên giới thiệu
Muôn vạn loài bởi vô trí sinh ra
Do thích nghi mà tiến hóa hằng hà
Thành thế giới đẹp lung linh huyền ảo

Muôn muôn loài, muôn kỳ hoa dị thảo
Từ nguyên sơ đến phức hợp tinh vi
Từ vô tri đến sự sống diệu kỳ
Và vươn mãi về tâm linh bí mật

Và thằng người “Nhân linh ư vạn vật”
Cho rằng mình cao nhất chốn càn khôn
Ngồi suy tư, rồi kết luận hùng hồn
Tôi hiện hữu khởi nguyên từ…vô trí!

Ôi, vũ trụ bao la và huyền bí
Ôi, con người siêu việt với tâm linh
Với yêu thương với khát vọng siêu hình
Luôn khắc khoải ước mong về Vĩnh Cửu

Trong khoảnh khắc ngóng trông về Hằng Hữu
Giới hạn mơ Vô Hạn mãi thiên thu
U linh mơ Thần Linh phá ngục tù
Cho tăm tối thấy Cao Quang huyền nhiệm

Ôi, Nguyên Lý khởi nguyên đầy bí nhiệm
Lại chính là vô trí rất ngây ngô?
Giữa hỗn mang của vụ nổ hồ đồ
Ta, sản phẩm tình cờ của vô trí!

Thà tôi tin Ông Trời còn hợp lý
Ngàn vạn lần hơn hẳn nếu không tin
Trí khôn tôi ai thấy được do nhìn?
Mà chối bỏ bởi chưa từng được thấy!

Có ánh sáng vì Cao Quang đưa đẩy
Có tâm linh vì hiện hữu Siêu Linh
Con bởi Cha chuyện ấy lẽ thường tình
Nên muôn loài phải sinh từ Thượng Đế.

Là Trí Khôn vượt ra ngoài cõi thế
Là Nguyên Nhân mà không bởi nguyên nhân
Chính Giê-su đã mặc khải ân cần:
Cha chung Đấng đầy tình thương trời bể

Cho hồn con tin đơn thành như thế
Tin được điều mắt chẳng thấy quang minh
Để thấy bao điều bí nhiệm siêu hình
Và lên tiếng gọi Cha trong thổn thức.

************
 GIU-SE NGUYỄN VĂN SƯỚNG

XIN ĐƯỢC TÌM THẤY GÕ MỞ RA

Xin, được. Tìm, thấy. Gõ, mở ra
Con đã kêu xin rất mặn mà
Bao năm xin miết mà chẳng được!
Lời Chúa lẽ đâu cũng…thật là

Lời Chúa lẽ đâu dối gạt người
Vậy xin không được chỉ do ngươi
Xin điều không đúng, xin ngang trái
Lại tưởng vàng thau giống vàng mười

Lại tưởng vàng thau giống vàng nguyên
Bán tín bán nghi chẳng tinh tuyền
Tin mỏng tin dòn tin yếu ớt
Dị đoan mê tín mới truân chuyên

Dị đoan mê tín mới nguy nan:
Chúa cũng bao Thần giữa thế gian!
Thần tham, Thần chướng, Thần giúp việc
Gọi đến phải nghe. Thật quấy càn!

Xin gì được nấy, mấy ai không?
Địa giới Đạo ni ắt đại đồng
Chẳng cần “Tin” nữa vì chắc chắn
Kho đà mở sẵn kéo cho đông

Mà những kêu xin trái ngược nhau
Chúa ban thỏa mãn mới thương đau
Trần thế loạn lên cùng khắp cả
Cũng chẳng ai còn công phúc sau

Kêu xin là đặt lại Chúa-Tôi
Bên Chúa, Hóa Công vút cao ngôi
Bên tôi, tạo vật cần nương tựa
“Xin” là “Tin” chắc chuyện thế rồi

Kêu xin là khẳng định liên quan
Chúa chẳng nợ ta để bồi hoàn
Hóa Công độc nhất, Thần muôn Thật
Và ta chỉ ước: Đứa con ngoan

Danh Cha cả sáng, Nước vẻ vang
Ý Chúa, trần gian giống địa đàng
Tiên vàn ta hãy xin như thế
Muôn sự quan phòng, Chúa cao sang

*********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

NGUYỆN CẦU
Nguyện cầu là lúc tỉ tê
Nhỏ to tâm sự trăm bề gởi trao
Những cay đắng, những ngọt ngào
Chút lòng cạn tỏ, muôn cao thấu cùng
Ai mà chẳng một Cha chung
Phải cơn nguy khốn khiêm cung cậy nhờ
Người còn xót nỗi con thơ
Huống hồ là Chúa, làm ngơ dễ gì
Tin: vào tận chốn huyền vi
Mở toang cánh cửa từ bi cao vời
“Đức Tin bà mạnh biển  khơi
Về đi, con gái thảnh thơi, khỏe rồi…”

Xin là một khía cạnh thôi
Tạ ơn, hầu chuyện, ỉ ôi tâm tình
Vui mừng, chúc tụng, tôn vinh
Lắng nghe và trải lòng mình cậy tin
Hóa Công, tạo vật, nhận nhìn
Cha, con tương ái, cứ xin, thỏa nguyền.

*********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng