THƠ: NGUYỆN CẦU TỈNH THỨC


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật I Mùa Vọng Năm A


NGUYỆN CẦU TỈNH THỨC

“Thình lình, ngày ấy bất ưng
Nguyện cầu tỉnh thức, để đừng ngủ mê
Hai ông, một ruộng, chưa về
Một đem một bỏ, não nề phân đôi
Hai bà, một cối, chưa thôi
Một đem, một bỏ, hỡi ôi coi chừng…”

Nhắc đi, nhắc lại đã từng  
Chân co, chân duỗi lừng khừng xem khinh
Nhắc ai, nào phải nhắc mình
Bận tâm lắm nỗi, thường tình nhân gian
Đợi chi chung cục thế tàn
Mai kia, mốt nọ, bình an chắc gì!
Bức tranh vân cẩu ra chi
Phù hoa mấy thuở e khi lỡ làng
Về khi chưa tắt chiều vàng
Kẻo đêm chụp xuống trái ngang một đời
Ngửa trông lên chốn cao vời
Bến lành Cha đợi, quê Trời Chúa mong
Để luôn tỉnh thức một lòng
Thắt lưng đợi Chủ, đèn chong sáng ngời.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

                                 



THƠ: NGAI VƯƠNG


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 34 Thường Niên C 
Lễ Chúa Ki-Tô Vua Vũ Trụ



NGAI VƯƠNG

Hoàng cung, Hang(*) đá tồi tàn
Ngai Vương lạnh lẽo, cơ hàn Máng(*) hôi
Dế, trùng nhã nhạc ỉ ôi
Bò, chiên sưởi ấm quanh nôi bái chầu

Trần gian, Nhục(*) thể nhiệm mầu
Ngai Vương bờ bụi cơ cầu khắp nơi
Xuôi nam, ngược bắc một đời
Người Na-gia-rét(*) chịu lời rẻ khinh

Trên Ngai Thánh Giá tội tình
Quân Vương hiển lộ thân hình tang thương
Ngửa xem ơi kẻ qua đường
Ân tình Thập tự phi thường vô song

Không vàng nguyên, chẳng bạc ròng
Ngai Vương ngự trị trong lòng muôn dân
Lý hình, xiềng xích đâu cần
Khi Lòng Thương Xót rần rần chảy tuôn

Tình Yêu(**) dào dạt biển nguồn
Là hằng, là mãi, là luôn tuyệt vời
Thơ lòng một khúc chơi vơi
Ngai Vương dâng tiến điệu trời thênh thang.

******************************

(*) Hang Bê-lem, Máng cỏ Chúa nằm, Chúa làm người, Giê-su Người Na-gia-rét
(**) Thiên Chúa là “Tình Yêu” (Tình Yêu viết Hoa)
       Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: ANH LINH VỀ VỚI MƯA RƠI






 ANH LINH VỀ VỚI MƯA RƠI

Mưa bôi trắng xóa chiều đông
Tưởng dòng lệ đẫm cậy trông năm nào
Linh về động gió xôn xao
Thì thào hùng sử nghẹn ngào tích xưa
Án oan gánh mấy cho vừa
Nắng trưa phơi xác, chiều mưa bêu đầu!
Mảnh đời cuốc bẫm cày sâu
Công hầu khanh tướng biết đâu mơ màng
Mẹ quê một nách đảm đang
Quần lam áo lũ cao sang gì người
Khép cho phản quốc, trêu ngươi
Khắc cho “Tả Đạo”, khóc cười tang thương
Làm nên một cuộc nhiễu nhương
Ngàn năm máu nhuộm bạo cường sử xanh
Pháp trường cam phận hiền lành
Chứng nhân Đạo thật, sáng Danh Chúa Trời…

Chiều đông sùi sụt mưa rơi
Bi hùng sử ấy một thời trung trinh
Trầm ngân vẳng khúc Thiên đình
Giọt đều rờn rợn anh linh xưa về.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng