BÀI CA ẤY






BÀI CA ẤY

Bài ca ấy chiều hiu hiu gió thoảng
Lững lờ bay chầm chậm lướt mây cao
Nắng mơn man đùa muôn thú ngọt ngào
Cung mầu nhiệm tình Trời đang réo rắt.

Lời huy hoàng thẳm từng không trong vắt
Ý an bình dìu dịu thoáng hương xa
Gợi khúc ca rực cánh bướm la đà
Thơ rộn rã tràn về như sóng cả.

Bài ca ấy rụa ràn xanh màu lá
Thắm sắc hoa và huyền ảo trăng mơ
Đẫm hồng ân hơi thở nhẹ sương mờ
Khi tạo vật cất cao lời chúc tụng.

Bài ca ấy ai hàm hồ tưởng vụng
Mà du dương say đắm cõi thiên cung
Hợp tấu nên thiên tuyệt khúc trầm hùng
Bài ca ấy, ôi, bài ca tạo vật.
   ----------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng



LÀM MÔN ĐỆ






LÀM MÔN ĐỆ

Làm môn đệ xem ra buộc đòi thế
Đã bỏ mình còn bỏ cả thân nhân
Cửa hẹp kia mời gọi bước ân cần
Mang khổ giá bổn phận mình vác lấy

Làm môn đệ xem ra thiệt thòi đấy
Tưởng làm đầu, phải phục vụ anh em
Tát má kia chìa má nọ đi kèm
Tha thứ mãi đến bẩy mươi lần bẩy

Ôi, bậc thầy chiêu sinh là thế đấy!
Toàn ngược đời khi hứa những chông gai
Không hư vinh chỉ trần trụi môn bài
Như chính Ngài phơi thân trần Thập-giá

Làm môn đệ xưa nay là thế cả
Mọi thiệt thòi ngu dại nhất dương gian
Mà xem ra ngu ngốc vẫn ngàn ngàn
Vẫn khổ giá lên đường vào cửa hẹp

Ôi, mầu nhiệm môn sinh là tuyệt đẹp
Thế gian này mù mở thấy sao kham
Khi lòng còn đầy rẫy những gian tham
Thì môn đệ vẫn dại khờ muôn thuở

Làm môn đệ đâu màng người trách quở
Thầy đi đâu trò theo nấy yêu thương
Muôn lối đi trò chỉ thấy một Đường
Đường, Sự Thật muôn năm, Đường Sự Sống.(*)
       -----------------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Ta là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống (Lời Chúa)


CHÚA ĐÒI MÔN ĐỆ




TIN MỪNG CHÚA NHẬT 23 THƯỜNG NIÊN NĂM C


CHÚA ĐÒI MÔN ĐỆ

Thấy người theo Chúa rất đông
Chúa quay lại bảo: “Ai không bỏ mình
Vợ con, cha mẹ, thâm tình
Tự mình mang vác khổ hình theo Tôi
Không làm môn đệ được rồi!
Muốn xây tháp lớn phải ngồi tính toan
Khả năng có thể chu toàn
Kẻo ra dang dở khôn ngoan còn gì?
Vua nào giao chiến chẳng khi
Xem ta một vạn chống thì hai không?
Bằng không, giao hảo hòa đồng!
Ai không từ bỏ, đèo bồng đa mang
Môn đồ kiểu ấy chẳng màng!”

Chúa đòi môn đệ đá vàng phân minh
Thế gian phải chết phần mình
Sống là cho Chúa trọn tình thủy chung
Xứng người môn đệ bao dung
Thầy sao trò thế hào hùng biết bao
Chông gai đợi bước anh hào
Gian nan thử thách thấp cao một đời.
    ---------------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng