THƠ: THƯƠNG EM









THƯƠNG EM


Dáng xưa tha thướt dịu dàng
Bưng bê năm tháng hai hàng chân cong
Thương em thắt đáy lưng ong
Tàn phai buổi chợ đục trong giọt buồn
Sần chai bút tháp xưa suôn
Gót son nứt nẻ đầu nguồn cuối sông
Thương, anh chẳng nỡ tang bồng
Vác mang hạ tiện gánh gồng áo cơm
Em thành rạ anh đã rơm
Ân tình một thuở còn thơm một đời.
   -----------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: BIẾT BAO ÂN HUỆ










TIN MỪNG CHÚA NHẬT 28 THƯỜNG NIÊN NĂM C





BIẾT BAO ÂN HUỆ


Mười người phung hủi đáng thương
Đánh liều chặn Chúa giữa đường nài van:
“Nếu Thầy muốn, mọi bệnh nan
Chúng tôi lành đã, bình an tức thì”
“Các anh, Tư-tế hãy đi”
Trên đường bệnh khỏi, phân ly đôi dòng
Chín người bạc dạ thong dong
Một chàng cảm mến thật lòng trở lui
Thấy anh Chúa luống ngậm ngùi:
“Nhờ tin bệnh khỏi chia vui với chàng”

Thói đời bạc bẽo nghênh ngang
Qua cầu rút ván đôi đàng đôi nơi
Biết bao ân huệ một đời
Chúa ban dư dật chẳng lời tạ ơn
Xin cho con biết thiệt hơn
Tri ân Cao Cả, Thái Sơn ví dầu
Thêm gì cho Chúa được đâu
Nhưng là ơn ích nhiệm mầu cho con.
     --------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng