THƠ: XIN NGÀI, CHÚA THƯỢNG!


THI CA TIN MỪNG CHUA NHẬT 34 THƯỜNG NIÊN A

LỄ CHÚA GIÊ-SU VUA VŨ TRỤ

XIN NGÀI, CHÚA THƯỢNG!

Vua cao cả, Vua uy hùng
Trần hoàn kính lạy Thiên cung bái thờ
Nhiệm huyền Hoàng đế ngàn mơ
Khúc ca réo rắt bài thơ diệu vời
Ôi, Vua Chí Thánh cõi Trời
Quân vương tự hạ xuống đời làm dân
Ngự Ngai-Thánh-Giá  ân cần
Vòng Gai là Miện(*) cho gần với Ai!
Mặc cho ngày tháng phôi phai
Bên đời hiu quạnh miệt mài đứng mong..

Trầm thương một giọt đáy lòng
Xin Ngài, Chúa thượng! Long đong đủ rồi.
******************
(*) Vương miện

Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: THỜI TỬ ĐẠO


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 33 THƯỜNG NIÊN A
KÍNH TRỌNG THỂ CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM

THỜI TỬ ĐẠO

Hiu hắt gió, theo Linh về, rờn rợn
Trang sử hùng vang vọng mãi hôm nay
Khói hương bay bảng lảng vướng ngang mày
Niềm cảm khái sục sôi trào huyết quản

Ôi, một thuở tang thương thời ly loạn
Chuyện nồi da xáo thịt thấy thương tâm
Gán tội danh “Tả Đạo”  rất thâm trầm
Khơi máu đổ đầu rơi đầy bi tráng

Hơn trăm ngàn(*) trải dài theo ngày tháng
Nào bá đao, nào trảm quyết, đau thương
Rũ tù đây, phát vãng đó, trăm đường
Làm hôn ám cả trời mây, sông nước

Bị truy đuổi khắp nẻo đường xuôi ngược
Phải trốn chui, trốn nhủi ánh ban mai
Đời hóa nên ác mộng suốt đêm dài
Vì “Gia-tô” mà dám theo “Tả đạo”

Chỉ là những chân quê xem khờ khạo
Chỉ là phường bách tính rất chân phương

Cũng có khi anh lính quá bình thường
Hoặc thảng cũng một vài quan quyền quý

Từ non xa đến tận cùng phố thị
Từ bạch đinh đến quan cách trên cao
Đạo dạy cho về Chân lý ngọt ngào
Nên thà chết chẳng thà bỏ Đạo thật

Vì Đức Tin mà xem thường được mất
Chuyện trần gian phù vân thảy phù vân
Chọn Thiên cung mà chê bỏ tục trần
Thịt da ấy so sao tày gươm bén

Dù rên xiết dưới cực hình, chẳng thẹn
Dù lão niên, phụ, ấu vẫn kiên trung
Bất khuất cho cường bạo thấy hào hùng
Người làm chứng về Đạo Trời là thế

Hoàng hôn đỏ tưởng máu pha hòa lệ
Gió xa về tựa Linh đến xôn xao
Nghẹn ngào theo bi hùng sử ngọt ngào
Thời Tử đạo hơn trăm ngàn(*) dân Việt
*********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Hơn 100.000 người đã chết vì theo Đạo Giê-su



THƠ: DẠI KHÔN, KHÔN DẠI và ĐỪNG CÓ GIẢ HÌNH



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 32 Thường Niên A

DẠI KHÔN, KHÔN DẠI

Lại là khôn dại, dại khôn
Một đời cũng chỉ một Hồn mà thôi
Đong đưa nghiêng ngả, hỡi ôi
Bóng câu cửa sổ, nước trôi qua cầu
Dại khôn, khôn dại, nhiệm mầu
Trần gian một thuở, nông sâu mấy lần
Mười cô trinh nữ thanh vân
Năm khôn, năm dại cân phân đôi đường
Đèn, dầu cùng hướng một phương
Đèn, dầu hai ngả, đôi phường dại chưa!
Phù vân mê mải đã thừa
Thình lình Chủ đến mới chừa, kịp không?
Trần gian bao vạn ngày hồng
Vĩnh hằng tuột mất, mênh mông mịt mờ.
                  ******************
           Giu-se Nguyễn Văn Sướng

Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 31 Thường Niên A

ĐỪNG CÓ GIẢ HÌNH

Một đời nghễu nghện trên cao
Đao to búa lớn thét gào dân đen
Gánh to chất nặng vai hèn
Ngón tay chẳng đụng khá khen cho Thầy
Dạy lời công chính trên mây
Riêng mình chẳng giữ giỏi bầy thế thôi
Hộp Kinh nới rộng hỡi ôi
Kéo dài tua áo xứng ngôi vị mình
Ưa ngồi cỗ nhất rung rinh
Ghế đầu hội quán hiển vinh tranh giành
Thích người chào hỏi uy danh
Ráp-bi hiển hách tốt lành bậc trên...

Ai mà tự hạ, nâng lên
Tự nâng sẽ hạ, lẽ đền công minh
Thật lòng, đừng có giả hình
Nói lời phải giữ, trọng khinh đôi đàng.
******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng