THƠ: NHƯ TIẾNG THAN DÀI HỎI TẠI SAO & GIÁO ĐƯỜNG BA MÙA DỊCH

 

 NHƯ TIẾNG THAN DÀI HỎI TẠI SAO


Huyền nhiệm nào đây, Dịch(*) bốn lần!

Tái đi tái lại quá phân vân

Dấu chỉ mịt mờ, đâu Thiên Ý?

Khi đầy dục vọng bám đeo chân.


Làng trên xóm dưới hóa hoang sơ

Giãn cách lo âu mặt thẫn thờ

Quan phòng, phó thác lòng Thiên Chúa

Thế giới xem kìa, vẫn tỉnh bơ.


Bom đạn, chiến tranh cứ vũ trang

Phá thai, đồng tính, thói ngang tàng

Sống thử, ly hôn, cuồng hưởng thụ

Diệt vong đường lớn quá thênh thang.


Cũng biết bao người dám hy sinh

Tuyến đầu phục vụ đến quên mình

Sẻ chia cơm áo đầy thương cảm

Đường hẹp gian nan thắm trọn tình!


Canh khuya nghe vẳng gió thì thào

Như tiếng than dài hỏi: Tại sao?

Hễ mời Sự Dữ(**), Sự Dữ đến!

Đấm ngực…Tìm về với Muôn Cao.


**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Covid 19

(**) Ma Quỷ



GIÁO ĐƯỜNG BA MÙA DỊCH

Nắng đã tắt Giáo đường gầy mùa dịch(*)
Tháp cao buồn im vắng tiếng chuông ngân
Hàng Sưa xanh trầm mặc đứng tần ngần
Nhìn những chiếc lá vàng rơi, xào xạc

Ngọc Lan nào thoảng hương đưa man mác
Màu chiều chùng màu trống vắng chia phôi
Tâm tư vương len lén chút bồi hồi
Huyền nhiệm cũ bốn mươi năm đại mạc

Sân Giáo đường cô đơn nằm ngơ ngác
Ghế đá mờ bụi phủ dấu hoang vu
Dãi phong sương hang đá đứng lù lù
Hiu hiu gió về theo cùng tịch mịch

Giáo đường gầy trải ba mùa đại dịch
Chiều chậm buồn nhìn nắng tắt nao nao
Đoạn trần ai đủ cay đắng ngọt ngào
Chút huyền ảo mơ hồ nào vẫy gọi.

*********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Covid 19