THƠ: CÓ MỘT CON ĐƯỜNG


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật I Mùa Chay Năm A


      LUNG LINH CÁM DỖ.

Nhân sinh, cám dỗ: Huyền vi
Từng giây, từng phút sân si, nhiệm mầu
Khát khao vật vã trong đầu
Ước mong nung nấu thẳm sâu đáy lòng

Phân vân đường thẳng lối cong
Ngần ngừ xác đục hồn trong bẽ bàng
Ngã ba thiện ác rõ ràng
Ma xui, Quỷ khiến, mơ màng xấu xa!

Không là bản tính người ta
Thế mà hình bóng thiết tha chẳng rời
Lại thêm xác thịt xu thời
Thế gian phụ họa cả đời nguy nan

Một lần nhập thể thế gian
Ngài(*) đem hy vọng bình an cho đời
Tổ tông sa ngã bỏ Trời
Ngài đem Cứu độ gọi mời thế nhân

Vượt qua cám dỗ phù vân
Theo Ngài đón nhận hồng ân Tin Mừng
Gieo trong nước mắt rưng rưng
Gặt về hạnh phúc tưng bừng đời sau.

Lung linh cám dỗ vạn màu
Cuối cùng cũng chỉ dàu dàu hư vô
Hư vô ngay cả nấm mồ
Bụi tro, tro bụi ô hô, còn gì!

****
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: CÓ MỘT CON ĐƯỜNG



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 7 Thường Niên Năm A

CÓ MỘT CON ĐƯỜNG

Đạo Trời đâu buộc giỏi giang
Không đòi giàu có, chẳng màng lợi danh
Đạo Trời hệ bởi tâm thành
Và Yêu, tuyệt đỉnh trọn lành Đạo ngay

Chỉ yêu thân thuộc, thường thay
Yêu thù mới thật Đạo này Trời ban
Đến ngày phán xét thế gian
Chỉ tiêu định đoạt cao ngàn là yêu

Sinh thời hành xử mọi điều
Hễ yêu là đạt cao siêu nước Trời
Kỳ dư, hão mộng xa vời
Vĩ nhân, bác học qua đời, hư không!

Chết là dấu hỏi mênh mông
Dấu than não nuột, cậy trông vào gì
Chết xong còn chốn nào đi
Hay là chấm hết, lấy chi mà lường

Thế gian có một Con Đường
Dẫn về tuyệt đỉnh yêu thương ngọt ngào
Là lời giải đáp muôn cao
Đường-duy-nhất chẳng đường nào khác đâu

Con Đường Giê-su nhiệm mầu
Đất Trời kết nối nhịp cầu huyền siêu
Yêu thương giới luật mỹ miều
Ngày sau hưởng phúc tình yêu vĩnh hằng

**********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: ĐẦU XUÂN ĐẠI DỊCH & YÊU LÀ TẬN THIỆN



ĐẦU XUÂN ĐẠI DỊCH

Đầu xuân, đại dịch(*), thật buồn!
Căn nguyên bởi Tội cội nguồn Tổ Tông
Tội chồng chất tội, buồn không
Thỏa thuê hưởng thụ thả rông cuộc đời

Hôn nhân đồng giới, trời ơi
Phá thai thành luật...kể Trời bằng vung!
Phải chăng thời đại cuối cùng?
Thiên tai nhân họa trùng trùng bủa vây

Đâu đâu cũng thấy xưng thầy
Chẳng ai đấm ngực tội nầy tại tôi!
Đầu xuân, đại dịch(*), than ôi
Hoang mang, lo lắng, xuân trôi muộn phiền

Bao la lòng Chúa nhân hiền
Quyền năng Đức Chúa vô biên cao vời
Xót thương nhân loại chơi vơi
Hồng ân tuôn đổ ơn Trời thứ tha

Để mùa xuân mãi hoan ca
Trần gian vui hưởng tình Cha Thiên đình
Đường trần nhẹ bước quang minh
Đợi chờ ân thưởng hiển vinh muôn đời.

*******
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Đại dịch Corona Virus 

YÊU LÀ TẬN THIỆN

Luật dùng phù trợ con người
Dữ-Lành phân biệt, sáng tươi cuộc đời
Luật không nệ luật, tuyệt vời
Lương tâm là luật của Trời khắc ghi

Đường lành ngay chính bước đi
Luật trong tâm khảm huyền vi vẹn toàn
Từ trong tâm trí đã ngoan
Công bằng bác ái hân hoan thế trần

Kìa xem, Lời Chúa ân cần:
“Phần Ta, Ta bảo...” thập phần quang minh
Tận trong sâu thẳm là tình
Yêu người là chính yêu mình, thế thôi

Trong tâm ước muốn sinh sôi
Ngoài thành hành động nên “Tôi”, còn gì
Ngày ngày Lời Chúa tu vi
 Lương tâm thánh thiện sợ chi thế trần 

Có thì nói có, lần khân
Thề gian chứng dối ác thần chẳng sai
Luật, thì cũng chỉ sơ sài
Yêu là tận thiện xin ai tỏ tường.

**************
                         Giu-se Nguyễn Văn Sướng