THƠ: VỀ THEO ẢO ẢNH






VỀ THEO ẢO ẢNH


Chỉ là cám cảnh chút thôi
Thì em cũng đã xa tôi còn gì
Chút hão mộng, chút huyền thi
Chút nào để nhớ, chút ghi trong lòng

Em chẳng đợi, ta vẫn mong
Qua cầu nước chảy đèo bòng thương tâm
Lắng nghe một tiếng đục trầm
Những khi chiều muộn âm thầm riêng ta

Thì em cũng đã đi xa
Lụa là một thuở, ngọc ngà còn vương
Mơ hồ phảng phất dư hương
Về theo ảo ảnh vô thường nhẹ say

Ta dần quen với men cay
Quen hoài niệm cũ lắt lay mộng huyền

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: BỎ THẦY, HUYỀN NHIỆM CAO SÂU AI BÀY & BỎ THẦY Ư!




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN NĂM B




BỎ THẦY, HUYỀN NHIỆM CAO SÂU AI BÀY


Bỏ “Đường”, chân bước về đâu?
Bỏ Thầy, huyền nhiệm cao sâu ai bày?
Bỏ “Lời”: Chân lý xa bay
Bỏ nguồn “Sự Sống”: Sa tay Tử thần

Phù vân muôn nẻo đường trần
Chỉ “Con Đường” ấy con cần Chúa ơi
Mặc lời hoa mỹ chơi vơi
Cho con “Lời” sống đời đời hiển vinh

Bỏ Ngài, bỏ trọng theo khinh
Âm ty đổi lấy thiên đình cao sang
Trăm năm dù có muộn màng
Chọn Ngài, ôm cả thiên đàng trong tim

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
 


BỎ THẦY Ư!


Con chưa thấy bậc Thầy nào như thế
Chỉ một “Lời” hoán chuyển cả càn khôn
Chưa từng ai sánh được giữa sinh tồn!
Theo ai nữa nếu bỏ Ngài, dại dột

Không chiêu sinh giả hình cho đúng mốt
Không chiều lòng chỉ trần trụi: Hy sinh
Muốn theo Ta, vác khổ giá chính  mình
Làm hạt lúa thối đi trong lòng đất

Yêu mạng mình, mai ngày rồi sẽ mất
Tát má này thì đưa nốt má kia
Phạm tội ư, tay hãy chặt đứt lìa
Ai làm đầu, hãy làm người rốt  hết…”

Lời khó nghe chẳng màu mè thêu dệt
“Thịt Ta đây, là chính thật của ăn..”
Nhiệm huyền thay, “Lời” ấy đã in hằn
Thành điệu khúc ngọt ngào đầy thơ mộng

Thầy là gió là mây là biển rộng
Thầy là Đường, Sự Thật, sống vinh quang
Bỏ Thầy ư, chi xiết nỗi bàng hoàng
Thầy mới có những Lời ban Sự Sống.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng