chùm thơ về các Thánh.


 Ngày mai, 01/11/2021, Lễ Các Thánh. Xin gởi 1 chùm thơ về các Thánh.

ĐỜI CÁC THÁNH
Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Và vẽ vời tô đậm nét hào quang
Đời các ngài như một khúc trường ca
Toàn những nốt mạnh, hùng, gây phấn khởi
Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Khiến các ngài siêu việt khác phàm nhân .
Mặc gian lao cay đắng đến dập vùi
Môi vẫn nở nụ cười thay nước mắt
Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Khiến ngày sau hậu thế mãi mê say
Đời các ngài dệt bởi ánh vinh quang
Nên ngây ngất bao lòng người thiện chí
Phải rất đúng, đời các ngài là thế
Nhưng phải chăng thánh thiện dễ thế ư?
Cho được ôm ấp lấy những hoa hồng
Các đấng ấy đã chọn toàn gai nhọn
Hãy ngắm xem đời Gioan Tẩy giả
Một cuộc đời khổ hạnh chốn hoang liêu
Đã đứng lên khuyên dạy kẻ gian tà
Dù thấy trước đầu sẽ lìa khỏi cổ
Một đời khác: Vị Tông đồ dân Ngoại
Có phải đâu vinh hiển chỉ một ngày
Biết bao lần nước mắt lẫn mồ hôi
Cho tàn kiệt dần mòn người đấng Thánh
Cũng có đấng hiển vinh vì nghiệp cả
Suốt một đời toàn phép lạ gớm ghê
Nhưng nhiều hơn vẫn là những đấng âm thầm
Mà cả đời không được ai biết đến
Các đấng ấy không làm gì to tát
To tát chăng là lòng mến bao la
Phận vụ được trao các đấng ấy chu toàn
Từng chi tiết trong trung thành , tận tuỵ
Biết bao lần cay đắng chảy trên môi
Và bao lần tâm hồn đầy chán ngán
Những lúc ấy các ngài dùng hết sức
Gượng chu toàn phận vụ, dám buông xuôi
Lại có lúc ngã sa vì yếu đuối
Mắt mờ hoen lệ thống hối, ăn năn
Ngước mắt lên quyết làm lại từ đầu
Đời các đấng mãi đâu là vinh hiển
Mà như thế ta rất gần các đấng
Mơ ước chi bao huân nghiệp lớn lao
Bao siêu phàm vĩ đại mãi trên cao
Không, không thế ! hãy bắt đầu từ dưới
Đời các Thánh phi thường! thật như thế !
Nhưng phi thường trong thường lệ, nhỏ nhoi
Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Có chi đâu xin hãy cố trung thành
Đừng thi hoá đời người bằng mơ mộng
Hãy xắn tay và sống với quyết tâm
Hãy lo toan cho phận vụ vuông tròn
Rồi sẽ thấy hoa hồng thay gai nhọn
Rồi sẽ thấy hoa hồng thay gai góc
Hào quang thay cho tăm tối đắng cay
Vinh sáng phục sinh thay chết chóc bây giờ
Và nên trọn cuộc đời YÊU MẾN CHÚA .
***************
Giuse Nguyễn Văn Sướng
CÁC THÁNH VINH QUANG.
Kèn vang nhạc trổi khắp Thiên cung
Đông đảo đoàn dân cất tiếng hùng
Áo trắng sáng ngời tung nhịp bước
Ba lần Thánh, Thánh, Thánh, hô chung
Dương gian Tin, Cậy, Mến trung kiên
Thánh hóa cuộc đời với Chúa chiên
Đủ mọi thành phần trong xã hội
Đi theo Thánh Giá Đấng Nhân hiền
Hiền lành chẳng thán oán kêu ca
Tù ngục, đòn roi vẫn mặn mà
Khiên đỡ là lòng Tin, Cậy, Mến
Thuẫn che Thánh Giá Chúa cao xa
Vinh quang rày hiển trị cao sang
Nguyện giúp cầu thay khách lạc đàng
Chiến đấu hiểm nguy bao thử thách
Mong ngày đoàn tụ hát ca vang.
*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
ĐOÀN DÂN THÁNH.
Tôi đã thấy một đoàn người đông đảo
Áo trắng ngời đang dấn bước đi lên
Họ đồng thanh chung rập tiếng vang rền
Thánh, Thánh, Thánh, Thiên Chúa là cực Thánh.
Trời mở ra rực hào quang lấp lánh
Nghi vệ thiêng dàn trải khắp cao xa
Dàn đồng ca kèn trổi với thanh la
Khi Oai Nghi ngự tòa cao rực rỡ.
Đoàn người ấy từ mọi miền gặp gỡ
Giặt áo mình trong Máu Thánh Chiên Con
Đời trần gian cuộc sống đã vuông tròn
Giờ vinh hiển hưởng bình an bất diệt.
Họ đã sống một cuộc đời thua thiệt
Nhận khó nghèo giữa phú quý vây quanh
Hiền lành hơn khi kẻ ác tung hoành
Nhưng dũng cảm hy sinh cho đạo thật.
Chịu cay đắng khi chối từ ngọt mật
Vác khổ hình thay mơn trớn thế gian
Vẫn kiên gan giữa sóng cả nguy nàn
Theo chân Chúa tìm về đường Thập Giá.
Họ là ai người phu xe vất vả
Bà mẹ nghèo một nách lũ con thơ
Bậc thanh cao tận hiến với bàn thờ
Người tội lỗi quay đầu về hối cải.
Họ là ai nhà khôn ngoan thông thái
Mà chân thành ngồi lần chuỗi đơn sơ
Họ là ai nam, phụ, lão, ấu thơ
Nghe Chúa gọi vui mừng lời đáp trả.
Chung của ăn, là Thần Lương cao cả
Chung niềm tin, chung lý tưởng sắt son
Khắc trán mình Danh Thánh của Chiên Con
Họ được gọi: Dân riêng của Thiên Chúa.
Chung mẫu số là Ba Ngôi Thiên Chúa
Tử số là lòng mến trải bao la
Họ dệt đời thành một bản tình ca
Vườn Thượng giới đầy hoa thơm cỏ lạ.
Đoàn dân ấy, đoàn dân đông đảo quá
Tôi thấy anh, thấy chị khắp gần xa
Tôi thấy tôi giọt nước mắt mặn mà
Sẽ là người nhập đoàn cùng dân ấy.
-------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.
HỌ
Họ như thể người lữ hành cô độc
Lạc lõng đi trong phố chợ đông vui
Giữa thế gian chi tha thiết ngọt bùi
Vì chẳng thuộc thế gian đầy tội lỗi
Họ như thể những người đi rất vội
Mang trong mình Lời cực trọng ân ban
Họ như chiên trong đàn sói hung tàn
Đời giẫm đạp họ hoa đồng nội cỏ
Vì chân lý họ bị đời nghiêng ngó
Được sai đi làm chứng giữa nhân gian
Chân đất đen mà trí những mây ngàn
Đời thù ghét chẳng sượng sùng xấu hổ
Ai đong được gian lao nào đã đổ
Hy sinh nào thầm lặng những không tên
Thánh Giá xưa hoài khao khát đáp đền
Tình yêu sáng soi đường trần lữ thứ
Dù bắt bớ hiền lành không chống cự
Tưởng yếu hèn mà kiên vững hiên ngang
Trong gian truân hằng tưởng tới thiên đàng
Trông cái chết như trông ngày trở lại
Họ như thể đã đi mà còn mãi
Ôi, đoàn người mặc áo trắng tinh khôi
Tiếng trầm hùng còn vẳng vọng xa xôi
Chiều đỏ rực vinh quang màu Tử Đạo.
************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
HỌ LÀ CÁC THÁNH
Một đời vui nhận khó nghèo
Những danh cùng lợi bọt bèo xem khinh
Hiền lành cư xử hết mình
Bao quân độc dữ thật tình yêu thương
Khổ đau vây bọc trăm đường
Khát khao công chính nên gương rạng ngời
Xót thương người bước tả tơi
Tâm hồn trong sạch cao vời đẹp thay
Hòa bình xây dựng chung tay
Dù khi nẻo chính đường ngay nhận sầu
Họ nên con cái Nhiệm Mầu
Chân dung đích thực Cao Sâu Chúa Trời
Họ đi vào chốn thảnh thơi
Trầm uy rập tiếng gọi mời chúng nhân
Họ nên như những Thiên thần
Trắng tinh tâm trí trong ngần phong tư
Họ về với Chúa nhân từ
Thỏa thuê phúc lộc đầy dư Thiên đàng
Họ là các Thánh cao sang
Trần gian tám Phúc thật vàng noi theo.
****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHÙM THƠ MÙA DỊCH


CHÙM THƠ MÙA DỊCH

 

XUÂN VUI SAO VẪN NGẬM NGÙI

  

Xuân vui sao vẫn ngậm ngùi

Suốt năm đại dịch tới lui(*) nặng nề

Đoạn Trần thử thách lê thê

Theo Thầy khổ giá tứ bề chông gai

 

Khắp nơi nhân họa thiên tai

Nơi đầy lũ lụt chốn dài gian nan

Đâu đâu cũng thấy thở than

Mà không đấm ngực tiên vàn tại tôi!

 

Hôn nhân đồng giới, hỡi ôi

Phá thai, li dị nghĩ thôi cũng rầu

Tôn thờ giá trị đẩu đâu

Nhiệm mầu chối bỏ, Cao Sâu khước từ

 

Trượt dài tính xấu nết hư

Chần chừ cơ hội, ngần ngừ hồng ân

Tai ngơ mắt lấp bước chân

                                   Phù vân nối tiếp phù vân cuộc đời

 

Xuân vui sao vẫn chơi vơi

Vĩnh hằng chỉ mỗi xuân Trời mai sau

Trần gian thật giả muôn màu

Xin cho phân biệt vàng thau rõ ràng.

 

***********

 Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Covid 19

 

XUÂN ĐẾN NĂM NAY

 

Dịch đã tưởng ngừng hóa vẫn chưa

Suốt năm đằng đẳng mãi chưa vừa

Đợt này vừa dứt đợt kia nối

Chốn đó nơi đây thật khó ngừa

 

Tết đã gần, con biệt cố hương

Buồn trông bóng lạ cuối con đường

Tàn đông ngọn gió còn se lạnh

Đất khách quê người nhớ dáng thương

 

Mầu nhiệm khổ đau, Thánh Giá ơi

Năm xưa Con Chúa cũng một đời

Con Đường duy nhất về Thiên quốc

Huyền nhiệm phục sinh mới rạng ngời

 

Xuân đến năm nay thấy ngậm ngùi

Con xa vợ bệnh lấy chi vui

Ơi Xuân Muôn Thuở, Xuân Tươi Thắm

Có Chúa xuân nay hóa ngọt bùi.

 

**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 

                                  ĐẦU XUÂN ĐẠI DỊCH

 

Đầu xuân, đại dịch(*), thật buồn!

Căn nguyên bởi Tội cội nguồn Tổ Tông

Tội chồng chất tội, buồn không

Thỏa thuê hưởng thụ thả rông cuộc đời

 

Hôn nhân đồng giới, trời ơi

Phá thai thành luật...kể Trời bằng vung!

Phải chăng thời đại cuối cùng?

Thiên tai nhân họa trùng trùng bủa vây

 

Đâu đâu cũng thấy xưng thầy

Chẳng ai đấm ngực tội nầy tại tôi!

Đầu xuân, đại dịch(*), than ôi

Hoang mang, lo lắng, xuân trôi muộn phiền

 

Bao la lòng Chúa nhân hiền

Quyền năng Đức Chúa vô biên cao vời

Xót thương nhân loại chơi vơi

Hồng ân tuôn đổ ơn Trời thứ tha

 

Để mùa xuân mãi hoan ca

Trần gian vui hưởng tình Cha Thiên đình

Đường trần nhẹ bước quang minh

Đợi chờ ân thưởng hiển vinh muôn đời.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Đại dịch 2019 NcoV

 

TIN ĐỂ THẤY

 

Như Phê-rô, con tưởng mình tin mạnh

Sẽ cùng Thầy đạp sóng gió ung dung

Ngờ đâu khi đời phải bước khốn cùng

Con mới biết “Đồ hèn tin” sâu sắc

 

Ai trưởng thành mà chưa từng vướng mắc

Những sa đi ngã lại rất đau thương

Giữa thế gian hèn hạ quá tầm thường

Và chìm nghỉm trong ba đào cuồng nộ

 

Con đã đuối vì nợ nần ngập cổ

Đã nghiến răng vĩnh biệt những thân nhân

Và ngã lòng khi đại dịch(*) bên chân

Mà quên mất Chúa hồng ân vẫn đó

 

Như ngọn cỏ con rạp mình trước gió

Chúa hằng bên, con quên mất, tin chi!

Mới xót xa bụi đất có ra gì

Con không Chúa, bụi tro hoàn tro bụi!

 

Xin nhắc con, những ngày dài đen đủi

Đêm lại đêm, rồi sẽ đến bình minh

Chúa bên con để chia sớt tâm tình

Và nâng đỡ “Đồ hèn tin” yếu đuối

 

Tin để thấy, khi lòng tin lạnh nguội

Thấy để tin, dầu chẳng thấy đêm đen

Tin vững tin mặc nghi hoặc đan xen

Đi trên nước đến cùng Thầy, hoan hỉ.

 

**********

(*) Corona Virus. 

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

NGÀY DÀI ĐẠI DỊCH

 

Xóm cần lao, thường ngày ồn như chợ

Đại dịch(*) về, hóa im ắng, hoang mang

Chẳng còn ai tha thiết muốn ra đàng

Mọi sinh hoạt bỗng lừ đừ như thể!

 

Người thấm thía phù vân đời dâu bể

Cát bụi hoàn cát bụi kiếp mong manh

Phù-dung kìa rực rỡ cũng qua nhanh

Đại dịch nhắc trăm năm người tỉnh thức

 

Vì bỏ Chúa, thế gian thành cơ cực

Thiên tai này, nhân họa đó, tang thương

Nguyên nhân kia, hậu quả đấy, khôn lường

Đời vắng Chúa, đời chỉ còn bất hạnh

 

Xin sưởi ấm lòng thế nhân hoang lạnh

Ban hồng ân trần thế nối thiên cung

Rút ngắn đi ngày đại dịch khốn cùng

Và hòa giải con cùng Cha ân nghĩa.

 

********

(*) Corona Virus.

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THÁNG MẸ LẠI VỀ

 

Tháng Mẹ lại về với chói chang

Bằng Lăng tím thẫm nở bên đàng

Bông Giấy nhà ai chào lửa hạ

Ngọc Lan dìu dịu thoáng mênh mang

 

Tháng Mẹ lại về tháng sắc hương

Vàng ươm hoa dại mọi ngả đường

Mơn man hương gió mùi thi vị

Mùi của muôn hoa ngỡ Thiên đường

 

Tháng Mẹ lại về vẫn nắng, hoa

Muôn sắc muôn hương vẫn chen hòa

Duy có năm nay không kiệu Mẹ

Đại dịch(*) kéo dài lẽ..qua loa!

 

Không kiệu dâng hoa vẫn nhiệm mầu

Đáy lòng con thảo vẫn thâm sâu

Mẹ Mẹ con con đều hiểu thấu

Chẳng cần thao thức suốt đêm thâu

 

Kỷ niệm năm nay sẽ khó phai

Lữ thứ trần ai Chúa an bài

Sau này kể lại cùng con cháu

Một đoạn ngậm ngùi giữa trần ai.

 

******

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Covid-19

CHÚA HẰNG KỀ CẬN

 

Em-mau thất vọng ngày xưa

Bây giờ đại dịch(*) cũng thừa hoang mang

Gian nan thử thách đá vàng

Còn nhờ ơn Chúa soi đàng đỡ nâng

 

Nhiệm huyền mờ mịt chín tầng

Ba đào ai dễ xin vâng lòng Trời!

Đường trần phải bước chơi vơi

Buông xuôi lắm kẻ rụng rời tâm can

 

Đồng hành Thánh Thể ủi an

Dịu dàng Lời Chúa bảo ban sớm chiều

Sợ chi bão tố cuồng triều

Sợ gì kiệt mỏi liêu xiêu đường dài

 

Tín trung Chúa chẳng đơn sai

Quan phòng Ngài đã an bài huyền vi

Em-mau xưa Chúa cùng đi

Dịch(*) nay Chúa chẳng dễ chi xa rời

 

Xin cho con suốt một đời

Tin yêu phó thác tình Trời bao la

Vui, buồn, sướng, khổ, nhận ra

Chúa hằng kề cận sâu xa nhiệm mầu.

 

**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Corona virus2

 

NHỮNG DẤU CHỈ

 

Tám giờ tối, đường đã khuya, là lạ

Thành phố buồn vắng cả tiếng rao đêm

Trời đầy sao và trăng giãi bên thềm

Khoảng bình lặng trước giờ trời dậy sóng?

 

Thơ ngập ngừng ngôn từ đầy lóng ngóng

Đại dịch(*) chừ lại tái nhiễm, hoang mang

Nghe khắp nơi nhiều tin dữ ngỡ ngàng

Đây tượng Chúa, kia nhà Thờ bị phá!

 

Lòng người đã lẽ nào ra chai đá

Xô-đôm còn rực lửa khét diêm sinh

Ni-ni-vê mà Chúa đã rộng tình

Bài học cũ nhiệm huyền đầy huyền nhiệm

 

Những dấu chỉ đã không còn là hiếm

Dịch chưa qua, lụt kéo đến nguy nan

Phò phá thai, ban đồng tính quấy càn

Dân nước nọ chống dân kia lục đục

 

Người bỏ Chúa là bỏ nguồn hạnh phúc

Thiên tai này nhân họa đó vương mang

Trần thế đang trượt dốc bước hoang đàng

Xin tỉnh giấc, phù hoa phù hoa cả

 

Không Phụng vụ Thánh đường buồn như đã

Dăm bảy ngày hồ thế kỷ xa xôi

Lỗi tại tôi, lòng thống hối thật rồi

Xin rút ngắn chuỗi ngày dài đại dịch(*)

 

******

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

                                             (*) Corona Virus

 

XIN XÓT THƯƠNG ĐOÀN CON

 

Phụng Vụ Thánh tạm ngừng giờ lặng lẽ

Giáo đường gầy đại dịch(*) đứng bơ vơ

Chay qua đi, tuần Thánh cũng không ngờ

Phục sinh đến ngóng mong hoài Thánh Lễ

 

Đại Hồng Thủy, Nô-ê, người khinh dể

Xô-đôm trời mưa cháy lửa diêm sinh

Bốn mươi năm sa mạc héo dân tình

Huyền cầm khóc Ba-by-lon biệt xứ

 

Dương trần mỏi chân chùng đường lữ thứ

Vắng chuông chiều chừ lữ khách cô đơn

Kinh cầu chừng nài nẳng mãi van lơn

Xót thương đến đoàn con mùa đại dịch

 

Tiếng than thở xé lòng đêm tịch mịch

Nhân họa này cội căn ấy, Cha ơi

Lỗi tại tôi, giờ đâu thốt ra lời

Xin đấm ngực tìm về bên gối Chúa

 

Lệ tai ương giờ đã tràn ràn rụa

Nghoảnh mặt nhìn rút ngắn những tai ương

Ôi, Phục sinh, Chúa sống lại phi thường

Cho đoàn con thoát nguy nàn đại dịch.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Covid-19

GIÁO ĐƯỜNG MÙA ĐẠI DỊCH(*)

 

Chiều nghiêng đổ vạt nắng vàng thoi thóp

Ngọn gió gầy ngơ ngác tháp chuông cao

Hàng Sưa xanh khe khẽ tiếng rì rào

Cô đơn đứng Giáo đường mùa đại dịch

 

Ghế gục đầu im lìm cùng tịch mịch

Ánh đèn chầu leo lét đẫm hoang vu

Không gian thêm quạnh vắng giữa tù mù

Trên cao Chúa cúi đầu buồn lặng lẽ

 

Nghe sâu thẳm tơ lòng rung nhè nhẹ

Nhiệm huyền về réo rắt khúc mê ly

Thoảng bên tai lời kinh vẳng thầm thì

Phụng vụ Thánh dường đang rộn ràng cử

 

Chiều tĩnh lặng Giáo đường đời lữ thứ

Đại dịch dài tô đậm nét cô đơn

Nắng xiêu nghiêng bóng nhạt dáng tủi hờn

Sa mạc cũ bốn mươi năm(**) huyền nhiệm!

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Corona Virus (2) chủng mới

(**) Mai Sen dẫn dân Chúa đi qua sa mạc

 

PHẢI CHĂNG DẤU CHỈ

 

Tuần Chay Thánh cuối, cận kề

Mà cơn đại dịch(*) lê thê vẫn còn!

Bụi tro giờ thấm mỏng dòn

Cậy trông, phó thác, sắt son tín thành

 

Mùa Chay, đại dịch song hành

Phải chăng dấu chỉ rành rành cho dân

Xé lòng về với Hồng Ân

Kẻo khi chẳng kịp bước chân hoang đàng

 

Hôn nhân đồng giới sỗ sàng

Phá thai, ly dị trái ngang cuộc đời

Vũ trang thù địch khắp nơi

                                 Nguyên nhân, hậu quả gọi mời trở trăn

 

Dẫu cho cơ hội muộn mằn

Đoàn con đấm ngực ăn năn tội mình

Xót thương, lòng Chúa công minh

Qua cơn đại dịch hồi sinh gian trần

 

Phụng vụ giờ vắng Giáo dân

Giáo đường chiều muộn bần thần cô đơn

Trời cao đổ xuống muôn ơn

Rộn ràng Thánh Lễ sau cơn dịch nàn.

 

******

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

QUAN PHÒNG HAI CHỮ NHIỆM MẦU

 

Giữa cơn đại dịch(*) hoang mang

Ngập ngừng Chay Thánh bước sang cuối mùa

Phù vân giờ thấm cay chua

Tím hồn lãng tử được thua nhạt nhòa

 

Bàn thờ chỉ lá không hoa

Hoang đàng nghịch tử về hòa cùng Cha

Chuông chiều vẳng vọng ngân nga

Kinh cầu nào tím thiết tha đợi chờ

 

Biết đâu Chay cuối ai ngờ

Về thôi khi nắng nhạt mờ chân mây

Dấu thiêng đại dịch cao dầy

Van Lòng-Thương-Xót xuống đầy hồng ân

 

Cuối Chay giờ đã đến gần

Đỉnh cơn đại dịch ôn thần đẩu đâu

Quan phòng hai chữ nhiệm mầu

Xót thương dân Chúa cơ cầu gian nan

 

Giữa cơn đại dịch nguy nàn

Hồng ân toàn xá(**) ủi an vỗ về

Huyền siêu thoát khỏi u mê

Xác hồn khỏe mạnh vẹn bề bình an

 

*******

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Corona Virus (2) 2019-2020

(**) Tòa Thánh vừa công bố Sắc lệnh ban ơn Toàn xá

cho một số trường hợp...trong cơn đại dịch

 

XIN ĐỔ XUỐNG HỒNG ÂN

 

Chay đã nửa, Dịch vẫn còn Đại Dịch(*)

Mầu nhiệm nào trên tăm tối mênh mông

Cát bụi nào về cát bụi hư không

Thơ chợt tím khi chiều về chuông đổ

 

Mùa Chay thánh năm nay nhiều thách đố

Bao hội đoàn bao sinh hoạt ngưng ngang

Giáo đường gầy buồn tĩnh lặng mênh mang

Hoàng hôn tím về se chùng ngọn gió

 

Xin đổ xuống hồng ân bao phận nhỏ

Đoàn con giờ đang thống hối ăn năn

Giọt lệ rơi mang thao thức muộn mằn

Chừng đã tím gian trần đầy tội lỗi

 

Xin cho Đại Dịch, tàn đi rất vội

Lời khẩn cầu nài nẳng thấu tai Cha

Để đoàn con ca tụng khắp bao la

Và màu tím lại dịu dàng Chay thánh.

 

*******

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Đại dịch toàn cầu CoVid 19 (2019-2020)

 

HUYỀN SIÊU MÃI MÃI HUYỀN SIÊU

 

Tím buồn một dải “Ruy-băng”(*)

Cành khô gầy guộc ai giăng hài hòa

Cách tân, cổ kính giao thoa

Bàn thờ chỉ lá, không hoa, dịu dàng

 

Chay về, Dịch(**) vẫn theo sang

Nhiệm huyền mờ tỏ mênh mang quan phòng

Dẫu là đường thẳng, lối cong

Trần gian tro bụi khát mong tình Trời

 

Tím lên điệu hát chơi vơi

Trầm trầm nài nẵng tím lời kinh than

Gió đưa tím nhẹ mơn man

Giáo đường nghiêng bóng tím lan chuông chiều

 

Huyền siêu mãi mãi huyền siêu

Tình yêu mãi mãi Tình yêu nhiệm mầu

Chay về, đại dịch, rầu rầu

Câu thơ chợt tím giọng sầu bâng khuâng.

 

********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Dải vải dài và hẹp dùng để buộc trang trí...

(**) Đại dịch toàn cầu CoVid 19 (2019-2020)

 

GIÁO ĐƯỜNG BA MÙA DỊCH

 

Nắng đã tắt Giáo đường gầy mùa dịch(*)

Tháp cao buồn im vắng tiếng chuông ngân

Hàng Sưa xanh trầm mặc đứng tần ngần

Nhìn những chiếc lá vàng rơi, xào xạc

 

Ngọc Lan nào thoảng hương đưa man mác

Màu chiều chùng màu trống vắng chia phôi

Tâm tư vương len lén chút bồi hồi

Huyền nhiệm cũ bốn mươi năm đại mạc

 

Sân Giáo đường cô đơn nằm ngơ ngác

Ghế đá mờ bụi phủ dấu hoang vu

Dãi phong sương hang đá đứng lù lù

Hiu hiu gió về theo cùng tịch mịch

 

Giáo đường gầy trải ba mùa đại dịch

Chiều chậm buồn nhìn nắng tắt nao nao

Đoạn trần ai đủ cay đắng ngọt ngào

Chút huyền ảo mơ hồ nào vẫy gọi.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Covid 19

 

NHƯ TIẾNG THAN DÀI HỎI TẠI SAO

 

Huyền nhiệm nào đây, Dịch(*) bốn lần!

Tái đi tái lại quá phân vân

Dấu chỉ mịt mờ, đâu Thiên Ý?

Khi đầy dục vọng bám đeo chân.

 

Làng trên xóm dưới hóa hoang sơ

Giãn cách lo âu mặt thẫn thờ

Quan phòng, phó thác lòng Thiên Chúa

Thế giới xem kìa, vẫn tỉnh bơ.

 

Bom đạn, chiến tranh cứ vũ trang

Phá thai, đồng tính, thói ngang tàng

Sống thử, ly hôn, cuồng hưởng thụ

Diệt vong đường lớn quá thênh thang.

 

Cũng biết bao người dám hy sinh

Tuyến đầu phục vụ đến quên mình

Sẻ chia cơm áo đầy thương cảm

Đường hẹp gian nan thắm trọn tình!

 

Canh khuya nghe vẳng gió thì thào

Như tiếng than dài hỏi: Tại sao?

Hễ mời Sự Dữ(**), Sự Dữ đến!

Đấm ngực…Tìm về với Muôn Cao.

 

**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Covid 19

(**) Ma Quỷ