Chùm Thơ Mùa Vọng 2022

 

Chùm Thơ Mùa Vọng 2022

BÊN ĐỜI CÒN VỌNG MÃI

 

Mưa lành lạnh mờ Thánh đường, mùa Tím

Gió hắt hiu xào xạc lũ cây, thu..

U ám mây trời nặng thấp tù mù

Vọng lại đến đem gió mưa vần vũ

 

Tím dịu dàng mùa thiết tha, màu cũ

Giọt đàn quen nào ngân mãi khát khao

Năm theo năm chồng chất nỗi ngọt ngào

Vọng Quang Lâm, ngày chảy tràn ân phúc

 

Tím khẽ khàng mơ màng trên Lễ phục

Giọng kinh chiều chừng tha thiết rưng rưng

Tiếng chuông ngân hình như cũng ngập ngừng

Bài ca Thánh nỉ non niềm nhung nhớ

 

Ai thấm thía thế gian đời tạm bợ

Chiều chậm ngồi tìm chút nắng ngẩn ngơ

Tím thủy chung màu son sắt đợi chờ

Vọng ơi Vọng, bên đời còn Vọng mãi.

 

********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MƯA CHIỀU TÍM VỌNG

 

Mưa chiều rủ gió lê thê

May theo hơi giá kéo về: Vọng đây

Trầm trầm trời thấp nặng mây

Giáo đường lặng lẽ hàng cây gục đầu

 

Đàn lên cung bậc cao sâu

Tím mầu Lễ Phục nhiệm mầu huyền mơ

Không hoa trang trí bàn Thờ

Đợi Ai mà Vọng! Ngẩn ngơ khách đày

 

Quanh co phải uốn cho ngay

Gồ ghề san phẳng bạt tày núi cao

Tự tân cải quá ngọt ngào

Dọn lòng đón Chúa, khát khao tình Trời

 

Mưa chiều tím Vọng chơi vơi

Kinh cầu chầm chậm tím lời vỉ van

Nỉ non tím cả giọt đàn

Gió về se lạnh tím ngàn ý thơ

 

*****************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

BIẾT ĐÂU ĐÂY VỌNG CUỐI ĐỜI



Tiền Hô một thuở còn vang

Tự tân cải quá dọn đàng Chúa đi

Đường ngay nẻo chính khắc ghi

Công bình bác ái thực thi lan tràn



Đồi cao lũng thấp, sẻ san

Vinh danh Chúa cả bình an thế trần

Hai ngàn năm lẻ còn gần

Lời Ai hoang địa ân cần thiết tha



Vẫn đang thời khắc mặn mà

Còn thời Cứu Độ hải hà Chúa thương

Tiền Hô một thuở dọn đường

Nhắc người lạc lối hoàn lương tìm Trời



Biết đâu đây Vọng cuối đời!

Đây thời thuận tiện ai ơi tạc lòng

Dọn lòng đón Chúa trinh trong

Ngày về gặp Chúa khát mong vợi vời.



**********


Giu-se Nguyễn Văn Sướng

GIAN TRẦN HOÀI VỌNG

 

Vọng về mang cả gió mưa

Mang theo lạnh lẽo cho vừa nhớ mong

Giữa dòng trần thế đục trong

Còn ai biết nhắc nhở lòng nhớ Ai!

 

Ngẩn ngơ ghế đá một vài

Hàng Sưa ngơ ngác thu phai dịu dàng

Thánh đường cổ kính thênh thang

Mờ trong mưa gió Vọng đang bước về

 

Tím giăng mù nẻo sơn khê

Tím lên Lễ phục đê mê nhiệm mầu

Tím lời ca khúc lắng sâu

Giọt đàn tím lẫn kinh cầu thiết tha

 

Vọng tô nỗi nhớ đậm đà

Vọng pha chờ đợi mặn mà đăm đăm

Tím màu Vọng, mãi xa xăm

Quang Lâm hoài ngóng tháng năm mịt mờ

 

Lạnh về để tím câu thơ

Gió mưa hoài Vọng bơ vơ khách đày

Ngàn năm mây vẫn mây bay

Trần gian Vọng vẫn Vọng say tình Trời.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

          ĐỊA CẦU MONG ĐỢI.

 

Đất khô cằn mong mưa giọt họa hiếm

Cỏ úa vàng khao khát những sương mai

Hồn con đây tàn héo tháng năm dài

Đêm khắc khoải ngày bồn chồn ngóng Chúa.

 

Bóng Thần Ác phủ trùm trên héo úa

Biết bao giờ mặt đất mới hồi sinh!

Sao chưa mưa trần thế Đấng Cứu Tinh

Cho ánh sáng phá tan màn tăm tối.

 

Kìa thế giới đang lầm đường lạc lối

Để nồi da xáo thịt những sinh linh

Đua vũ trang mặc người đói tội tình

Người vẫn ác với người hơn lang thú.

 

Kìa phá thai mẹ giết con chưa đủ

Sống suy đồi đồng giới hóa hôn nhân

Bao kiêu căng buông thả thói vô thần

Và hưởng thụ và nhẫn tâm vô độ.

 

Trần thế đã đuổi xua mây cứu độ

Giờ khô cằn mưa khát Đấng cứu tinh

Hồn mong sương thánh đức xóa tội tình

Cho trần thế bình an niếm hoan lạc.

 

Mưa cứu chuộc xin về đây tạo tác

Địa cầu giờ mong ngóng bóng Thiên Sai

Kíp đến mau cầu xin Chúa Ngôi Hai

Đàn con dại ăn năn chờ khắc khoải.

 

Xin Chúa đến hồi sinh hồn ngắc ngoải

Sửa lại lòng cây kết quả yêu thương

Cành đơm bông hương nhân đức lạ thường

Người yêu người khát khao về thượng giới.

 

Và đất mới giao hòa cùng trời mới

Và thánh thiêng giao tiếp với phàm nhân

Con với Cha lòng chung tiếng ân cần

Ngày Chúa đến mưa hồng ân cứu chuộc.

    --------------------------------------

    Giu-se Nguyễn Văn Sướng

ĐỢI AI MÀ TÍM

 

Mùa về lạnh lẽo gió mưa

Phong trần lãng tử vẫn chưa hồi đầu

Phù vân như nước qua cầu

Buồn vương khắc khoải đêm thâu võ vàng

Chút chi lay động khẽ khàng

Nhuộm màu Lễ phục mơ màng sáng nay

Đợi ai mà tím say say

Bao ngàn năm Vọng (*) khách đày xa xôi

Gió theo mùa tím đơn côi

Mưa gieo nỗi nhớ bồi hồi đợi trông

Đêm đen mong thấy hừng đông

Trần gian mong Chúa mênh mông nghẹn ngào

Mưa thêm đi nữa trời cao

Gió thêm se sắt nao nao đợi chờ

Mùa về tím nỗi bơ vơ

Như hồn ai tím huyền mơ nhiệm mầu.

 

*************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Mùa Vọng

VỌNG ƠI SAO MÃI ĐỢI TRÔNG

 

Vọng ơi, sao mãi đợi trông!

Hai thiên niên kỷ mênh mông, còn chờ

Mỗi năm mỗi Vọng mịt mờ

Để mùa Tím nổi vật vờ bên song

 

Vọng ơi sao mãi trông mong

Hồn ai khắc khoải đáy lòng hoài thương

Khách đày lữ thứ canh trường

E khi gục ngã bên đường trần ai

 

Vọng ơi năm tháng miệt mài

Gió mưa thêm nỗi dặm dài khát khao

Bao giờ hội ngộ ngọt ngào

Bao giờ hết Vọng, hết thao thức chờ!

 

Vọng ơi muôn thuở huyền mơ

Mùa bàng bạc Tím ngẩn ngơ dịu dàng

Nghe trong mầu nhiệm ngân vang

Trầm thương một giọt khẽ khàng rớt mau.

 

**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

ĐỢI GÌ

 

Đợi gì, Vọng mãi thiết tha

Mỗi năm mỗi Vọng, âm ba dập dồn

Ngã ba trần thế bôn chôn

Phất phơ lau sậy, dại khôn nẻo nào?

 

Bao ngàn năm Vọng, ôi chao!

Đến rồi(*), lại đến(**), ngàn cao nhiệm mầu

Chong đèn đợi Chủ, cạn dầu

Làm sao ưỡn ngực, ngẩng đầu bước ra

 

Quang lâm, ngày ấy bao xa?

Nhưng ngày Chủ gọi riêng ta, bất thần!

Vọng nay, cơ hội còn gần

Sao chưa cải quá tự tân, đợi gì?

 

Chỉ là ảo ảnh mê si

Phù hoa rồi cũng qua thì phù hoa

Mây trôi, gió thoảng nhạt nhòa

Trăm năm vân cẩu lầu tòa tang thương

 

Chỉ là lữ khách tha hương

Trông về nguồn cội buồn vương tím lòng

Vọng ơi, còn có trông mong

Cánh cò gục mỏi long đong khách đày

 

Tím màu Lễ phục chiều nay

Nhuộm hồn ai tím Vọng này rưng rưng

Thoảng nghe từng giọt ngập ngừng

Về thôi, khép lại sau lưng mịt mùng.

 

********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Chúa đã đến trần gian ngày Giáng Sinh

(**) Chúa lại đến trong ngày Quang lâm

 

  DỌN ĐƯỜNG CHỜ ĐÓN.

 

Khởi đầu công bố Tin Mừng

Đức Giê-su Đấng Ki-tô Con Trời

I-sai-a chép để đời:

“Ta sai sứ giả mang lời của Ta

Dọn đường đi trước Con là

Tiếng hô hoang địa vang xa: Sẵn sàng

Con đường Đức Chúa băng ngang

Uốn cho ngay ngắn thẳng hàng Người đi”

Gio-an Tẩy Giả thực thi

Giảng rao phép rửa, tội thì thứ tha

Gio-an mặc áo lạc đà

Ăn châu chấu, thắt lưng da, dạy người:

“Đấng quyền thế hơn tôi mười

Tôi không đáng cởi dép Người dưới chân

Tôi rửa bằng nước trong dân

Còn Người rửa, chính Thánh Thần cho anh”

                                *

                            *       *

Ích-diên xưa quả lòng thành

Nghe lời Tẩy Giả nhanh nhanh quay về

Hôm nay mùa Vọng cận kề

Đường lòng đã sẵn một bề hay chưa?

Kiêu căng bạt xuống cho vừa

Gian tham, tàn ác liệu chừa cùng nhau

Tâm hồn hoán cải trước sau

Kìa Con Chúa đến mau mau đón Người.

      ------------------------------------

   Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

   CN 2 mùa Vọng (Mc 1, 1-8)

NGUYỆN CẦU TỈNH THỨC

“Thình lình, ngày ấy bất ưng
Nguyện cầu tỉnh thức, để đừng ngủ mê
Hai ông, một ruộng, chưa về
Một đem một bỏ, não nề phân đôi
Hai bà, một cối, chưa thôi
Một đem, một bỏ, hỡi ôi coi chừng…”

Nhắc đi, nhắc lại đã từng
Chân co, chân duỗi lừng khừng xem khinh
Nhắc ai, nào phải nhắc mình
Bận tâm lắm nỗi, thường tình nhân gian
Đợi chi chung cục thế tàn
Mai kia, mốt nọ, bình an chắc gì!
Bức tranh vân cẩu ra chi
Phù hoa mấy thuở e khi lỡ làng
Về khi chưa tắt chiều vàng
Kẻo đêm chụp xuống trái ngang một đời
Ngửa trông lên chốn cao vời
Bến lành Cha đợi, quê Trời Chúa mong
Để luôn tỉnh thức một lòng
Thắt lưng đợi Chủ, đèn chong sáng ngời.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


NGUYỆN CẦU VÀ TỈNH THỨC

“Mặt trời xuất hiện điềm thiêng
Mặt trăng tinh tú ngả nghiêng chuyển vần
Địa cầu kinh hoảng muôn dân
Biển gào sóng thét lạc thần phách xiêu
Người ta phấp phỏng đủ điều
Lực trời rung chuyển dữ nhiều lành không
Bấy giờ Con Người thần thông
Mây trời ngự giá thinh không giáng trần
Anh em hãy nhớ ân cần
Này giờ cứu chuộc đã gần bên song
Lưu tâm cẩn thận đề phòng
Kẻo vì chè chén mà lòng bê tha
Thói đời tiêm nhiễm xấu xa
Ngày giờ ập đến ai mà lường đâu!
Nguyện cầu thức tỉnh thâm sâu
Trước Nhan đứng vững ngõ hầu bình an”

Ai mà chẳng biết thế gian!
Kéo lôi cám dỗ hứa ban đủ điều
Quyết tâm rồi cũng liêu xiêu
Ăn năn một sớm hai chiều gió bay
Đời người yếu đuối buồn thay
Cậy Lời Chúa giúp vững tay chống chèo
Vượt đời gian khó cheo leo
Đợi ngày Chúa đến phận bèo vinh quang.
---------------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MƯA BUỒN CHIỀU VỌNG

Vọng đến con còn đứa bé hư
Bao năm Cha đợi vẫn ngần ngừ
Vọng là Cha vọng, con đâu vọng
Nghịch lý muôn đời chốn thế cư!

Vọng đến rồi đi có thấy chi
Đường cong lối quẹo vẫn ôm ghì
Đồi cao lũng thấp còn chưa bạt
Khúc khuỷu gập ghềnh những lối đi

Nào Vọng, nào Chay, ngóng với mong
Đợi chi đợi mãi héo hon lòng
Qua đi ơn Chúa theo dòng nước
Đục mãi đâu còn biết đến trong!

Mưa gió về theo mỗi Vọng buồn
Mơ hồ, chuông lẫn dưới mưa tuôn
Đường trần mỏi gối nghe lòng lạnh
Lãng tử chiều nay nhớ cội nguồn.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


VỌNG TÍM

Tím theo mưa gió, Vọng về
Giáo đường chuông đổ lê thê tím chiều
Se se ngọn tím liêu xiêu
Tím lên Cung Thánh tình yêu đợi chờ
Tím màu áo Lễ huyền mơ
Vọng ơi, Vọng tím câu thơ ngàn đời
Mỗi năm mỗi Vọng tím ơi
Vọng Ai, Ai Vọng tím lời kinh than
Nhẹ vương tím cả giọt đàn
Tìm hồn lãng tử tím van Vọng chờ.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


TIẾNG HÔ NHỎ BÉ

Vọng buồn một tiếng hô vang
Lẻ loi sa mạc phũ phàng nhân gian
Trầm trầm dịu tiếng kinh than
Thì thào lau sậy vỉ van gió đồi

Tiếng hô nhỏ bé xa xôi
Phù hoa tất bật thương ôi lặng chìm
Khô cằn sa mạc con tim
Biết đâu chân lý mà tìm yêu thương

Tiền Hô một thuở chỉ đường
Tiếng kêu hoang địa bốn phương tìm về
Thế trần thoát vượt bến mê
Dọn đường Chúa đến vẹn bề chiên ngoan.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MÙA VỀ VỚI MƯA

Mùa về với những cơn mưa
Tím màu phẩm phục ngàn xưa đợi chờ
Một lần Ngài đến như mơ
Để mùa trông đợi bơ thờ về sau
Mưa bôi trắng xóa một màu
Giục lòng sám hối đớn đau tìm về
Kinh cầu nài nẵng lê thê
Xin người lạc lối lỗi thề ăn năn
Mưa như xoa dịu trở trăn
Trời cao khứng xóa lăn tăn tội tình.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

VỀ, VỀ NHÉ.

Tím trải mùa nhẹ buồn đời lữ thứ
Ai trở về mà nước mắt rưng rưng
Hồn quê xa lòng nhung nhớ chẳng từng
Trong gió thoảng mơ hồ lời kêu gọi.

Chút le lói ăn năn nào còm cõi
Người nghoảnh nhìn đường gió bụi tang thương
Ước mơ xưa giờ cũng đã tầm thường
Đi đâu nữa, loanh quanh đời cũng mệt.

Những vấp ngã hằn sâu đầy dấu vết
Mỗi chiều về nhức nhối cứa trong tim
Buồn dâng lên vạt nắng tắt lặng chìm
Đợi chi nữa mà chẳng về chân hỡi.

Giáo đường tím tiếng kinh cầu chờ đợi
Trở về thôi ngày đã lịm hoang vu
Tiếc nuối chi một khoảng tối tình thù
Bên gối Chúa, gục đầu nghe nức nở.

Tím phẩm phục dịu dàng màu nhắc nhở
Xé lòng ra mà băng bó tâm can
Yêu thương dâng tím ngát nhuộm cung đàn
Về, về nhé, tím thì thầm giọt nhịp.

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

TRỜI CAO XIN ĐỔ NGÀN SƯƠNG

Trời cao nghe hỡi, lời xin
Vực nâng an ủi niềm tin bơ thờ
Hoang vu trắng nỗi đợi chờ
Tím màu trông đợi mịt mờ tăm mây
Sương bầy theo gót lưu đầy
Úa vàng dưới ruộng héo gầy trên nương
Trời cao xin đổ ngàn sương
Xin mây công chính mưa thương yêu về
Địa cầu thoát khỏi cơn mê
Hoa lòng nở rộ xum xuê trái hồn
Thế trần đã thấu dại khôn
Ngày đêm khắc khoải bồn chồn đợi mong
Mưa nguồn Cứu-Chuộc tinh ròng
Đất hồn khô hạn muôn lòng khấn van.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MÙA TRÔNG ĐỢI

Tím lại về mơ màng trên phẩm phục
Lá chia cành nhẹ tím lúc sang đông
Gió se se tím lạnh khói bềnh bồng
Mùa lại đến đem tím ùa lặng lẽ

Câu kinh chiều tím lòng ai nhè nhẹ
Giáo đường gầy nghiêng bóng tím trơ vơ
Mưa che thêm xóm đạo tím mịt mờ
Đâu tím đợi mà hồn ai ngong ngóng

Thánh Giá cao tím nền trời in bóng
Tiếng chuông hồi lịm tím vút không gian
Tím hồn ai thấm đẫm những giọt đàn
Mùa ân phúc, mùa dịu dàng màu tím

Tím khẽ khàng câu kinh cầu ngọt lịm
Mầu nhiệm nào nhắc nhở tím yêu thương
Thơ say cung điệu tím đến lạ thường
Huyền ảo tím phủ đầy mùa trông đợi.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


NHƯ HOANG MẠC CHỜ MƯA


Con đốt đuốc soi tìm mình trần trụi
Giữa nẻo đường trần thế đứng lơ ngơ
Tháng năm trôi mòn mỏi đã mệt phờ
Mà đêm tối mịt mù màu hoang vắng

Chúa trồng con đâu mong tìm quả đắng
Trắng tay hoài dầu ân phúc no dư
Bao chuyến qua còn đứng mãi chần chừ
Còn lưỡng lự? Còn ngần ngừ nấn ná?

Con tự hỏi sao còn chưa đáp trả?
Khi lòng hoài khát vọng những cao siêu
Khi bâng khuâng trống vắng biết bao chiều
Tìm chi đó, đợi chi mà quyến luyến

Như hoang mạc chờ mưa về thỏa nguyện
Đất khô cằn mong sương sớm thâu đêm
Con đợi Ai hồn chín nẫu ngọt mềm
Xin kíp đến Ai kia Người hãy đến

Trời cao hỡi sương sa Người đáng mến
Mưa nguồn về tuôn đổ Đấng Công Minh
Con nay đang hoài khao khát ân tình
Mùa trông đợi tím mong chờ khát vọng.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THỜI HỒNG ÂN CỨU ĐỘ


Hãy sám hối và bỏ đàng tội lỗi
Rìu sắc kề sát gốc chớ coi khinh
Đây, thời gian thuận tiện để soi mình
Cây không quả chặt phăng cho vào lửa.

Còn rộng mở thì mau len vào cửa
Kẻo khóa rồi đấm ngực ích chi đâu!
Thời Hồng-ân Cứu-độ rất nhiệm mầu
Đừng lần lữa mau ăn năn trở lại.

Chớ suy tưởng theo lối đường cuồng dại
Xiêu đằng nào ngã đằng ấy sai chi
Ngày không đi đêm chợt đến còn gì
Lù lù thấy quan tài mới nhỏ lệ.

Thoảng hoang địa bao ngàn năm vẫn thế
Đâu hẳn rằng lời ấy nói cho tôi
Ran bên tai Tên Cám Dỗ chài mồi:
“Giây phút cuối gương Trộm Lành bắt chước!”

Phù vân cả, một cuộc đời xuôi ngược
Lãi thế gian chính mình thiệt, dại không?
Đời chóng qua tựa hoa cỏ ngoài đồng
Nơi nó mọc có còn chăng vết tích!

Mau sám hối cho đời ra ơn ích
Ngày đơm hoa đêm kết trái yêu thương
Hòng mai sau vinh phúc cõi thiên đường
Đạt cùng đích Chúa mong người hạnh phúc.
---------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.


XIN TRỜI ĐỔ XUỐNG SƯƠNG MAI


Xin Trời đổ xuống sương mai
Đất khô hoang phế năm dài khóc than
Còn đâu chim hót râm ran
Hồng phô sắc thắm Huệ lan ngạt ngào!
Hương Nam khô héo trên cao
Vẳng theo tiếng gió đàn nào kêu thương
Gia-liêm nài nẳng canh trường
Xin mưa Cứu Chuộc xin sương ân tình
Lạy Trời mưa Đấng Cứu Tinh
Vinh danh Chúa Cả an bình thế nhân.
---------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HÃY TỈNH THỨC.


“Người ta cứ uống ăn và thỏa thích
Thuở Nô-ê cảnh báo sắp thiên tai
Rồi nước dâng hồng thủy khắp dặm dài
Cuốn phăng cả chẳng còn gì trên đất!

Ngày Con Người quang lâm là bí mật
Như chớp giăng lóe giật suốt đông tây
Và vinh quang rực rỡ giữa tầng mây
Để phán xét người lành và kẻ dữ.

Kìa thiện ác đối đầu sinh và tử
Hai người trên một ruộng sẽ phân ly
Một đem đi một bỏ lại ly kỳ
Hãy tỉnh thức! Ngày giờ nào, ai biết.

Khi gia chủ biết ngày giờ cấp thiết
Ắt hẳn rằng trộm đạo hết mong chi
Vì ông canh, không để mất vật gì
Hãy tỉnh thức, sẵn sàng chờ Chúa đến”

Hai ngàn năm liệu có còn tình mến
Lời dặn xưa còn ghi khắc trong tâm
Thế gian ru ngào ngọt giấc mê lầm
Còn tỉnh thức đợi Chúa về không nhỉ?

Đợi Chúa đến với tâm hồn hoan hỉ
Đèn thắp lên là Lời Chúa soi đêm
Giữa u mê bao lạc thuyết êm đềm
Và chọn Chúa dẫu một đời thua thiệt.
-------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



NGÀY GIỜ LÀ TUYỆT MẬT

Hãy tỉnh thức sẵn sàng chờ Chúa đến
Ngày giờ nào, tuyệt mật đố ai hay
Như gia nhân đợi Chủ suốt đêm ngày
Và mở ngay khi Chủ vừa gõ cửa.

Hãy tỉnh thức như đèn luôn có lửa
Năm cô khôn ríu rít đón Tân Lang
Gia chủ kia đón lõng đứa trộm làng
Vì Chúa phán ngày giờ là tuyệt mật.

Ngày tận thế rõ ràng là sự thật
Đến khi nào, duy mỗi Chúa Cha thôi
Sao băn khoăn, sao lo đứng lo ngồi
Mà tỉnh thức thì lơ là chẳng đoái.

Ai cũng có tận thế riêng đủ loại
Chúa gọi về, nén bạc giấu lăn tăn
Muốn ăn năn thì cũng đã muộn mằn
Vì Chúa đến hệt như người kẻ trộm.
---------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

LẠY TRỜI ĐỔ MƯA

Địa cầu giờ đã hoang vu
Ác thần phủ bóng âm u rợn rùng
Đất hoang sa mạc chập chùng
Cây khô trụi lá não nùng thê lương
Xin Trời cao hãy đổ sương
Mây đem mưa xuống trên nương trên đồng
Giê-Ri-Cô nở vườn hồng
Ngọt ngào vả chín, huệ đồng tỏa hương
Xin Trời mưa Đấng Yêu Thương
Mưa ơn cứu độ mưa đường cứu tinh
Mưa cho mặt đất hồi sinh
Cho Đấng Công Chính oai linh trị vì.
-------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.