ƠI XUÂN MUÔN THUỞ
Cuối năm trái gió trở trời
Mai vàng rơi rụng tơi bời trước sân
Lục tuần thấm thía tấm thân
Bên tay nhức mỏi bên chân tê buồn
Trần gian gần tới cội nguồn
Dửng dưng nhìn cảnh bán buôn ồn ào
Xuân trần mòn mỏi hư hao
Xui lòng vương vấn ngọt ngào xuân thiên
Mắt chưa hề thấy nhãn tiền
Trí chưa hề tưởng vô biên vĩnh hằng…
Ơi Xuân-Muôn-Thuở hay chăng
Bên đời có kẻ khăng khăng ngóng tìm.
**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
THẦN LÀ AI VẬY.
Người ta cúng quải tất niên
Lòng thành hướng vọng vô biên trọn niềm
Những van cùng vái cung khiêm
Dâng về chí thượng uy nghiêm khẩn nài…
Nhưng mà chí thượng là Ai?
Chưa từng tìm hiểu đúng sai phụng thờ!
Cả đời vẫn cứ lơ mơ
Chân co chân duỗi nửa ngờ nửa tin
Nửa tin van vái cầu xin
Nửa ngờ nên chẳng giữ gìn, lần khân
Có Thần hay chẳng có Thần
Thần là Ai vậy? Cực thân thằng người!
Con “Đường” mạc khải sáng tươi
“Sự Thật”, “Sự Sống” tuyệt mười Cha ban
Một thời nhục thể trần gian
Không còn tranh cãi luận bàn: Giê-su.
***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng