CHÙM THƠ VỀ BÁT PHÚC VÀ CÁC THÁNH NGÀY LỄ CÁC THÁNH

 

BÁT PHÚC NƯỚC TRỜI

 

Hiến chương Bát Phúc nước Trời

Hôm nay Chúa dạy ngược đời chẳng cam

Lẽ nào giàu có không ham

Có đâu bách hại, cầm giam lại mừng

Hy sinh đòi hỏi đặc trưng

Đắng cay Sự Thật thẳng thừng nêu cao

Nước Trời xem chẳng ngọt ngào

Đường qua cửa hẹp muốn vào phải đi

Phúc thay những kẻ thực thi

Phúc ai tin kính chẳng nghi chẳng ngờ

Nước Trời ban tặng như mơ

Đơn sơ lòng trí bé thơ tâm hồn

Gian trần dại dại khôn khôn

Biết câu nghịch nhĩ chân ngôn lẽ đời.

 

***************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

HIẾN CHƯƠNG BÁT PHÚC.

 

Thế gian lập hiến sự thường

Hôm nay Chúa dạy hiến chương nước Trời

Thiệt hơn có vẻ ngược đời

Lại là Phúc thật rạng ngời đời sau

Kệ khôn kệ khéo muôn màu

Hiến chương bát phúc thuộc làu khắc ghi

Cứ “Đường” cửa hẹp mà đi

Cứ theo “Sự Thật” thực thi lời Thày

Dù khi thua thiệt hôm nay

Tương lai mờ mịt mai ngày chẳng nao

Sống sao ưỡn ngực tự hào

Công dân nước Chúa biết bao phúc phần.

--------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

ĐỜI CÁC THÁNH

  

Đời các Thánh người ta thường thi hoá

Và vẽ vời tô đậm nét hào quang

Đời các ngài như một khúc trường ca

Toàn những nốt mạnh, hùng, gây phấn khởi

 

Đời các Thánh người ta thường thi hoá

Khiến các ngài siêu việt khác phàm nhân .

Mặc gian lao cay đắng đến dập vùi

Môi vẫn nở nụ cười thay nước mắt

 

Đời các Thánh người ta thường thi hoá

Khiến ngày sau hậu thế mãi mê say

Đời các ngài dệt bởi ánh vinh quang

Nên ngây ngất bao lòng người thiện chí

 

Hãy ngắm xem đời Gioan tẩy giả

Một cuộc đời khổ hạnh chốn hoang liêu

Đã đứng lên khuyên dạy kẻ gian tà

Dù thấy trước đầu sẽ lìa khỏi cổ

 

Một đời khác: Vị Tông đồ dân ngoại

Có phải đâu vinh hiển chỉ một ngày

Biết bao lần nước mắt lẫn mồ hôi

Cho tàn kiệt dần mòn người đấng Thánh

 

Cũng có đấng hiển vinh vì nghiệp cả

Suốt một đời toàn phép lạ gớm ghê

Nhưng nhiều hơn vẫn là những đấng âm thầm

Mà cả đời không được ai biết đến

 

Các đấng ấy không làm gì to tát

To tát chăng là lòng mến bao la

Phận vụ được trao các đấng ấy chu toàn

Từng chi tiết trong trung thành, tận tuỵ

 

Biết bao lần cay đắng chảy trên môi

Và bao lần tâm hồn đầy chán ngán

Những lúc ấy các ngài dùng hết sức

Gượng chu toàn phận vụ, dám buông xuôi

 

Lại có lúc ngã sa vì yếu đuối

Mắt mờ hoen lệ thống hối, ăn năn

Ngước mắt lên quyết làm lại từ đầu

Đời các đấng mãi đâu là vinh hiển

 

Phải rất đúng, đời các ngài là thế

Nhưng phải chăng thánh thiện dễ thế ư?

Cho được ôm ấp lấy những hoa hồng

Các đấng ấy đã chọn toàn gai nhọn

 

Mà như thế ta rất gần các đấng

Mơ ước chi bao huân nghiệp lớn lao

Bao siêu phàm vĩ đại mãi trên cao

Không, không thế! hãy bắt đầu từ dưới

 

Đời các Thánh phi thường! thật như thế

Nhưng phi thường trong thường lệ, nhỏ nhoi

Đời các Thánh người ta thường thi hoá

Có chi đâu xin hãy cố trung thành

 

Đừng thi hoá đời người bằng mơ mộng

Hãy xắn tay và sống với quyết tâm

Hãy lo toan cho phận vụ vuông tròn

Rồi sẽ thấy hoa hồng thay gai nhọn

 

Rồi sẽ thấy hoa hồng thay gai góc

Hào quang thay cho tăm tối đắng cay

Vinh sáng Phục sinh thay chết chóc bây giờ

Và nên trọn cuộc đời YÊU MẾN CHÚA .

 

***************

 

Giuse Nguyễn Văn Sướng

 

ĐOÀN DÂN THÁNH.

 

Tôi đã thấy một đoàn người đông đảo

Áo trắng ngời đang dấn bước đi lên

Họ đồng thanh chung rập tiếng vang rền

Thánh, Thánh, Thánh, Thiên Chúa là cực Thánh.

 

Trời mở ra rực hào quang lấp lánh

Nghi vệ thiêng dàn trải khắp cao xa

Dàn đồng ca kèn trổi với thanh la

Khi Oai Nghi ngự tòa cao rực rỡ.

 

Đoàn người ấy từ mọi miền gặp gỡ

Giặt áo mình trong Máu Thánh Chiên Con

Đời trần gian cuộc sống đã vuông tròn

Giờ vinh hiển hưởng bình an bất diệt.

 

Họ đã sống một cuộc đời thua thiệt

Nhận khó nghèo giữa phú quý vây quanh

Hiền lành hơn khi kẻ ác tung hoành

Nhưng dũng cảm hy sinh cho đạo thật.

 

Chịu cay đắng khi chối từ ngọt mật

Vác khổ hình thay mơn trớn thế gian

Vẫn kiên gan giữa sóng cả nguy nàn

Theo chân Chúa tìm về đường Thập Giá.

 

Họ là ai người phu xe vất vả

Bà mẹ nghèo một nách lũ con thơ

Bậc thanh cao tận hiến với bàn thờ

Người tội lỗi quay đầu về hối cải.

 

Họ là ai nhà khôn ngoan thông thái

Mà chân thành ngồi lần chuỗi đơn sơ

Họ là ai nam, phụ, lão, ấu thơ

Nghe Chúa gọi vui mừng lời đáp trả.

 

Chung của ăn, là Thần Lương cao cả

Chung niềm tin, chung lý tưởng sắt son

Khắc trán mình Danh Thánh của Chiên Con

Họ được gọi: Dân riêng của Thiên Chúa.

 

Chung mẫu số là Ba Ngôi Thiên Chúa

Tử số là lòng mến trải bao la

Họ dệt đời thành một bản tình ca

Vườn Thượng giới đầy hoa thơm cỏ lạ.

 

Đoàn dân ấy, đoàn dân đông đảo quá

Tôi thấy anh, thấy chị khắp gần xa

Tôi thấy tôi giọt nước mắt  mặn mà

Sẽ là người nhập đoàn cùng dân ấy.

-------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 

HỌ LÀ CÁC THÁNH

 

Một đời vui nhận khó nghèo

Những danh cùng lợi bọt bèo xem khinh

Hiền lành cư xử hết mình

Bao quân độc dữ thật tình yêu thương

Khổ đau vây bọc trăm đường

Khát khao công chính nên gương rạng ngời

Xót thương người bước tả tơi

Tâm hồn trong sạch cao vời đẹp thay

Hòa bình xây dựng chung tay

Dù khi nẻo chính đường ngay nhận sầu

Họ nên con cái Nhiệm Mầu

Chân dung đích thực Cao Sâu Chúa Trời

Họ đi vào chốn thảnh thơi

Trầm uy rập tiếng gọi mời chúng nhân

Họ nên như những Thiên thần

Trắng tinh tâm trí trong ngần phong tư

Họ về với Chúa nhân từ

Thỏa thuê phúc lộc đầy dư Thiên đàng

Họ là các Thánh cao sang

Trần gian tám Phúc thật vàng noi theo.

 

****************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

HỌ

 

Họ như thể người lữ hành cô độc

Lạc lõng đi trong phố chợ đông vui

Giữa thế gian chi tha thiết ngọt bùi

Vì chẳng thuộc thế gian đầy tội lỗi

 

Họ như thể những người đi rất vội

Mang trong mình Lời cực trọng ân ban

Họ như chiên trong đàn sói hung tàn

Đời giẫm đạp họ hoa đồng nội cỏ

 

Vì chân lý họ bị đời nghiêng ngó

Được sai đi làm chứng giữa nhân gian

Chân đất đen mà trí những mây ngàn

Đời thù ghét chẳng sượng sùng xấu hổ

 

Ai đong được gian lao nào đã đổ

Hy sinh nào thầm lặng những không tên

Thánh Giá xưa hoài khao khát đáp đền

Tình yêu sáng soi đường trần lữ thứ

 

Dù bắt bớ hiền lành không chống cự

Tưởng yếu hèn mà kiên vững hiên ngang

Trong gian truân hằng tưởng tới thiên đàng

Trông cái chết như trông ngày trở lại

 

Họ như thể đã đi mà còn mãi

Ôi, đoàn người mặc áo trắng tinh khôi

Tiếng trầm hùng còn vẳng vọng xa xôi

Chiều đỏ rực vinh quang màu Tử Đạo.

 

************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

CÁC THÁNH VINH QUANG.

 

Kèn vang nhạc trổi khắp thiên cung

Đông đảo đoàn dân cất tiếng hùng

Áo trắng sáng ngời tung nhịp bước

Ba lần Thánh, Thánh, Thánh, hô chung

 

Dương gian Tin, Cậy, Mến trung kiên

Thánh hóa cuộc đời với Chúa chiên

Đủ mọi thành phần trong xã hội

Đi theo Thánh Giá Đấng nhân hiền

 

Hiền lành chẳng thán oán kêu ca

Tù ngục, đòn roi vẫn mặn mà

Khiên đỡ là lòng Tin, Cậy, Mến

Thuẫn che Thánh Giá Chúa cao xa

 

Vinh quang rày hiển trị cao sang

Nguyện giúp cầu thay khách lạc đàng

Chiến đấu hiểm nguy bao thử thách

Mong ngày đoàn tụ hát ca vang.

 

*****************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 



 

THƠ: TRẢ VỀ CHO CHÚA HUYỀN VI & CỦA TRỜI TRẢ CHÚA & CỦA THIÊN TRẢ LẠI ÔNG TRỜI

 


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 29 Thường Niên A

TRẢ VỀ CHO CHÚA HUYỀN VI


Của Xê-da, trả Xê-da

Trả về cho Chúa mặn mà đời con

Công bằng hoa trái ngọt ngon

Bất công trái đắng mỏi mòn hư vô


Thế gian mù quáng hồ đồ

Trăm năm một cuộc nấm mồ hoang vu

Xê-da tro bụi mịt mù

Còn gì trả lại thiên thu vợi vời


Của Thiên trả lại  cho Trời

Đời đời trả lại đời đời huyền siêu

Cội nguồn xuất tự Tình Yêu

Trả về Tạo Hóa mỹ miều hồn ta


Có chi mà bởi Xê-da

Có chăng tội lỗi xấu xa tự lòng

Trả về cho Chúa trinh trong

Xê-da một thuở ngóng mong còn gi


Trả về cho Chúa huyền vi

Trần gian muôn sự có chi của mình!

Cướp công Tạo Hóa uy linh

Trước sau phải trả trọng khinh tỏ tường


Trả hồn cho Chúa yêu thương

Nhân linh ư vật phi thường biết bao

Trả yêu trả mến ngọt ngào

Trả vê cho Chúa-muôn-cao phận người


                                           **********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CỦA TRỜI TRẢ CHÚA



“Xê-da trả lại Xê-da

Của Trời trả Chúa, sâu xa nhiệm mầu”…


Rạch ròi Trời thẳm vực sâu

Nhập nhằng Ma Quỷ đuôi đầu đảo điên

Công bằng chính trực nết hiền

Trả về cho Chúa nhãn tiền chính ta

Trời cao đất thấp bao la

Đều là của Chúa cao xa diệu vời

Tài cao trí rộng trên đời

Xác hồn sự sống Chúa Trời ban cho

Hợm mình những kẻ mặt mo

Cướp công Tạo Hóa dở trò huyên thuyên…


Dựng ta, ảnh Chúa trinh nguyên

Trả về cho Chúa tinh tuyền hồn ta.


******************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CỦA THIÊN TRẢ LẠI ÔNG TRỜI


Thánh kinh ghi lại rõ ràng:

“Nghe xong, họ những ngỡ ngàng, bỏ đi”…

Còn ai nói được lời gì

Ác tâm lại được trí tri một bài

Khuôn vàng thước ngọc những ai

Thành tâm nhìn nhận đúng sai cuộc đời

“Của Thiên trả lại Ông Trời

Xê-da lại trả của thời Xê-da”…


Xê-da, ngẫm cũng người ta

Cái gì mà chẳng sâu xa bởi Trời!

Bánh ăn nước uống, trời ơi

Hồng ân muôn sự một đời nhưng không


Xê-da, ngẫm cũng viễn vông

Cái gì mà chẳng Hóa Công  tạo thành

Trả về cho Chúa tâm lành

Trả về cho Chúa hồn thanh tinh tuyền

Trả về căn cội uyên nguyên

Là về với Chúa nhiệm huyền toàn năng.


***********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: NƯƠC TRỜI TIỆC CƯỚI VUI SAY & THU VỀ MƯA ĐẪM MÂN CÔI


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 28 Thường Niên A

 NƯƠC TRỜI TIỆC CƯỚI VUI SAY


Nước trời tiệc cưới vui say

Mà người được chọn buồn thay, chối từ!

Hợm mình, khinh thật trọng hư

Thiên đàng chẳng đoái khư khư thế trần


Nước Trời là cả hồng ân

Nhưng không ban tặng xa gần khắp nơi

Tình yêu tha thiết gọi mời

Hãy vào chung hưởng đời đời với Cha


Nước Trời, thực tại sâu xa

Hỡi người ai kẻ mặn mà, đến đây

Nếm đi để biết cao dầy

Kẻo không lại bảo trên mây mơ màng


Đời trần tươi thắm rộn ràng

Nước Trời tiệc cưới cao sang dường nào

Trời nghiêng xuống đất xôn xao

Sang chương tình sử ngọt ngào huyền siêu.


******

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THU VỀ MƯA ĐẪM MÂN CÔI


Mưa khuya sâu lắng bồi hồi

Đệm theo từng hạt Mân côi nhiệm mầu

Thiết tha nài nẳng van cầu

Đoàn con còn ở vực sâu thế trần


Thu về mưa đẫm hồng ân

Mân côi gieo tưới thôn gần xóm xa

Vàng kinh ngọc chuỗi mặn mà

Vang trong đêm tối kính Bà cao sang


Thu về dìu dịu mênh mang

Năm nay không kiệu mưa càng thiết tha

Hạt kinh trầm lắng sâu xa

Kính mừng hoan chúc dâng Bà mến thương


Mưa ru dỗ giấc miên trường

Lời kinh êm ái ai đương tấu hòa

Mưa, kinh, lòng bỗng nở hoa

Vui, Thương, Mừng, Sáng trước tòa kính dâng.


********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CHÙM THƠ THÁNG MÂN CÔI


XÓM ĐẠO, MÂN CÔI VÀ THU


Thu dìu dịu gọi về cơn mưa nhỏ

Đệm nhịp nhàng điệp khúc chuỗi Mân côi

Đẫm trong đêm điệu sâu lắng bồi hồi

Nghe vĩnh cửu mơ hồ vừa vẫy gọi


Thánh thót buồn giọt đều rơi mái ngói

Chầm chậm theo từng hạt đếm trên tay

Con cháu đang nài nẳng chốn lưu đày

Mẹ cứu giúp hộ phù qua đêm tối


Nhà nhà vẳng tiếng cầu  kinh đưa lối

Xóm Đạo nghèo ấm áp dưới mưa thu

Từng hạt kinh rực sáng giữa mịt mù

Liên miên mãi, Kính mừng, Bà có phúc


Tháng Mẹ về, Mân côi lời hoan chúc

Triệu đóa hồng thơm nở ngát trên môi

Điệp khúc trầm mưa nhạc với Mân côi

Ôi, xóm Đạo với thu vàng ân phúc

*******************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

VÀNG KINH CHUỖI NGỌC


Mân côi về với mưa thu

Trầm trầm điệp khúc như ru dịu dàng

Hiu hiu gió nhẹ mênh mang

Giọt rơi tí tách mơ màng mái hiên

Kính mừng thánh thót liên miên

An bình xóm Đạo hòa hiền dưới trăng

Mơ hồ vụt thoáng vĩnh hằng

Vàng kinh chuỗi ngọc cánh bằng thênh thang.


*********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


KINH VÀ MƯA


Mưa thu đệm nhịp Mân Côi

Nhiệm mầu chen giữa da mồi, tóc xanh

Lời kinh, mưa trộn lòng thành

Lung linh ánh nến vẽ tranh tuyệt vời

Thiết tha ru tiếng gọi mời

Êm đềm nối kết Đất, Trời thân thương

Không gian thiêng thánh lạ thường

Mưa, kinh hợp tấu du dương nhiệm mầu

Mẹ về lắng đọng cao sâu

Con theo bao quản cơ cầu trần gian

Mân Côi ân phúc đầy tràn

Đêm mưa xóm đạo bình an hiền hòa.


*************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


MÂN CÔI, MẸ VÀ CON


Mẹ thường có mặt luôn luôn

Sẻ vui hạnh phúc, chia buồn thương đau

Truyền Tin hôm trước, hôm sau

I-sa-ve, Mẹ, đến mau ân cần

Con sinh hang đá cơ bần

Mẹ là nôi ấm nệm thần ru Con

Kìa Con ở lại đền son

Te te tái tái Mẹ mòn gót lê

Con đi dự tiệc chân quê

Mẹ không can thiệp, ê hề rượu đâu?

Con nam ngược bắc dãi dầu

Mẹ là chiếc bóng cơ cầu gió sương

Con treo Thập Giá tang thương

Nghẹn ngào Mẹ đứng phi thường dưới chân

Mân Côi suy ngắm bần thần

Con đâu Mẹ đấy ân cần thương yêu

Gió ru nài nẵng kinh chiều

Êm êm điệp khúc phiêu diêu địa đàng

Mẹ luôn hiện diện cưu mang

Nơi nào có Mẹ thênh thang ngọt ngào.


******

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THU MÂN CÔI.


Chút hương huyền, chút thu mơ

Chút mây chút gió gây thơ dịu dàng

Kinh cầu ai cất mênh mang

Nhiệm mầu sâu lắng thênh thang cõi vời

Đêm trời hồn nhẹ chơi vơi

Trầm trầm huyền ảo gọi mời Mân Côi

Kính Mừng điệp khúc trên môi

Mơ màng xóm đạo đổ hồi chuông xa

Êm đềm về dưới mái nhà

Con đường tĩnh lặng ngọc ngà ánh trăng.


*******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


TRẢ LẠI VƯỜN NHO & TÁ ĐIỀN BẤT LƯƠNG.

 

Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 27 Thường Niên A

 TRẢ LẠI VƯỜN NHO 


Vườn nho là chính hồn con

Chúa giao canh tác, héo hon một đời

Những mong hoa lợi hương Trời

Ngờ đâu quản lý xu thời bất lương


Đã quân trộm cắp một phường

Gian manh còn tưởng phi thường vênh vang

Vườn nho xinh tợ Thiên đàng

Từ con quản lý úa vàng còn đâu


Chúa ban ơn Thánh nhiệm mầu

Chúa sai Thừa tác bắc cầu kéo lôi

Vườn nho xua Chủ đổi ngôi

Lương tâm tán tận nổi trôi phương nào


Xê-da trả Xê-da nao

Trả về cho Chúa ngọt ngào vườn nho

Bao năm chiếm đoạt thẹn thò

Hồn con dâng Chúa thơm tho tinh tuyền.


*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng 


   TÁ ĐIỀN BẤT LƯƠNG.


“Giờ nghe thêm một dụ ngôn:

Kìa Gia Chủ nọ khoét bồn đạp nho

Rào giậu xây tháp cao to

Tá điền canh tác không lo sợ gì

Rồi phương xa ông trẩy đi

Dặn dò đầy tớ đến thì về thu

Tá điền tham quá hóa ngu

Cả màu cả đất dự trù cướp không

Đầy tớ chúng giết ngoài đồng

Người may chạy thoát cũng không vẹn toàn

Chủ vườn lại sai một đoàn

Đông hơn lần trước tính toan việc thành

Ai dè lũ khốn gian manh

Lợi to tối mắt biến thành ác nhân…!

Chủ ngồi suy tính bần thần

Sai Con Ta đến mười phân vẹn mười

Thấy Cậu từ xa tươi cười

Chúng liền tính vội: Đây người nối ngôi

Hè nhau giết quách thì thôi

Toàn gia sản nghiệp nuốt trôi dễ dàng

Chúng lôi Cậu ra giữa đàng

Tra tay sát hại: Thương Chàng chết oan!

Xin hỏi các ông khôn ngoan

Vậy khi Chủ đến tính toan thế nào?”

Họ thưa: “Công lý trên cao

Người: Sai tru diệt, vườn: Trao người lành

Đến mùa hoa lợi nộp nhanh!”

“Các ông hẳn nhớ câu thành ngữ đây:

Thợ xây đã loại Đá nầy

Lại thành Đá Tảng cao dầy đó sao

Công trình của Chúa-Trên-Cao

Thật là mầu nhiệm biết bao diệu kỳ!

Nước Thiên Chúa sẽ lấy đi

Các ông sẽ chẳng được gì nữa đâu

Nhưng ban dân khác ngõ hầu

Biết sinh hoa lợi nhiệm mầu thiêng liêng”.

                           *

                       *       *

Ít-ra-en chính dân riêng

Chỉ vì cứng cổ ơn thiêng mất rồi

Ngày nay Công Giáo chính ngôi

Soi gương cũ, lỗi tại tôi mọi đàng

Ơn nhưng không quý hơn vàng

Trong ngà trắng ngọc lại càng lưu tâm

Hạt giống Lời Chúa âm thầm

Sinh hoa kết quả hương trầm dâng Cao.

    --------------------------------------

   Giu-se Nguyễn Văn Sướng.