THƠ: PHẢI TÌM TRÊN HẾT



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 17 Thường Niên B

PHẢI TÌM TRÊN HẾT

Người ta vất vả mưu sinh
Xưa nay ngẫm cũng thường tình thế thôi
Mà lo, lo đứng lo ngồi
Cơm ăn áo mặc, than ôi một đời
Cả khi, thậm chí cơ ngơi
Vẫn lo trắng tóc, thảnh thơi dễ gì!

Nhu cầu lương thực dẫu chi
Chỉ nuôi phần xác một thì trần gian
Thần lương mà Chúa hứa ban
Đời đời sự Sống cao ngàn Thiên cung
Trần gian lại chẳng ưa dùng
Cô đơn Nhà Tạm ngượng ngùng đợi trông

Hai con cá nhỏ, như không
Và năm bánh nướng, người đông, bõ bèn!
No say chẳng kể sang hèn
Mười hai thúng vụn một phen nhãn tiền
Thế mà lương thực thần tiên
Chẳng bằng lương thực hiển nhiên phàm trần

Cho con biết quý hồng ân
Tin yêu Thánh Thể lương thần cao sang
Của ăn dẫn tới Thiên đàng
Ban ơn trợ lực hiên ngang nước Trời
Bánh Hằng Sống, Bánh cao vời
Phải tìm trên hết của đời phù hoa.

****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: CÓ, RỒI CHO, MỚI NGỌT NGÀO


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 16 Thường Niên B

CÓ, RỒI CHO, MỚI NGỌT NGÀO

“Lánh vào thanh vắng nghỉ ngơi
Nguyện cầu để nhận sức Trời hồng ân”
Tin Mừng loan báo toàn dân
Là nhờ quyền Chúa Thánh Thần ban cho

Kẻ trồng người tưới ra trò
Hạt mầm sinh trưởng lại do Chúa Trời
Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Lắng đời hoạt động, cao lời nguyện xin

Tưởng rằng con đã vững tin
Say đời hoạt động quên vin cậy nhờ
Quỷ Ma đâu phải ngây thơ
Mênh mông sóng nước bến bờ nơi nao!

Có, rồi cho, mới ngọt ngào
Trắng tay làm phúc biết đào đâu cho
Nhận từ gốc Chúa, căn do
Cho là chia sẻ thơm tho ơn lành

Hỡi ai hoạt động tâm thành
Nguyện cầu là biết tranh giành sức thiêng
Chúa thương ban phát ơn riêng
Bão bùng vẫn chẳng ngả nghiêng thuyền đời.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: BÀI SAI CHÚA PHÁI & ĐƯỢC SAI



THI CA CẦU NGUYỆN TIN MỪNG CHÚA NHẬT 15 THƯỜNG NIÊN B

BÀI SAI CHÚA PHÁI


Ra đi, trọng trách trên vai

Vinh quang, Bổn phận, Bài sai lên đường

Tin Mừng gieo rắc muôn phương

Thân nhân hoài niệm, Quê hương mịt mờ


Ra đi còn tưởng trong mơ

Tin yêu Chúa gọi, tai ngơ không đành

Bài sai từ thuở đầu xanh

Ngày về e đã mỏng manh hơi tàn


Vinh quang nào chẳng gian nan

Bài sai nào chẳng ngút ngàn chông gai

Hạt mầm gieo xuống miệt mài

Có đâu vội mọc dặm dài bước chân


Những ngày hạnh phúc hồng ân

Những đêm tăm tối muôn phần chơi vơi

Hạt mầm còn mãi xa khơi

Cỏ gai tươi tốt quyện vời lối đi


Bài sai Chúa phái oai nghi

Hai ngàn năm lẻ huyền vi bao chàng

Đi theo tiếng gọi hiên ngang

Trần gian gieo vãi Thiên đàng mê say.


*********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

ĐƯỢC SAI ĐI


Không tiền, không gậy, lên đàng

Bài sai Chúa chọn, ngỡ ngàng bước chân

Tương lai chẳng kể ngày gần

Cậy trông, phó thác hồng ân quan phòng


Quê người, xứ lạ long đong

Gian nan giọt đục giọt trong khôn lường

Quê người như thể cố hương

Ngày về cầm đã vô phương, mịt mờ


Bài sai nào phải bài thơ

Tin Mừng chưa hẳn mộng mơ người trần

Roi đòn theo những dấu chân

Oan khiên, tù tội, vong thân liền kề


Hạt mầm chìm giữa tính mê

Phù hoa bóp nghẹt đường về xa khơi

Lời rao lạc lõng lưng trời

Chiên trong bầy sói giảng lời yêu thương


Không tiền, không gậy, lên đường

Hồng ân Chúa phủ phi thường Chứng nhân

Tin Vui gieo cả thế trần

Muôn điều còn lại để phần Chúa lo.


****************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THƠ: CON BÁC THỢ MỘC, LẠ GÌ



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT XIV B


CON BÁC THỢ MỘC, LẠ GÌ


Quê hương xiết nỗi thân thương
Gốc cây, bờ cỏ, con đường, dấu xưa
Từng quen tháng nắng ngày mưa
Làng trên xóm dưới sớm trưa một thời

Dấu yêu từ thuở à ơi
Buồn dâng da diết chiều rơi muộn phiền
Ai xa vẫn nhớ hàng hiên
Mảnh sân trăng giãi bình yên xóm làng

Quê hương cũng lắm ngỡ ngàng
Lắm bao thành kiến trái ngang tị hiềm
Xuất thân hoàn cảnh cung khiêm
Ngẩng đầu cũng vướng, oai nghiêm cũng thừa

Ngôi Lời về lại chốn xưa:
“Con Bác Thợ Mộc, sớm trưa lạ gì!”
Thiên Sai, Cứu Thế, lẽ chi
“Tiên Tri vẫn bị khinh khi: Quê nhà”

Dù xua Ma Quỷ: Bác ta!
Làm cho chết dậy: Vẫn là chính Y
Nhìn ngang, thành kiến khinh khi
Nhìn ngửa, thành kiến vẫn ghi nặng nề

Quê hương một thuở quay về
Buồn thay phép lạ chẳng hề xảy ra
Không tin, cũng chẳng mặn mà
“Con ông Thợ Mộc chúng ta lạ gì!”

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


*******************



THƠ: HUYỀN NHIỆM NHÂN GIAN


Thi ca Tin Mừng Chúa Nhật 13 Thường niên Năm B

HUYỀN NHIỆM NHÂN GIAN

Một em, chết giữa ấu thơ
Một bà, bệnh lạ uế dơ một đời
Cùng tin Ngài chính Con Trời
Chết, đà sống lại. Bệnh, thời biến tan

Khổ đau, huyền nhiệm nhân gian
Lão, Sinh, Bệnh, Tử, chan chan kiếp người
Thoạt sinh đã chẳng tiếng cười
Ba chìm bảy nổi trêu ngươi nhân trần

Tin Mừng đến với toàn dân
Ngôi Hai nhập thể, Hồng ân Chúa Trời
Là “Lời” giải đáp mọi thời:
Khổ đau, Sự Chết, đời đời cáo chung

Không là những thuyết mông lung
“Con Người” thực tế, vô cùng quyền năng
Ai tin, được sống vĩnh hằng
Không tin, mai hậu cầm bằng hư vong

Ngài là Sự Sống khát mong
Ngài là Sự thật đáy lòng ước ao
Đường lên Thiên quốc ngọt ngào
Là “Lời” giải đáp Trời trao cho đời.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng