CÁCH TÁCH TRÒNG ĐỎ TRỨNG










       Một cách tách tròng đỏ ra khỏi tròng trắng trứng một cách đơn giản nhưng hiệu quả. Xin tặng giới hiền mẫu Công Giáo clip này. Xin lỗi tác giả clip vì không thể liên hệ để xin phép đăng.



TIN MỪNG CHUYỂN THƠ (Giu-se Nguyễn văn Sướng)



                              Bạn đọc kính mến.
         Hôm nay tôi xin đăng Tin Mừng Thánh Gio-an chuyển thơ.
      Đây là công khó lao nhọc của tôi, đơn thuần chỉ vì yêu mến
Lời Chúa và muốn chuyển tải thành thơ cho dễ ngâm ngợi.
       Xin đừng hiểu lầm đây là Kinh Thánh nguyên thủy! 
Cũng không phải kinh sách của Hội Thánh!
       Đây chỉ là thơ, thơ đặc biệt. Và xin lượng thứ nếu
khả năng hèn kém không chuyển tải được đúng như
lòng khao khát!
              Giu-se Nguyễn văn Sướng kính bút.







   TIN MỪNG THEO THÁNH GIO-AN
                   
        CHƯƠNG 1.


1. Khởi nguyên đã có Ngôi Lời
Ngôi Lời vẫn hướng Chúa Trời cao sâu
Lời là Thiên Chúa nhiệm mầu.   
2. Từ đầu Người vẫn hướng chầu Cao Xanh(Chúa).
3. Nhờ Lời, vạn vật tạo thành
Không Người, muôn sự cam đành hư vô
Và điều đã được tạo thành
4. Nơi Người là sự sống lành hồng ân
Sự Sống: Ánh Sáng muôn dân
5. Sáng soi tăm tối thiên ân lan tràn
Tối không diệt nổi Sáng lan
6. Gio-an Chúa phái lên đàng chứng nhân
7. Làm chứng Ánh Sáng cho dân
Nhờ ông khắp cả toàn dân tin thờ.
8. Ông không ánh sáng huyền cơ
Ông làm chứng Ánh Sáng chờ muôn nơi
9. Lời: Ánh Sáng thật muôn đời
Đến trong nhân thế chiếu ngời nhân gian
10. Người hằng ở giữa thế gian
Nhờ Người mà có dương gian hòa hài
Thế gian chẳng nhận biết Ngài!
11. Ngôi Lời đã đến nhà Ngài quang minh
Người nhà chẳng nhận chủ mình
12. Nhưng ai đón nhận huyền linh, nghĩa là
Tin vào Danh Thánh sâu xa
Thì Người cho họ quyền là con Cha.
13. Họ không khí huyết sinh ra
Chẳng do nhục thể người ta gieo trồng
Hoặc vì ước muốn đàn ông
Họ sinh bởi Chúa đoái trông yêu vì.
14. Lời thành nhục thể diệu kỳ
Ngụ cư trần thế khác gì chúng ta
Chúng tôi chiêm ngắm sâu xa
Vinh quang Thiên Chúa ban ra cho Người
Ân sủng, sự thật vẹn mười.
15. Gio-an làm chứng về Người, cam đoan
“Đây là Đấng Thánh vẹn toàn
Đến sau nhưng vượt hoàn toàn hơn tôi
Vì Ngài đã có trước tôi”
16. Từ nguồn sung mãn Ngài dồi dào ban
Chúng ta lãnh nhận chứa chan
Ơn này ơn khác đầy tràn nhân sinh
17. Qua Mô-sê, Chúa thương tình
Ban cho lề luật công minh hộ phù
Ân sủng, sự thật ngàn thu
Nhờ Ki-tô, Đức Giê-su, ngõ hầu
18. Chưa từng ai thấy Chúa đâu
Nhưng Con Một, vốn nhiệm mầu Chúa ta
Đấng hằng ở lòng Chúa Cha
Chính Người đã tỏ cho ta tận tường.
19. Gioan làm chứng tỏ tường
Khi người Do Thái cử phường Lê-vi
Những Thày Tư Tế cùng đi  
 Vấn tra: “Ông đã làm gì, là ai” 
20. Ông thành thật chẳng đơn sai:
“Ki-tô không phải, Thiên Sai chẳng hề”
21. “Ê-li-a đã quay về?
Hay là Ngôn Sứ?”- “Không hề một ai”
22. “Vậy ông bảo mình là ai    
Chúng tôi thưa lại người sai phái mình”
23. “Tôi là tiếng gọi chân tình
Hô trong hoang địa lộ trình Chúa đi
Sửa cho ngay thẳng những gì
I-sai-a đã chép ghi rõ ràng”
24. Nhóm người được cử lên đàng
Có cả Biệt Phái mấy chàng hỏi ông:
25. “Đức Ki-tô chẳng phải ông
Ê-li-a, Sứ Ngôn không đến phần
Tại sao làm phép rửa dân?”
26. Gio-an giải đáp ân cần: “Tôi đây,
Rửa bằng nước lã như vầy
Nhưng kìa có Đấng-Cao-Dầy giữa ông
Các ông chẳng biết chẳng thông
27. Sau tôi, Ngài đến, tôi không đáng nào
Gối quỳ cởi dép Ngài nao”.
28. Bê-ta-ni(a) đã khơi mào chuyện trên
Gio-đan bên ấy vang rền
Gio-an làm phép rửa đền hối nhân.
29. Hôm sau Tẩy Giả phân trần
Khi Giê-su tiến đến gần ông ta:
“Đây Chiên-Thiên-Chúa, đây là
Đấng thương xóa tội ác tà trần gian
 30. Chính tôi đã nói rõ ràng
Đấng sau tôi đấy nhưng Chàng trổi xa
Vì Ngài có trước tôi mà
31. Tôi đây không biết Ngài là ai đâu
Nhưng tỏ dân biết nhiệm mầu
Tôi làm phép rửa nước hầu Chúa thương”.
32. Gio-an lại chứng cương cường:
“Thần Khí tôi thấy tựa dường Chim Câu
Tự Trời xuống ngự trên đầu
33. Như tôi đã nói, tôi đâu biết Ngài
Tôi là người được bài sai
Đấng sai tôi phán hễ Ai như vầy:
Được Thần Khí xuống tràn đầy
Ngự trên Người ấy thì đây: Chính Ngài
Đấng làm phép rửa chẳng sai
Rửa trong Thần Khí những ai tin Ngài
34. Tôi xin làm chứng không sai
Chính Ngài là Đấng Thiên Sai Chúa dùng”.
35. Hôm sau Gio-an đứng cùng
Với hai môn đệ đi chung ngày nào
36. Thấy Giê-su, ông hô hào:
“Đây Chiên Thiên Chúa chí cao trên trời”
37. Hai môn đệ nghe rõ lời
Vội vàng theo gót Con Trời Giê-su.
38. Giê-su quay hỏi ôn nhu:
“Các anh theo gót dự trù tìm chi?”
Họ thưa cùng Chúa: “Rap-bi(Thưa Thầy)
Chúng con muốn hỏi Thầy thì ở đâu?”
39. “Đến mà xem xét nông sâu”
 Họ theo Ngài đến ở lâu cả ngày
Khoảng giờ thứ mười trong ngày
40. Một trong hai vị theo Thày Ki-tô
An-rê, anh của Phê-rô
41. Ông tìm em trước, Phê-rô, bảo rằng:
“Chúng tôi đã gặp Ngài chăng?
Đấng Mê-si(a) Thánh Kinh hằng nhắc tên”
42. Rồi ông dẫn cậu em lên
Giê-su nhìn thấy, đổi tên: “Anh là
Si-mon con Gio-an mà
Từ nay anh được gọi là Kê-pha”
43. Hôm sau Ngài quyết bôn ba
Ga-li-lê ấy miền xa chẳng nề
Vừa gặp ông Phi-líp-phê
Ngài liền kêu gọi: “Cận kề theo Ta”
44. Ông là người Bết-sai-đa
Cùng quê với An-rê và Kê-pha
45. Phi-líp đến gặp Na-tha(Na-tha-na-en):
“Đấng mà sách Thánh chỉ ra đây nè
Giê-su con của Giu-se
Người Na-gia-rét tôi e chính Ngài”
46. Na-tha-na-en cười dài:
“Từ Na-gia-rét có Ngài nào hay!”
Ông Phi-líp-phê giãi bày:
“Đến mà xem thử Ông Thày sâu xa”
  47. Giê-su trông thấy Na-tha(na-en)
Liền phán: “Đây đích thật là muối men
Điển hình dân Ít-ra-en
Lòng ngay dạ chính chẳng đen tối gì”
 48. Na-tha(na-en) thưa lại: “Ráp-bi
Sao Ngài lại biết điều gì về tôi?”
Giê-su đáp trả: “Đúng rồi
Khi Phi-líp gọi anh ngồi gốc cây
Bên đường dưới bóng vả dầy
Thì Ta đã thấy anh đây như vầy”
49. Na-tha-na-en: “Thưa Thầy
Thầy: Con Thiên Chúa, Thầy: Vua dân Người”
50. “Vì Ta nói, đã thấy ngươi
Đang ngồi gốc vả mà người tin sao
Sẽ còn thấy việc lớn lao
51. Thật, Ta bảo thật trên cao cửa Trời
Thiên Thần lên xuống chẳng ngơi
Các anh sẽ thấy trên nơi Con Người”
*
*   *

THƠ ĐẠO: ĐOÀN DÂN THÁNH






    ĐOÀN DÂN THÁNH.




  Tôi đã thấy một đoàn người đông đảo
Áo trắng ngời đang dấn bước đi lên
Họ đồng thanh chung rập tiếng vang rền
Thánh, Thánh, Thánh, Thiên Chúa là cực Thánh.

Trời mở ra rực hào quang lấp lánh
Nghi vệ thiêng dàn trải khắp cao xa
Dàn đồng ca kèn trổi với thanh la
Khi Oai Nghi ngự tòa cao rực rỡ.

Đoàn người ấy từ mọi miền gặp gỡ
Giặt áo mình trong Máu Thánh Chiên Con
Đời trần gian cuộc sống đã vuông tròn
Giờ vinh hiển hưởng bình an bất diệt.

Họ đã sống một cuộc đời thua thiệt
Nhận khó nghèo giữa phú quý vây quanh
Hiền lành hơn khi kẻ ác tung hoành
Nhưng dũng cảm hy sinh cho đạo thật.

Chịu đắng cay khi chối từ ngọt mật
Vác khổ hình thay mơn trớn thế gian
Vẫn kiên gan giữa sóng cả nguy nàn
Theo chân Chúa tìm về đường Thập Giá.

 
Họ là ai người phu xe vất vả
Bà mẹ nghèo một nách lũ con thơ
Bậc thanh cao tận hiến với bàn thờ
Người tội lỗi quay đầu về hối cải.

Họ là ai nhà khôn ngoan thông thái
Mà chân thành ngồi lần chuỗi đơn sơ
Họ là ai nam, phụ, lão, ấu thơ
Nghe Chúa gọi vui mừng lời đáp trả.

Chung của ăn, là Thần Lương cao cả
Chung niềm tin, chung lý tưởng sắt son
Khắc trán mình Danh Thánh của Chiên Con
Họ được gọi: Dân riêng của Thiên Chúa.

Chung mẫu số là Ba Ngôi Thiên Chúa
Tử số là lòng mến trải bao la
Họ dệt đời thành một bản tình ca
Vườn Thượng giới đầy hoa thơm cỏ lạ.

Đoàn dân ấy, đoàn dân đông đảo quá
Tôi thấy anh, thấy chị khắp gần xa
Tôi thấy tôi giọt nước mắt  mặn mà
Sẽ là người nhập đoàn cùng dân ấy.
   -------------------------------------
        Giu-se Nguyễn văn Sướng.


THƠ ĐẠO: THIÊN KHÁNH TRUYỀN TIN






  THIÊN KHÁNH TRUYỀN TIN.

Một biến cố phi thường trong lịch sử
Ghi dấu ngày kết ước: Chúa-Nhân Gian
Một người con của trần thế được ban
Làm Mẹ Chúa, uy quyền muôn phước cả.

Kìa Tổng Sứ cúi chào Bà tuyệt lạ
Tấm tắc khen Bà đầy Chúa oai linh
Đấng Tối Cao che rợp bóng ân tình
Người duy nhất dòng E-Và vô nhiễm.

Đây Thiên Khánh Truyền Tin giờ đã điểm
Cả Thiên Cung hồi hộp lắng tai nghe
Vũ trụ ngưng vần chuyển đứng e dè
Và Tổng Sứ nín hơi chờ đợi Mẹ.

Lời “Xin Vâng” Mẹ thốt lên khe khẽ
Mà rền vang cả vũ trụ hân hoan
Mà lung lay đáy Hỏa Ngục kinh hoàng
Mà kéo xuống Ngôi Hai làm nhục thể!

Đức Chúa phán: Đây là ngày đại lễ
Hằng năm mừng Thiên Khánh chốn nhân gian
Ghi dấu son Trời nghiêng xuống hỏi han
Và Đất thấp vươn cao lời đáp trả.

Đây Thiên Khánh mừng vui người muôn ngả
Cao rao lòng từ ái Chúa bao la
Đã tôn cao phận tớ nữ hải hà
Để con cháu muôn đời khen tuyệt lạ.
   -----------------------------------------
  Giu-se Nguyễn văn Sướng.

TRUYỆN NGẮN: MỘT LẦN TRỞ LẠI






                                    MỘT LẦN TRỞ LẠI.

          Nghe cha mẹ giục sửa soạn đi lễ, anh lấy làm khó chịu. Đã từ lâu anh khô khan nguội lạnh, chuyện đạo nghĩa thờ ơ! Anh miễn cưỡng thay quần áo với tâm trạng không vui mặc dù
đêm nay thật đặc biệt: Đêm Giáng Sinh.
        


 … Từng hồi chuông đổ dồn, náo nức như muốn đem Tin Vui đến cho mọi người, ai cũng
vui vẻ trước không khí tưng bừng của ngày đại lễ. Anh đứng trong đám đông, nghĩ miên man về đủ thứ chuyện, bên tai vẫn nghe bài hát quen thuộc mà cộng đoàn đang cất lên: “Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời…”. Với vốn giáo lý ít ỏi của anh, nhiều khi anh vẫn hoài nghi về Thiên Chúa, về Chúa Giê-su. Nếu Chúa có thật…Hình như cũng rất nhiều lần anh cầu nguyện mà có được gì đâu! Thiên Chúa đối với anh xa vời quá, giống như chuyện cổ tích. Ngay Chúa Giê-su anh cũng chẳng hiểu được gì nhiều, những giáo lý anh học hồi còn bé nó sơ sài, mong manh lắm. Một người Do Thái, làm nhiều phép lạ, mọi người gọi là Chúa, rồi bị đóng đinh, rồi sống lại lên trời! Bây giờ thời buổi khoa học, cái gì người ta cũng cắt nghĩa tường tận, thấu đáo, có chứng minh cụ thể. Thế mà  Tôn Giáo dạy chỉ cần tin!
          Anh đứng nghiêm trang khiến người ngoài nhìn vào tưởng anh ngoan đạo lắm, anh cứ nghĩ ngợi lung tung cả những chuyện không đâu, đầu óc anh như con ngựa bất kham lồng lộn, không thể ghìm cương lại được cho đến khi cha chủ tế khởi sự rước tượng Chúa Hài Đồng từ phòng áo đi quanh nhà thờ. Tượng Chúa được đặt trên kiệu do bốn em Lễ Sinh khiêng trên vai. Gọi là kiệu nhưng thật ra trông giống cái cáng hơn, mà như vậy cũng hợp lẽ bởi vì cần phải để khoảng khoát cho cộng đoàn chiêm ngắm Chúa Bé Thơ khi đi quanh nhà thờ trước khi chính thức được đặt vào hang đá đã làm sẵn bên phải cung Thánh cho giáo dân thờ lạy.
          Bốn chú Lễ Sinh lúng túng trong bộ quần áo giúp lễ cố gắng đi nhẹ nhàng cho kiệu Chúa được ngay ngắn nhưng hình như những cố gắng của các chú vẫn không làm giảm được sự vụng về, chiếc kiệu cứ lúc lắc dưới nhịp đi của các chú khiến tượng Chúa cũng lắc lư theo. Anh cảm thấy khó chịu vì sợ rằng tượng Chúa hài đồng sẽ rớt khỏi kiệu nên cứ chăm chăm nhìn vào tượng Chúa. Đoàn kiệu đi đến gần anh, tượng Chúa bé thơ nằm trong máng cỏ như đang cười với anh, hai cánh tay mũm mĩm lắc qua lắc lại theo nhịp đi của bốn chú khiêng kiệu như đang vẫy anh. Đột nhiên trong lòng anh một nỗi xúc động dâng trào. Anh không hiểu tại sao lại thế! Cơn xúc động mãnh liệt đến nỗi anh không thể kềm chế được lòng mình, anh cố nghiến răng lại để đè nén nhưng lòng anh vẫn thổn thức, mắt anh mờ lệ và người anh rung lên từng hồi. Anh không hiểu chuyện gì xảy đến cho mình nữa, anh cứ thế khóc âm thầm, cố giấu những người chung quanh. Suốt Thánh Lễ nửa đêm anh như một cái máy, đứng lên quỳ xuống theo cộng đoàn và thường lén chùi đôi dòng lệ không còn kiểm soát được cứ ứa đầy mắt anh! Thời gian đối với anh hình như không còn ý nghĩa! Rồi Thánh Lễ tan, người người náo nức ra về  như lúc đến, không gian dần yên tĩnh trở lại, anh vẫn quỳ úp mặt vào đôi bàn tay thổn thức. Một bàn tay đặt nhẹ trên vai anh:
        - Này con, về thôi con.
           Anh ngước lên, bắt gặp ánh mắt quan tâm của cha xứ và bỗng nhiên anh buột miệng:
        - Thưa Cha, xin Cha ban phép giải tội cho con.
           Vị Linh Mục già sửng sốt:
        - Con nói sao?
           Anh đứng lên, giọng quả quyết:
        - Thưa Cha, con muốn xưng tội, ngay bây giờ. Con đã bỏ xưng tội rước Lễ hai mươi năm nay rồi, bây giờ con muốn xưng ngay.
           Cũng dứt khoát nhanh như anh, cha xứ nắm lấy tay anh kéo lên toà giải tội đặt gần cung Thánh:
         - Được,xưng ngay…
     


  …Anh vẫn nhớ mãi đêm Giáng Sinh năm ấy, cái đêm mà Chúa Hài Đồng Giáng Sinh không phải ở Bê-Lem mà ở chính trong hang đá lạnh lẽo tồi tàn là lòng anh, một con người tội lỗi.
                          
                                   *********************    
                                                            Giu-se Nguyễn văn Sướng.

THƠ ĐƯỜNG LUẬT: CHÚT TÂM TÌNH






          CHÚT  TÂM  TÌNH  .

Buồn vui chia sẻ chút tâm tình
Huynh đệ đồng lòng mở “ goép “ xinh (*)
Anh viết văn thanh tâm sáng tỏ
Tôi đề thi nhã dạ quang minh
Ngợi ca Thánh Đức khôn thành tiếng
Tán tụng Hồng Ân khó lặng thinh
Một chút tâm tình nay khởi xướng
Tri âm đồng hoạ ngát hương kinh .
   ---------------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng .
 (*) Trang WEB  Chút Tâm Tình .

THƠ: LINH MỤC





                                                       LINH MỤC.

Đàn con ríu rít gọi bằng cha
Linh Mục,cha chung khắp mọi nhà
Bóng cả cây cao,đời thánh hiến
Áo chùng rộn rã khúc hoan ca.

Bình sành đựng chứa cả vô biên
Tục tử được trao giữ thánh thiêng
Một tiếng quyền uy tha thứ tội
Đôi tay mở khoá cửa cung thiên.

Trọn đời tận hiến với Yêu Thương
Chờ đón tha nhân khắp nẻo đường
Dấu chứng tình yêu Thiên Chúa muốn
Ngạt ngào lan toả ngát thiên hương.

Những khi dân Chúa quá vô tình
Những lúc cô đơn bị rẻ khinh
Thấm thía phận người đầy yếu đuối
Anh hùng biết mấy kiếp hy sinh!

Nguyện xin Thiên Chúa xuống ơn thêm
Nâng đỡ chân cha lúc xuống thềm
Linh Mục an bình đời thánh hiến
Đường trần nhẹ gót bước êm êm.
     -------------------------------
    Giu-se Nguyễn văn Sướng.

LÔ TÔ



LÔ TÔ

Bài số mười (mươi).

Tay cầm nhành huệ
Tay bế Bé Thơ
Cha rất đơn sơ
Một đời nghèo khó
Công chính sáng tỏ
Nhân đức khiết trinh
Vì Chúa quên mình
Bôn ba vất vả
Xứng danh thánh cả
Giu-Se luôn cười
*Là con…mười.
*Là con…mươi.
 
Bài số (1, 11)

Mẹ dạy ngày xưa
Siêng năng lần hạt
Bây giờ lợt lạt
Biếng nhác câu kinh
Tội lỗi đầy mình
Nhà thờ nhà thánh
Lơ là lẩn tránh
Cắn rứt lương tâm
Sám hối lỗi lầm
Lại siêng lần hột
Là con…một.

 
Bài số mốt.

Là con cái Chúa
Lẽ nào ngu dốt
Chọn xấu bỏ tốt!
Em sẽ là men
Em sẽ nên đèn
Sáng soi trong tối
Dậy bột đầy cối
Tựa bản trường ca
Vang khắp gần xa
Con Chúa không dốt
Là con…mốt.


 
Bài số 2.

Bà đầy phước cả
Mẹ Chúa cao sang
Nữ vương thiên đàng
Bia truyền Thiên Chúa
Mùa xuân không úa
Đa Vít địch lâu
Đền thánh nhiệm mầu
Thiên đàng chính cửa
Ngọc tuyền gột rửa
Rạng rỡ sao mai
Là con…hai.

 
Bài số 3.

Phê rô thưa Chúa:
“Tha thứ bảy lần
Đã quá ân cần
Bằng không lắm kẻ
Hợm mình ra vẻ…”
Chúa nói với ông:
“Bảy lần phái không?
Bảy mươi lần bảy
Mới là hết sảy”
Tha thứ luôn luôn
Mới đúng cội nguồn
Đúng nghĩa thứ tha
Là con…ba.

 
Bài số 4.

Trên Thánh Giá xưa
Chúa kêu “Ta khát”
Xin làm nước mát
Dâng Chúa thấm môi
Xin làm mây trôi
Che đầu Chúa rợp
Gió về bất chợt
Ve vuốt làn da
Ngọt lịm câu ca
Ru NGƯỜI khốn đốn
Là con…bốn.

 
Bài số 5.

Xấu hổ em chưa
Giáo lý biếng nhác
Nhà xây trên cát
Chẳng hiểu biết gì
Sao biết đường đi
Bạn lương thắc mắc
Em ngồi đỏ mặt
Khỉ đẻ ra người?
Em đứng hổ ngươi
Giá thuộc giáo lý
Thì nay đâu bí
Em quyết chuyên chăm
Là con…năm.

 
Bài số 6.

Mười điều răn Chúa
Tóm về hai này:
Yêu Chúa thiện ngay
Hết lòng hết sức
Yêu người đến mức
Như chính yêu ta
Trọn lành tiến xa
Chân lý lôi cuốn
Là điều Chúa muốn
Ai có tình yêu
Là có Chúa nhiều
Tình yêu quý báu
Là con…sáu.

 
 Bài số 7.

Thiên đàng hỏa ngục
Dại dại khôn khôn
Giữ lấy linh hồn
Sống lành chết thánh
Tội lỗi xa lánh
Giáo lý học hành
Nhân đức tập tành
Nước Trời chiến đấu
Tình Người nung nấu
Có Mẹ bảo ban
Chẳng sợ nguy nan
Ân cần nhớ lấy
Là con…bẩy.

 
Bài số 8.

Mẹ đầy ơn phúc
ÔI, Ma Ri A
Âm hưởng thiết tha
Ngọt ngào trìu mến
Lung linh ngàn nến
Mẹ là trăng sao
Con ngước mắt cao
Mẹ là suối mát
Cho người khao khát
Mẹ gió trưa hè
Nhạc đệm đàn ve
Xua đời u ám
Là con…tám.


 
Bài số 9.

Câu chuyện Giô-na
Ba ngày bụng cá
Lênh đênh biển cả
Hình bóng Thiên Sai
Chúa nhắc dài dài
Con người phải chết
Nhưng đừng tưởng hết
Đến ngày thứ ba
Sống lại hiện ra
Cho người xác tín
Là con…chín.