CHÙM TRUYỆN RẤT NGẮN





                                                 CHỊ
        Chị khệ nệ bưng khay bánh vào chợ, ba mươi tết. Thoáng thấy con gái đang mua hàng, chị gọi rối rít. Nó quay đầu nhìn chị. Khi chị bê khay bánh đến nơi, con chị đã đi mất! 
        Chị ứa nước mắt nhìn xuống khay bánh và bộ dạng nghèo khổ của mình.
                                                 MẠ
        Mạ bị đột qụy, nhập viện. Con gái lấy chồng xa rồi. Con dâu làm công chức chỉ thỉnh thoảng vào thăm. Con trai hành nghề tự do phải bỏ việc nuôi mạ. Mạ nằm trần truồng chỉ đắp tấm mền mỏng, luôn dáo dác nhìn quanh. Mỗi sáng khi con trai lật mền lau rửa thân thể mạ trước những cặp mắt mở của moi người, mạ nhắm nghiền mắt lại.                            
        Phải chi con gái ở gần!
                                                MẸ
         Đời làm vợ, mẹ hay bị ba đánh đập. Uất ức, mẹ hét với ba: Tôi cầu cho ông chết đi. Rồi ba mất. Ngày giỗ ba, mẹ gọi các con dậy sớm để đi lễ cầu nguyện cho ba. Nhìn ảnh ba, mẹ rơi nước mắt: 
       -Em xin lỗi, em không có ý rủa anh chết sớm.
                                           NHIỄM
          Lần nào cha mẹ cãi nhau, cha đều hỏi mẹ: Bà đúng chứ? Mẹ trả lời: Phải tôi đúng, ông sai. Cô rất bất mãn vì sự lấn lướt của mẹ và tính nhường nhịn của cha. 
          Rồi cô lập gia đình, cãi nhau với chồng, chồng cô nói: Em cứ tưởng mình đúng đấy hẳn. Cô đáp: Dĩ nhiên em đúng, anh sai.

                             -------------------------------------------
                                        
                                                                            Giu-se Nguyễn văn Sướng.