THƠ: NĂM DẤU THÁNH







NĂM DẤU THÁNH

Năm dấu Thánh, Chúa đã in khắp cả
Trên mắt buồn người mẹ khóc mất con
Trong ung thư trai trẻ nọ héo mòn
Ông tuổi hạc phai tàn chiều xế bóng

Mầu nhiệm đến phủ đầy lên phận mỏng
Dấu khổ hình đâu chỉ mỗi Pi-ô(*)
Dấu đặc trưng người đón nhận Ki-tô
Thân thể ấy(**) còn đang giờ tử nạn

Chuyện bổ khuyết, chuyện của tôi và bạn
Những gì còn thiếu sót Chúa khi xưa
Mà khổ đau dù nhỏ nhất, chẳng thừa
Huyền nhiệm ấy Thiên đàng rồi sáng tỏ

Những ngã đường phù hoa còn bỏ ngỏ
Và con  đường Thập Giá Đức Giê-su
Chọn thênh thang với đoạn cuối mịt mù
Hay chật hẹp dẫn đưa về vĩnh phúc

Năm dấu Thánh đâu là niềm tủi nhục
Là dấu riêng người môn đệ trung kiên
Có gian truân mới xứng đáng bạn hiền
Trò giống Thầy ước mơ gì hơn nữa

Trái tim Chúa, chốn an toàn cậy dựa
Hãy ngẩng đầu ưỡn ngực đón đau thương
Khổ đau kia minh chứng đúng con đường
Đường cao tốc nhiệm mầu về Thiên quốc.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng 
(*)  Cha Pi-ô được Chúa in năm dấu Thánh.
(**)Hội Thánh là Thân thể mầu nhiệm Chúa.




THƠ: HIỂN LINH THIÊN KHÁNH



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT LỄ HIỂN LINH



HIỂN LINH THIÊN KHÁNH


Ngôi sao sáng, nền trời đen
Trắng đen tương phản mực đèn xưa nay
Hiển Linh Thiên Chúa tỏ bày
Để cho tăm tối vui say ánh Trời.

Hài Nhi, Thiên Chúa cao vời
Ba vua, nhân loại bao thời u mê
Tình yêu nối kết vẹn bề
Đất-Trời chung lối đi về yêu thương.

Hài Nhi xuống thế làm “Đường”
Ba vua nhân loại muôn phương bái thờ
Hiển Linh, mầu nhiệm huyền mơ
Cung đàn réo rắt bài thơ dịu dàng.

Hiển-Linh Thiên-Khánh cao sang
Đất-Trời gặp gỡ mơ màng giấc tiên
Nhân loại gặp Chúa nhân hiền
Thỏa nguyền ước vọng triền miên ngàn đời.

******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng